Tam Quốc Tranh Phong

Chương 356

Lúc này trời toàn màu đen, chỉ có thể đủ lờ mờ để thấy bóng người trên cổng thành, cũng may trên thành có nhiều đuốc sáng nên Triệu Vân có thể thấy rõ ai là Hoàng Cái. Hoàng Cái để một chòm râu ngắn, trên mặt tràn đầy uy nghiêm, phối hợp với khôi giáp dày biểu lộ khí thế khiến cho binh lĩnh bên người không dám tới gần.
- Triệu Vũ, từ khi nào Thân Vệ Doanh lại có một tiểu tướng uy thế như vậy? Hoàng Cái đánh giá Triệu Vân dưới thành, trong lòng có chút nghi hoặc. Tuy Triệu Vân biểu cảm không có chút sai sót, nhưng người này tỏa ra khí thể không thể coi khinh, nhìn hai ngàn Thân Vệ Doanh phía sau, một đám tay cầm đuốc cũng ngồi hiên ngang đối với đối thoại của ông và Triệu Vân cũng không có chút nào là mất kiên nhẫn.
- Không được, những người này nếu là binh linh Kinh Châu giả trang, tuyệt đối không thể để họ vào thành. Hoàng Cái liếc mắt nhìn binh linh ngoài thành đồng thời trong lòng càng thêm cảnh giác.
- Có quan văn không? Hoàng Cái hai mắt nhìn chằm chằm Triệu Vân hỏi.
- Đương nhiên. Nói xong Triệu Vân lấy trong người ra một thẻ tre, nói với Hoàng Cái trên cổng thành: - Hoàng tướng quân buông giỏ treo xuống, đây là quan văn Đại đô đốc tự mình trả lời, kính xin Hoàng tướng quân phân biệt.
- Triệu tướng quân chờ một chốc.
Hoàng Cái nhìn về thân binh phía sau nói: - Lập tức buông giỏ treo.
- Vâng. Một gã thân binh chạy đén, không bao lâu có một giỏ treo được để xuống trong phạm vi một thước.
Triệu Vân thúc ngựa tiến lên đem thẻ tre trong tay bỏ vào giỏi, phất tay với Hoàng Cái trên cổng thành. Lúc này nghi ngờ trong lòng Hoàng Cái đã tiêu trừ hơn phân nửa, binh lính ngoài thành nếu thật sự là binh mã Kinh Châu giả trang tuyệt đối sẽ không điềm tĩnh như thế, nhưng ông thường xuyên tiếp xúc với người của Chu Du, đối với bút tích của Chu Du ngược lại rất quen thuộc.
Nếu người bên ngoài thành biết mình muốn xem quan văn mà còn điềm tĩnh như thế, tám phần là Thân Vệ Doanh do Chu Du phái trở về áp tải xe bắn đá, tuy nhiên hết thảy còn phải đợi xem qua quan văn mới có thể xác định.
Một lát sau, Hoàng Cái đã lấy được thẻ tre do Triệu Vân đưa tới, mở thẻ tre ra Hoàng Cái liếc mắt đã thẩy được tên của Chu Du trên thẻ tre, đương nhiên đẹp đẽ, linh động dị thường, chữ Chu Du bừng bừng như là muốn bay lên khỏi trang giấy, Hoàng Cái gần như là có thể khẳng định trăm phần trăm đây là thư tay của Chu Du.
- Thì ra là thế. Hoàng Cái lại nhìn nội dung bên trong quan văn mới hiểu được chuyện gì xảy ra, mấy câu ít ỏi bên trong quan văn ý tứ cũng rất minh bạch, binh mã Giang Đông phải công thành, nhưng trong thành có Phi Long Quân trấn thủ khí giới công thành bình thường và tỉnh lan căn bản không áp chế được Phi Long Quân.
Hoàng Cái cũng từng giao thủ cùng Phi Long Quân, cũng biết phong cách của Phi Long Quân, nếu Phi Long Quân mà thủ thành cho dù là binh linh gấp mười Phi Long Quân cũng đừng mong trong thời gian ngắn có thể hạ thành. Văn Sính vẫn luôn là đại địch trong lòng Hoàng Cái, Hoàng Cái từng nhiều lần đề nghị Tôn Sách phái người đến ám sát Văn Sính, tuy nhiên đều bị Tôn Sách cự tuyệt, nhưng trong lòng Hoàng Cái cũng chưa từng buông lỏng cảnh giác với Văn Sính.
Hiểu được dụng ý tiến đến của Thân Vệ Doanh, Hoàng Cái cũng không nghi ngờ gì nữa quát binh linh phía sau: - Mở cửa thành.
Không bao lâu sau, tiếng ầm ầm vang lên, cửa thành từ từ mở ra, cầu treo cũng từ từ hạ xuống.
Cửa thành mở rộng, Hoàng Cái mang theo hơn mười thân binh ra khỏi cửa thành.
- Mạt tướng Triệu Vũ tham kiến Hoàng tướng quân. Triệu Vân thấy cửa thành mở rộng trong lòng vui mừng dị thường, hắn không ngờ thẻ tre của quân sự thật sự có thể dùng được, tuy nhiên nhìn thấy Hoàng Cái ra khỏi cửa thành, trong lòng Triệu Vân lại căng thẳng, nếu Hoàng Cái nhìn ra manh mối gì thì nguy.
- Triệu tướng quân khách khí, ngươi là tướng lĩnh Thân Vệ doanh sao có thể hành lễ với ta? Hoàng Cái khoát tay nói, tướng lĩnh Thân Vệ Doanh cả đám kiêu ngạo còn không hết, người trước mặt vừa thấy đã thi lễ với ông, khiến cho ông cảm thấy thật cao hứng.
- Ha ha, Hoàng tướng quân nói đùa, Hoàng tướng quân là niềm tự hào của Giang Đông ta, lúc trước Hoàng tướng quân đi theo chủ công nam chính bắc chiến, lúc đó ta mới chỉ là một đứa trẻ, về tình về lý là Triệu Vũ nên hành lễ mới phải. Triệu Vân không kiêu ngạo cũng không xu nịnh nói với Hoàng Cái nói.
- Ha ha, một khi đã như vậy ta cũng không khách khí, Triệu tướng quân mời vào thành. Hoàng Cái gặp Triệu Vũ như thế trong lòng càng xem trọng thêm vài phần, cười to nói, nói xong xoay người mang theo Triệu Vũ vào trong thành.
- Đa tạ Hoàng tướng quân.
Triệu Văn chắp tay nói, phất tay ra hiệu với hai ngàn Thân Vệ Doanh phia sau, tuy nhiên trong lòng Triệu Vân lại càng đề cao cảnh giác, dù sao hắn cũng không quen thuộc Giang Đông, nếu để lộ ra sai sót gì thì nguy.
- Hoàng tướng quân, không biết trong thành có bao nhiêu xe bắn đá? Triệu Vân vừa quan sát tình huống bốn phía vừa tùy ý thăm dò hỏi.
- Ha ha, hiện tại trong thành có mười lăm xe bắn đá. Hoàng Cái ấn tượng với Triệu Vân không tệ, lơ đễnh cười nói.
- Mười lăm cái? Triệu Vân có chút kinh ngạc, hắn vốn cho rằng hơn mười vạn binh mã Giang Đông ít nhất cũng phải mang theo gần ba mươi xe bắn đá mới phải.
- Triệu tướng quân không nên xem thường xe bắn đá này, mỗi một chiếc xe bắn đá này đều được chế tạo hết sức xa xỉ, tạo thành hơn mười xe bắn đá, nhưng tốn hơn mười ngàn kim, mười vạn kinh này có thể đủ cho hai vạn quân ăn được ba tháng đấy. Hoàng Cái nghĩ Triệu Vân cả ngày bận việc huấn luyện binh linh, đối với việc chế tạo xe bắn đá không hiểu biết.
- Ồ, Đại đô đốc để cho ta vận chuyển mười cái xe bắn đá, một ngàn người là đủ, tướng sĩ dưới trướng mạt tướng đi một ngày đường tới đây, nghĩ muốn để cho họ luân phiên nghỉ ngơi một chút, không biết Hoàng tướng quân có thể an bài một chút? Triệu Vân nói.
- Đương nhiên Triệu tướng quân có thể quan tâm thuộc hạ, tại hạ khâm phục. Hoàng Cái chắp tay nói với Triệu Vân.
Hắn có thể cảm nhận được, hai ngàn binh mã phía sau kính phục đối với Triệu Vân, về điểm này ngay cả hán cũng khong có vinh hạnh đặc biệt như vậy. Từ lúc đám người Triệu Vân vào thành, hai ngàn binh mã không hề biểu lộ sự kính nể với ông, nhưng nhìn ánh mắt nhìn vào Triệu Vân kính phục không ngừng, tướng lĩnh như vậy không nhiều, thậm chí trong lòng ông có có thêm vài phần tư tâm, đến lúc đó ở trước mặt Tôn Sách cùng Chu Du sẽ cân nhắc Triệu Vân, tướng lĩnh như vậy không thể không có tiếng tăm gì.
- Vậy đa tạ Hoàng tướng quân nhiều. Nói xong Triệu Vân hướng về Phi Long Vệ phía sau nói: - Lưu lại một ngàn người nghỉ ngơi, một hồi do bọn ngươi áp tải xe bắn đá.
- Vâng. Hai ngàn Phi Long Vệ lúc này phân ra một ngàn binh mã ở lại.
- Triệu Vũ này tâm tư thật tinh tế nha. Hoàng Cái gặp Triệu Vân an bài như vậy trong lòng cũng âm thầm gật đầu. Nếu Chu Du mệnh lệnh suốt đêm Thân Vệ Doanh áp tải xe bắn đá trở về, tất nhiên là Giang Hạ cần dùng gấp. Triệu Vân chia sĩ tốt ra làm hai nhóm thay phiên nhau áp giải xe bắn đá, tốc độ tất nhiên sẽ nhanh hơn không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận