Tam Quốc Tranh Phong

Chương 314

Tự Thụ kinh ngạc nhìn thẻ tre, chỉ thấy trên thẻ trúc lưu loát mấy ngàn chữ, đem Tào Tháo phê đến thương tích đầy mình, cuối cùng mới nói đến minh ước Kinh Châu với Ký Châu, trên minh ước không hề có điều kiện vừa rồi trao đổi cùng Tự Thụ cả.
Cầm lấy thẻ tre Tự Thụ cũng rất hoảng hốt, ngôn ngữ hoa lệ như thế, lời nói sắc bén như thế, dù là Trần Lâm cũng kém nha.
Lúc này Tự Thụ cẩn thận đánh giá thanh niên hai mươi mấy tuổi trước mặt này, trên hôn lễ y đã chứng kiến sự lợi hại của thanh niên này, nhưng biểu hiện lúc này của người trẻ tuổi cũng khiến cho y chấn động, trong vòng một thời gian ngắn ngủi viết xong minh ước mấy ngàn chữ, thật sự là khó được, hơn nữa ngôn ngữ sắc bén, trực chỉ bản chất, khiến y vô cùng ngưỡng mộ.
- Ha ha, dưới trướng Đại công tử thật sự là người tài xuất hiện lớp lớp nha.
Tự Thụ thở dài nói.
Đầu tiên là Từ Thứ bình định phản loạn ngăn cản đại quân Giang Đông, sau là kì binh Bàng Thống thu hồi Uyển Thành, hiện tại ở đây cái Gia Cát Lượng tài hoa bậc này. Thời gian ngắn ngủi mấy tháng có thành tựu như thế, Lưu Kỳ này mặc dù không thể vấn đỉnh thiên hạ, cũng sẽ trở thành chư hầu một phương.
- Công Dữ tiên sinh khen nhầm rồi.
Gia Cát Lượng chắp tay nói.
- Chẳng lẽ Đại công tử sẽ không sợ ta đổi ý?
Tự Thụ nhìn minh ước có chút kinh ngạc, tuy rằng đem điều kiện viết vào trên minh ước có chút buồn cười, nhưng Lưu Kỳ tín nhiệm như thế cũng làm cho trong lòng của y cảm thấy thoải mái.
- Ha ha, tiên sinh sao lại là người nuốt lời.
Lưu Kỳ cười nói.
- Ha ha, được, chỉ bằng những lời này của Đại công tử, nếu ngày khác đúng như Đại công tử nói như vậy, Tự Thụ ta sẽ ở lại Tương Dương sống qua ngày.
Lúc này đây chính là câu nói thật lòng của Tự Thụ.
Sau khi Tự Thụ lấy được minh ước, liền mang theo Cao Lãm rời khỏi Tương Dương, cùng đi còn có Từ Thứ và Chu Thương. Ký Châu hiện tại cũng không yên ổn, hơn nữa đại chiến cũng sắp đến, không Chu Thương ở bên cạnh Từ Thứ Lưu Kỳ sẽ rất lo lắng.
Vì bảo đảm an toàn của Từ Thứ, ngoại trừ Chu Thương ra, Lưu Kỳ còn phái năm mươi Phi Hổ Vệ đi theo bảo vệ Từ Thứ, đương nhiên muốn hoàn thành nhiệm vụ Lưu Kỳ giao cho Từ Thứ, từng ấy người tự nhiên không đủ, bởi vậy ở đám người Từ Thứ sau khi rời Tương Dương, Mã Trung lập tức mang theo hai trăm tên Cẩm Y Vệ bí mật đi tới Ký Châu.
Trải qua mấy ngày nay bí mật chọn lựa, Cẩm Y Vệ đã mở rộng lên đến năm trăm người, có thể gia nhập Cẩm Y Vệ không những là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, những người này tất cả đều là Mã Trung lựa chọn từ trong Cẩm Phàm tặc và Phi Hổ Quân đưa vào Phi Hổ Vệ, bởi vậy mỗi người bọn họ đều có thể lấy một địch mười.
Đám người Mã Trung sẽ tới Ký Châu trước Từ Thứ, bọn họ sẽ ở Ký Châu bố trí sơ qua, tìm hiểu tình hình của Ký Châu, chuẩn bị sẵn sàng cho Từ Thứ.
Tình thế Ký Châu phức tạp, Lưu Kỳ vốn muốn phái toàn bộ năm trăm tên Cẩm Y Vệ đến Ký Châu đấy, nhưng Mã Trung lại chết sống không đồng ý. Thật ra nhiệm vụ chính của Mã Trung là phụ trách bảo vệ an nguy của Lưu Kỳ đấy, nhưng Mã Trung lại thường xuyên bị Lưu Kỳ phái ra bên ngoài chấp hành nhiệm vụ, cho nên Mã Trung mỗi lần trước khi rời đi, đều đã đem hơn phân nửa Cẩm Y Vệ ở lại bên cạnh Lưu Kỳ.
Cùng lúc đó Hoàng Trung cũng đã rời khỏi Tương Dương. Trường Sa mặc dù có Tô Phi, Triệu Luy, Hàn Huyền và Hoắc Tuấn, nhưng bọn họ cũng không phải đại tướng độc chắn một phương, bởi vậy Lưu Kỳ cũng không ngăn cản.
Đáng nhẽ Hoàng Trung cũng để Dương Linh, Chu Thương đi theo Từ Thứ tới Ký Châu, nhưng một ngàn binh lính cánh tay có sức lực lớn còn lại không ai thống lĩnh, hơn nữa Hoàng Trung thấy bên cạnh Lưu Kỳ đã không còn ai, bởi vậy đã để cho Dương Linh ở lại Tương Dương trợ giúp Lưu Kỳ.
Mà khi đám người Hoàng Trung lần lượt sau rời đi, Gia Cát Lượng và Triệu Vân cũng lặng lẽ rời khỏi Tương Dương đi tới Giang Hạ. Lưu Kỳ cũng đã sớm đánh tiếng với Phi Long quân Văn Sính, Văn Sính sẽ không làm khó hai người, hơn nữa năng lực Gia Cát Lượng và Triệu Vân không cần hoài nghi, bởi vậy Lưu Kỳ cũng không lo lắng.
Sở dĩ hắn vội vã để Gia Cát Lượng và Triệu Vân đi tới Giang Hạ như vậy, chính là sợ Giang Đông Tôn Sách nghe nói Kinh Châu đã thu hồi Uyển Thành cùng lúc xung đột với thế lực Tào Tháo mà khởi binh tấn công Giang Hạ. Dưới trướng Tôn Sách có hơn mười vạn đại quân, cộng thêm một đám mưu sĩ Chu Du, Trương Hoành và, một đám võ tướng Hàn Đương, Hoàng Cái, nếu đem hết toàn lực tiến công, Văn Sính chưa chắc có thể chống đỡ được.
Mà đồng hành cùng Gia Cát Lượng còn có Mã Lương, sau khi Thái Thú Giang Hạ Hoàng Tổ bị Lưu Kỳ triệu về Tương Dương, vị trí Thái Thú Giang Hạ vẫn để trống, điều này cũng làm cho chính vụ Giang Hạ xuất hiện chút phiền toái.
Tuy rằng trong thời gian ngắn Văn Sinh có thể chấn thủ được, nhưng một khi đại chiến bùng nổ, Văn Sính sẽ không thời gian xử lý những việc này, lương thảo đồ quân nhu mọi thứ đều cần người xử lý, mà Mã Lương chính là người mà Lưu Kỳ an bài cho Văn Sính, Giang Hạ cần có người đảm nhiệm, nhưng Lưu Kỳ lại chưa tin tưởng ai.
Trong vòng một ngày mọi người bên cạnh Lưu Kỳ đều rời đi, ít nhiều khiến Lưu Kỳ thấy không nỡ, quý phủ Lưu Kỳ cũng lập tức trở nên có chút quạnh quẽ, may mắn còn có Vương Nghị và Lưu Bàn, nếu không lúc Lưu Kỳ muốn tìm làm việc lại rất khó.
- Chủ công, sứ giả Ích Châu Trương Tùng cầu kiến.
Một tên Phi Hổ Vệ khom mình thi lễ nói với Lưu Kỳ.
- Hử, Trương Tùng còn chưa đi ư.
Lưu Kỳ kinh ngạc, thậm chí còn hơi bất ngờ, hắn đã sớm muốn lôi kéo Trương Tùng rồi, nhưng vẫn không thời gian, vốn dĩ hắn còn tưởng rằng Trương Tùng này cũng đã rời khỏi, không ngờ Trương Tùng vẫn còn ở đây.
Trong tay Trương Tùng có địa đồ xuyên sơn Ích Châu, và tình hình phòng ngự của Ích Châu, nhưng Lưu Kỳ mong có được đấy. Lưu Kỳ muốn tây nuốt Ích Châu, không có bức bản đồ Ích Châu này sẽ phiền toái rất nhiều.
Thiên hạ hôm nay, nơi Lưu Kỳ có thể mở rộng thế lực cũng chỉ có phía tây Ích Châu, về phần phía đông Giang Đông, Lưu Kỳ không nắm chắc trong thời gian ngắn có thể lấy được, hơn nữa mặc dù là lấy được Kinh Châu cũng sẽ tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.
Tuy rằng hắn tại Giang Đông thắng vài trận nhỏ, nhưng điều này cũng không tạo nên bất kỳ ảnh hưởng đối với Giang Đông, Giang Đông còn xa mới đến tình trạng thương gân động cốt.
Mà Ích Châu có thể nói chính là một khối thịt béo, Lưu Kỳ sao có thể bỏ qua.
Ích Châu dễ thủ khó công, nếu không có người đối với tình hình Ích Châu hết sức quen thuộc, hắn cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn thâu tóm được, bởi vậy Trương Tùng này tự tới cửa hắn nào sẽ bỏ qua.
Lưu Kỳ một mặt sai người chuẩn bị rượu và thức ăn, một mặt sai người mời vài vũ cơ đến, còn mình thì bước nhanh ra cửa phủ.
- Ha ha, Tử Kiều tiên sinh tới vì sao không phái người thông báo một tiếng, khiến Lưu Kỳ thất lễ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận