Tam Quốc Tranh Phong

Chương 242

Gặp hai người đi ra ngoài đại điện Lưu Biểu mới thở dài nói:
- Hôm nay để cho Tá Trị chê cười, đứa con trai này thật là không ra gì, trước kia nó không dám phản đối, không nghĩ tới hôm nay lại dám từ chối.
- Ha ha, không phải Cảnh Thăng hi vọng có một đứa con như vậy à.
Tân Bì cười nói.
- Ha ha, hồi trước nó nhu nhược quá mức, hiện tại như vậy mới tốt. Đúng rồi nha đầu Hiến Anh kia ngoài nó ra ta sẽ không tiếp nhận người khác, ngươi nhất định phải giúp ta không thể nửa đường bỏ chạy đâu đấy.
Lưu Biểu đột nhiên nhìn Tân Bì nói.
- Cái này …
Tân Bì không biết trả lời sao.
- Ngươi yên tâm, Kỳ nhi không phải không thích Hiến Anh, chỉ là chưa quen thuộc thôi, nó mềm lòng nhất là đối với nữ nhân, nó cướp hai nữ nhân kia đến quý phủ nhưng đến nay chưa có hành động gì, còn phái người đưa phụ thân hai người đó đến. hiện tại Hiến Anh ưu tú như vậy làm sao nó có thể bỏ qua.
Lưu Biểu cười nói.
- Thật sao?
Tân Bì có chút kinh ngạc, ông cũng đã nghe nói về mỹ mạo của hai tỷ muội Đại Kiểu Tiểu Kiều, ông không ngờ Lưu Kỳ có thể nhịn không chạm đến hai nàng. Như vậy cũng hoàn toàn chứng minh nhân phẩm của Lưu Kỳ, đem nữ nhi gửi gắm cho hắn mới có thể yên tâm.
- Ta còn phải lừa ngươi làm gì, phụ thân của hai nàng kia mấy ngày nữa sẽ đến Tương Dương.
Lưu Biểu thành thật mà nói.
- Được, một khi đã như vậy ta đây đồng ý với ngươi.
Tân Bì gật đầu nói.
- Ha ha, chúng ta thật sự thành thân gia rồi.
Lưu Biểu cười to nói:
- Không bằng ngươi ở lại Tương Dương đi.
- Chuyện này còn cần bàn bạc kỹ hơn.
Tân Bì do dự nói.
Hai người ra đến đại điện, Lưu Kỳ mới nhẹ nhàng thở ra quay đầu về thiếu nữ chần chờ nói:
- Không bằng ta đưa nàng đến phủ đệ ta xem trước, tương lai nếu nàng có chuyện gì cứ đến quý phủ tìm ta.
- Hết thảy nghe biểu ca an bài.
Tân Hiến Anh gật đầu nói.
- Ồ, đúng rồi ta còn chưa biết tên của nàng?
Lưu Kỳ nhìn về phía thiếu nữ nói. Vừa rồi cố nghĩ đối sách nên không nghe rõ lời Lưu Biểu nói.
- Ta họ Tân, tên là Hiến Anh.
Tân Hiến Anh thản nhiên nói.
- Tân Hiến Anh?
Đột nhiên Lưu Kỳ kinh hô:
- Nàng là Tân Hiến Anh?
- Vâng, chẳng lẽ Đại công tử từng nghe nói đến rồi hay sao? – Tân Hiến Anh ngẩng đầu hỏi.
Lưu Kỳ tỉ mỉ đánh giá lại thiếu nữ bên cạnh một lần, nhìn Tân Hiến Anh đến mức nàng không được tự nhiên, lúng túng nói:
- Trước kia nghe người ta nói Tân Hiến Anh đọc nhiều sách vở, cơ trí bách kiến, tài học không thấp hơn cha, không nghĩ tới lại là nàng.
Nói xong Lưu Kỳ lại đánh giá thiếu nữ một chút, không giống với vừa rồi, Tân Hiến Anh lúc này đã bỏ đi hết thảy dây lưng lụa, chỉ còn lại một thân áo trắng cũng được xưng tụng là dáng vẻ thướt tha mềm mại, hơn nữa lại có thêm phần anh khí.
Áo trắng thắng tuyết, anh khí kinh người, Tân Hiến Anh lúc này so với vừa rồi thậm chí còn hấp dẫn hơn.
- Ồ, Đại công tử làm sao biết vậy.
Tân Hiến Anh hỏi tùy ý một chút.
- Nghe một thương nhân nói.
Lưu Kỳ bịa chuyện nói. Hắn cũng chưa từng nghe nói đến Tân Hiến Anh, nhưng kiếp trước lại biết người này. Người này chính là Mạnh Khương nữ nổi danh trong lịch sử, không nghĩ tới lại thành vị hôn thê của mình.
Tân Hiến Anh gật đầu không để ý, người thương nhân đó nói không chừng cũng đọc qua sách.
- Biểu muội, chúng ta đi thôi.
Nhìn thấy hai người thị nữ đi qua, Lưu Kỳ vội nói.
- Vâng.
Tân Hiến Anh gật đầu đi theo Lưu Kỳ đi ra Châu Mục phủ
Hai người ra khỏi Châu Mục phủ, chỉ thấy Mã Trung chạy ra ngoài đón chào:
- Chúc mừng chủ công, thuộc hạ đã sai người trở về thông tri quân sư rồi. Thuộc hạ nghĩ trong phủ hẳn là đã chuẩn bị xong tiệc rượu rồi.
- Đúng nha, chủ công làm phó thống lĩnh Phi Hổ Quân, Phi Long Quân, việc này đã truyền ra, nhất định phải chúc mừng một phen.
Cam Ninh theo sát phía sau tiến lên phía trước nói.
- Đó là việc vui thứ nhất.
Lưu Kỳ quay đầu nói với Tân Hiến Anh:
- Biểu muội, nay trong phủ sắp mở yến hội coi như là chào đón biểu muội.
- Đa tạ biểu ca.
Tân Hiến Anh gật đầu nói, vẻ mặt không có thay đổi gì, hơn nữa vừa nãy đi ra Tân Hiến Anh có đem theo một tấm khăn che mặt.
Thấy phản ứng của Tân Hiến Anh như vậy Lưu Kỳ cũng không cho là ngang ngược, quay đầu nói với hai người Cam Ninh:
- Đây là biểu muội của ta, mấy ngày này sẽ ở lại quý phủ, bọn ngươi không thể chậm trễ.
Hai người lúc này mới chú ý tới thiếu nữ bên người Lưu Kỳ, thấy nữ nhân tài hoa cùng dung mạo bất phàm, hai người đều có chút nghi hoặc nhìn Lưu Kỳ, từ khi nào lại có thêm một biểu muội, hơn nữa nhìn như còn sắp trở thành phu nhân của Lưu Kỳ, bằng không cũng không ở lại trong phủ. Hai người từ Châu Mục phủ đi ra, hiển nhiên trước đó thiếu nữ này ở trong Châu Mục phủ, lần này đi ra cũng phải được sự đồng ý của Lưu Biểu. Bày đặt trong Châu Mục phủ không được lại đến quý phủ của Lưu Kỳ, hai người bất luận thế nào đều cảm thấy vị này mới là nữ chủ nhân thực sự trong phủ Lưu Kỳ.
- Ty chức bái kiến Biểu tiểu thư.
Hai người lúc này hành lễ nói.
- Hai vị tướng quân khách khí rối.
Tân Hiến Anh hơi đưa tay ra đỡ.
Thấy thiếu nữ như vậy hai người càng cảm thấy mình đã đoán đúng, đối với thiếu nữ cũng thêm vài phần cung kính.
- Đi thôi.
Lưu Kỳ phất tay cùng Tân Hiến Anh lên xe ngựa, bốn phía Cẩm Y Vệ và Cẩm Phàm tặc đề phòng nghiêm ngặt, xe ngựa chậm rãi mà đi.
Trong xe ngựa không gian rộng rãi, hai người ngồi im lặng không nói.
Lưu Kỳ ngẩng đầu, chỉ thấy Tân Hiến Anh đang cầm một quyển sách lật xem, không có ý định nói chuyện đành phải mở miệng trước nói: - Nàng múa rất đẹp.
- Đa tạ. Tân Hiến Anh khẽ ngẩng đầu thản nhiên nói.
- Ặc. Lưu Kỳ bị thái độ của Tân Hiến Anh làm cho có chút xấu hổ. Tân Hiến Anh này trước mặt người khác không để cho người ta chút mặt mũi, lúc này không để ý tới hắn nghĩ gì liền trực tiếp trả thù hành động của mình trên đại điện. Mặc dù Lưu Kỳ đối với động tác này của thiếu nữ xem trọng hơn vài phần nhưng cũng biết cô gái trước mặt này cũng không phải loại dễ ăn, nói không chừng so với tình tình cổ quái của Tiều Kiều còn khó đối phó hơn.
Như vậy sau khi cưới nữ tử này về nhà, hoặc là sẽ quản lý hậu viện gọn gàng ngăn nắp, hoặc là sẽ biến hậu viện thành gà chó không biết sợ hãi, tuy nhiên vừa rồi nàng ở bên ngoài không đối chọi với mình gây gắt, có thể nhìn ra nàng không phải loại không lấy đại cục làm trọng.
- Nàng biết trước chúng ta có hôn ước à? Lưu Kỳ nhìn nữ nhân trước mặt yên tĩnh tới cực hạn nói.
Tân Hiến Anh cũng không ngẩng đầu nói thẳng: - Cần biết đến lúc sẽ biết.
- Không biết nàng đối với hôn sự này có ý kiến gì không? Lưu Kỳ truy vấn.
Thiếu nữ rốt cuộc rời ánh mắt từ thẻ trúc ngẩng đầu lên, đánh giá Lưu Kỳ một chút, trong thanh âm không có chút cảm xúc nào nói: - Cha mẹ chi mệnh, mai mối, tôi không dám có ý kiến gì.
- Cái này Dầu gì cũng phải có một ý kiến, bằng lòng hoặc là không, hoặc là nói là có cam tâm tình nguyện hay không chứ. Lưu Kỳ biết rằng thiếu nữ trước mặt đang từ chối, bằng không với sự thông minh của thiếu nữ làm sao không hiểu dụng ý của Lưu Kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận