Tam Quốc Tranh Phong

Chương 275

- Khổng Minh bái kiến chư vị.
Khổng Minh khom mình thi lễ nói, đối với thái độ của mọi người cũng không để tâm.
- Vị này chính là Triệu Vân, tự Tử Long, hắn xuất thân Bạch Mã Nghĩa Tùng, ngày sau các ngươi phải chiếu ứng lẫn nhau.
Cũng giống như Gia Cát Lượng, Lưu Kỳ thoáng đề cập đến Triệu Vân.
- Bái kiến Triệu tướng quân.
Mọi người chắp tay thi lễ, so với Gia Cát Lượng vừa rồi khách khí không ít. Thanh danh của Bạch Mã Nghĩa Tùng bọn họ có nghe nói qua, đây chính là người giao chiến với Hung nô.
- Tử Long bái kiến chư vị.
Mặc dù đối với thái độ của mọi người với Gia Cát Lượng có hơi bất mãn, nhưng Triệu Vân cũng khách khí thi lễ.
- Tốt, hôm nay triệu tập chư vị là muốn nói cho chư vị, hôn lễ hôm nay cũng không quá thuận lợi, bởi vậy chư vị phải chuẩn bị sẵn tinh thần, nếu gặp phải khiêu khích cứ việc ra tay, chỉ có điều không cần phải liều mạng. Đương nhiên nếu đối phương khách khí với chúng ta, chúng ta cũng không được vô lễ.
Mấy người đang ngồi đây gần như là tất cả thế lực của Lưu Kỳ, tuy rằng không phải rất hùng mạnh, nhưng đội hình tuyệt đối không kém.
Sau khi Lưu Kỳ nói một số sự việc về của hôn lễ mới để cho mọi người rời khỏi
Rời khỏi thư phòng, Gia Cát Lượng nhìn thoáng qua Triệu Vân có chút buồn bã, khẽ cười lên tiếng nói:
- Sao thế, vì tình vừa rồi mà không thoải mái à? Ta vẫn cảm thấy chủ công phí công sức lớn như vậy đem mời chào ngươi lại đây, lại không thèm để ý tới ngươi nên trong lòng khó chịu à?
Trong thư phòng, thái đội của mọi người đối với bọn họ thế nào cũng không sao, nhưng Lưu Kỳ chỉ đem Gia Cát Lượng và Triệu Vân giới thiệu với mọi người sau đó cũng không có để ý đến hai người, trong lòng Triệu Vân ít nhiều có chút thất vọng, nghe Gia Cát Lượng hỏi gật đầu không nói gì.
- Ha ha, chủ công làm như vậy ắt có lý do của hắn, ngươi cần gì như thế?
Gia Cát Lượng cười nói.
- Nhưng trong nội tâm của ta vẫn có chút khó chịu, vốn là nghĩ chủ công nếu phái người đến Thường Sơn tìm ta, tất sẽ được chủ công trọng dụng, nhưng không ngờ kết quả lại như vậy.
Triệu Vân cười khổ một tiếng. Nếu không có Gia Cát Lượng, nói không chừng y đã lập tức rời khỏi Tương Dương rồi, ôm tin tưởng lớn như vậy cuối cùng bị người ta làm cho thất vọng.
- Ngươi cũng biết trong thư phòng mọi người có thân phận như thế nào không?
Gia Cát Lượng thở dài nói.
- Bọn họ không phải là cấp dưới của chủ công sao?
Triệu Vân nghi hoặc nói.
- Đúng vậy, bọn họ đều là cấp dưới của chủ công, bọn họ đều cùng chủ công xuất chinh, đều lập nhiều chiến công, mà hai người chúng tay chẳng qua chỉ là hai người mới vào thôi, nếu chủ công trước mặt nhiều người như vậy lễ ngộ hai chúng ta, những người khác sẽ nghĩ như thế nào. Ngươi phải biết rằng trong số bọn họ không có ít người thực tế không có chức quan gì, mà chủ công lại bổ nhiệm hai chúng ta là quân sư Phi Long Quân và thống lĩnh Phi Long Vệ, sau khi bọn họ biết sẽ nghĩ như thế nào?. Muốn người khác công nhận lại không dễ dàng, nếu chủ công đối với hai ta thân thiết hơn những người khác, đây chẳng phải là khiến cho người khác ghen gét đố kỵ hai chúng ta đó sao. Chúng ta nếu muốn nhậm chức thì càng không thể nào. Chủ công làm như vậy là giảm bớt phiền toái cho chúng ta đấy.
Gia Cát Lượng có chút cảm thán nói, thuật điều khiển người thật sự quá khó nắm trong tầm tay, hơi không cẩn thận sẽ khiến người dưới trướng lâm vào nội đấu, Lưu Kỳ cẩn thận như vậy cũng nói lên được cái bất phàm của Lưu Kỳ.
- Chuyện này …
Triệu Vân có chút kinh ngạc nhìn Gia Cát Lượng, y không nghĩ tới một hành động nho nhỏ tại đây cũng có chủ ý như vậy. Hai người y vừa tới chưa có căn cơ gì, nếu bị người khác xa lánh chẳng phải là nửa bước khó đi ư? Nghĩ vậy sự bất mãn của Triệu Vân đối với Lưu Kỳ cũng biến mất không còn, có một tia kính sợ đối với Lưu Kỳ, âm thầm đem cảm xúc người dưới trướng nắm trong tay, quả thực là đáng sợ. Nếu Công Tôn Toàn có thủ đoạn như vậy, cũng sẽ không khiến cho thủ hạ dưới trướng tẩu tán, cuối cùng binh bại bị giết.
- Hơn nữa hôn lễ lần này chủ công cũng đã thông báo rồi, đúng là lúc ta và ngươi ngẩng đầu, chỉ cần hai chúng ta lập nhiều công lao, đến lúc đó danh chính ngôn thuận bổ nhiệm chúng ta ai cũng không thay đổi được.
Gia Cát Lượng nhìn Triệu Vân đầy thâm ý. Kỳ thật Lưu Kỳ còn có một dụng ý khác hắn không nói ra, tức là Lưu Kỳ mặc dù biết trong lòng Triệu Vân có oán hận, y cũng sẽ thay Lưu Kỳ khuyên bảo Triệu Vân, điều này cho thấy Lưu Kỳ tín nhiệm y, chỉ là một động tác nhỏ cũng khiến cho Gia Cát Lượng cảm động. Y là quân sư Phi Long Quân, Triệu Vân là thống lĩnh Phi Long Vệ, chỉ cần y có tâm tư liên hợp với Triệu Vân nói không chừng có thể khống chế Phi Long Quân mưu phản Lưu Kỳ, Lưu Kỳ như thế là tín nhiệm y hoàn toàn.
- Đa tạ tiên sinh.
Triệu Vân vui mừng nói, may mắn y gặp Gia Cát Lượng, nếu không chẳng phải là bỏ lỡ cơ duyên rồi.
- Đây là chủ công anh minh.
Gia Cát Lượng khoát tay nói.
- Tiên sinh yên tâm, nếu người nào dám quấy rối hôn lễ, sẽ cho hắn nếm thử lợi hại trường thương trong tay ta.
trong mắt Triệu Vân lóe lên hào quang, hiển nhiên đã chân chính chấp nhận Lưu Kỳ rồi.
- Chúng ta ra võ đài trước đi, người hẳn là đến gần đông đủ rồi.
Gia Cát Lượng nói xong đi về hướng võ đài.
Trên giáo trường lúc này khách quý đã đông đủ, người có thân phận ở Tương Dương toàn bộ đều đã tới rồi, ngay cả Lưu Biểu, Tân Bì cũng đã ngồi vào chỗ của mình. Lưu Biểu, Tân Bì ngồi ở cuối võ đài. Bên trái tấm vải đỏ trước hai người là nhân vật có mặt mũi ở nội thành Tương Dương, bên phải là sứ giả các chư hầu, dựa theo lực các chức hầu theo thứ tự mà ngồi.
Dẫn đầu là sứ giả mang danh thiên tử phái tới Tuân Văn Nhược. Ngay khi Tuân Văn Nhược rời khỏi Hứa Đô thì tiền Hán hiến đế Lưu Hiệp phát động Y Đai Chiếu, tuy nhiên lại bị Tào Tháo mượn cơ hội này đem chút thực lực cuối cùng của Hán Hiến Đế diệt trừ tận gốc, hiện tại Hứa Đô không có người nào ủng hộ Hán Hiến Đế, Tào Tháo đã không còn nỗi lo gì nữa.
Tuy nhiên không lâu trước đó Lưu Bị thoát khỏi Hứa Đô chiếm cứ Nhữ Nam, thế lực phát triển nhanh chóng, Tào Tháo diệt trừ Đổng Thừa sau đó dành dụm binh lực chuẩn bị tấn công Lưu Bị, mà Lưu Bị liên hợp với Viên Thiệu phương bắc chống lại Tào Tháo.
Tuân Văn Nhược tuy vẻ mặt thong dong, nhưng nếu cẩn thận quan sát, khóe mắt của y cũng xen lẫn một chút chua xót. Tuy y phụ tá Tào Tháo, nhưng đối với Tào Tháo vẫn có vài phần hi vọng, hi vọng sau khi Tào Tháo sau khi thống nhất thiên hạ có thể chính cho Hán thất, nhưng hiện tại xem ra không thể thực hiện. Hiện tại thế lực Tào Tháo đột nhiên tăng đã có ý phản, mà y lại không ngăn cản được, mặc dù Tào Tháo biết suy nghĩ trong lòng hắn nhưng lại làm như không biết. Lần này Tào Tháo mệnh y tới Tương Dương chính là để y tìm hiểu hư thật Kinh Châu, nhân cơ hội châm ngòi quan hệ giữa Kinh Châu và Giang Đông, phòng ngừa Kinh Châu đánh lén sau lưng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận