Tam Quốc Tranh Phong

Chương 646

- Gõ kẻng thu binh!
Tào Nhân hạ lệnh, thay vì cho ba người đánh tiếp như vậy, chẳng bằng tạm thời thu binh, nghĩ đối sách khác.
Nghe được tiếng kẻng gõ phía sau, Lý Điển và Tào Thuần cũng nhau ra tay bức lui Quan Vũ, cùng hồi trận, mà trên cổng thành cũng vang lên tiếng kẻng gõ, Quan Vũ không truy kích, xoay người bước vào thành, chỉ thấy Tào Nhân một mình cưỡi ngựa lao tới trước mặt Quan Vũ.
- Vân Trường, đã lâu không gặp.
Sắc mặt Tào Nhân phức tạp, nói, ban đầu nghĩ ngay đầu tiên có thể khiến binh mã Kinh Châu kinh sợ, không ngờ lại bị Quan Vũ quấy nhiễu thế cờ.
- Ừ.
Quan Vũ gật đầu, ừ nhẹ một tiếng, không nói gì.
- Việc Vân Trường ở Kinh Châu ta đã nghe chủ công nhắc tới mấy lần, chủ công vẫn có ý niệm với Vân Trường, nếu Vân Trường cảm thấy ở lại Kinh Châu không như ý, vậy có thể cùng ta trở về, Kinh Châu cũng không thể nói gì.
Tào Nhân giương mắt, nhìn thoáng trên cổng thành, mở miệng nói.
- Được Tào Công ưu ái, mỗ ở Kinh Châu không hề gì, đã đi theo đại ca, sao có thể vứt bỏ, không để ý tới chứ.
Quan Vũ lắc đầu, so với Hứa Đô, y vẫn mong Lưu Bị có thể ở lại Kinh Châu, mặc dù bị Lưu Kỳ lạnh nhạt với bọn họ, nhưng ít nhất không làm hại đến Lưu Bị.
- Như vậy thật đáng tiếc, nếu một ngày nào đó Vân Trường thay đổi ý kiến, bất cứ lúc nào cũng có thể đến Hứa Đô.
Tào Nhân chắp tay với Quan Vũ, quay đầu ngựa xung vào trong trận, dẫn theo đại quân dưới trướng chậm rãi đi.
... ... ... ... . . .
- Ha ha, Quan Tướng quân dũng mãnh quả nhiên là danh bất hư truyền, hôm nay Quan Tướng quân bức lui Tào Binh, dương uy cho Kinh Châu ta, có công đầu. Ta sẽ sai người về bẩm báo với chủ công. Về sau còn cần Quan Tướng quân đảm đương nhiều hơn nữa.
Trên đại diện, Từ Thứ nhìn về phía Quan Vũ, thản nhiên cười nói.
- Quân sư khách khí.
Đối với lời tán thưởng của Từ Thứ, Quan Vũ chỉ gật đầu, dường như đây là chuyện dĩ nhiên.
- Quả nhiên là một thân ngông nghênh, trách không được chủ công nói người này toàn thân đều lộ ra ngạo khí, khăng khăng bình tĩnh quả quyết, chỉ có dùng lợi đổi, không thể ép buộc.
Thấy Quan Vũ như vậy, trong lòng Từ Thứ ngầm cảm thán, chỉ gần một ngày hắn đã tường tận bản tính của Quan Vũ. Nghĩ tới đánh giá của Lưu Kỳ đối với người này, không khỏi âm thầm gật đầu.
Người này một thân ngạo khí, dường như không chút coi trọng bất cứ ai trong thiên hạ, chỉ có thể làm tướng, không thể làm chủ tướng, nếu sơ suất có thể khiến đại quân mất con đường thoát.
- Nếu đã như vậy, hôm nay Quan Tướng quân đã đại chiến một ngày rồi, nên nghỉ ngơi sớm đi.
Từ Thứ mở miệng.
- Đã vậy, mỗ liền lui xuống.
Quan Vũ thản nhiên mở miệng, đứng dậy ra khỏi đại điện.
- Quan Vũ này quả là một thân ngạo khí.
Quan Vũ vừa rời khói, Hoàng Trung không khỏi cảm thán.
- Ha ha, chính vì người này một thân ngạo khí, nên không cần lo người này bày trò quỷ quái gì, thật ra ta đã hiểu được tại sao chủ công kính trọng người này nhưng vẫn giữ khoảng cách.
Từ Thứ cười nói, thầm than e rằng Kinh Châu không có cơ hội thu phục người này.
Hoàng Trung cũng cực kỳ đồng ý với lời nói của Từ Thứ:
- Quân sư nói không sai, Quan Vũ này ngạo khí như vậy, chỉ sợ cả đời cũng không thay đổi, nếu hắn quyết tâm cống hiến cho Lưu Bị, tuyệt đối sẽ không đổi tân chủ.
... ... ... ... . .
- Chết tiệt, Quan Vân Trường này thật sự khiến người ta bực mà, Lưu Kỳ đối đãi như vậy, gã vẫn vì Lưu Kỳ mà xuất chiến, thật sự không ngờ được. Lúc trước chủ công còn phong thưởng cho gã nhiều như thế, vậy mà gã để đi đâu rồi.
Vừa về tới đại trướng, Tào Thuần đã quẳng mũ giáp lên án kỷ kêu ầm một tiếng, bực tức nói.
- Xem ra chúng ta đã xem thường Kinh Châu rồi, hiện giờ Quan Vũ đã ra chiến trường, chỉ sợ Trương Phi cũng sẽ sớm xuất hiện thôi, việc này không thể không đề phòng, ta lập tức viết thư cho chủ công, để chủ công sớm phòng bị.
Sau khi hỏi rõ tình hình đại chiến, sắc mặt Trình Dục như thường nói, lần này đại chiến không phải chỉ một binh một tướng có thể thay đổi thắng bại, làm như vậy cũng là đề phòng đại tướng dưới trướng Tào Tháo không chuẩn bị, bị đánh lén.
- Quân sư nói không sai, nếu chỗ này là Quan Vũ, rất có khả năng Trương Phi sẽ ở Hán Trung, đề phòng bất trắc vẫn nên sớm báo cho chủ công thì tốt hơn.
Tào Nhân gật đầu nói, tuy rằng Quan Vũ dùng mãnh, nhưng ở trong đại quân vẫn có Tào Thuần và Lý Điển có thể khống chế hắn, khiến hắn không thoát thân được.
- Hiện giờ binh mã Kinh Châu đã an tọa trong thành, nếu cứ kéo dài như vậy sẽ rất bất lợi cho chủ công, ta nghĩ chỉ còn một biện pháp đã bức binh mã Kinh Châu ra ngoài thành, chỉ cần vừa ra thành, chúng ta có thể phát huy ưu thế.
Tào Nhân nhíu mày nói, Quan Vũ xuất hiện cũng chỉ là một bất ngờ nhỏ, điều thực sự khiến y để ý vẫn là chuyện thắng bại.
- Lời này cũng không sai, nhưng Từ Thứ kia mưu lược cao tuyệt, mưu kế bình thường chỉ sợ hắn sẽ không mắc mưu. Có khi còn tạo thêm cơ hội cho hắn.
Trình Dục lắc đầu nói, trong nhất thời y cũng không có phương pháp xử lý việc này.
- Tuy rằng mưu lược của Từ Thứ siêu phàm, tài trí vượt bậc, nhưng lại chưa từng nghe nói gã am hiểu trận pháp, ngày mai ta dẫn ba vạn đại quân ra ngoài thành Uyển Thành bày Bát Môn Kim Tỏa trận, dụ gã tiến đến phá trận.
Đột nhiên Tào Nhân nói.
- Đại ca, chưa từng nghe nói Bát Môn Kim Tỏa Trận có người phá được, đến lúc đó nhất định phải tru sát hết toàn bộ binh mã xuất thành.
Trong mắt Tào Thuần chợt lóe tia tàn khốc rồi biến mất, hung hăng nói.
Trình Dục vẫn có chút không yên lòng, y hiểu rõ Từ Thứ hơn rất nhiều người, biết người này giao hữu cực rộng, nói không chừng có thể nhận biết được một số trận pháp:
- Ừ, tuy Bát Môn Kim Tỏa trận rất ít người có thể công phá được, nhưng lại không thể không đề phòng bản lĩnh của Từ Thứ, đến lúc đó ta và Tử Hòa sẽ dẫn đại quân tiếp ứng, Mạn Thành trấn thủ đại doanh, ngừa Kinh Châu đánh lén.
- Vậy làm theo lời quân sư đi, ta muốn nhìn xem Từ Thứ kia sẽ phá giải Bát Môn Kim Tỏa trận như thế nào.
Tào Nhân cũng cực kì cẩn thận, gật đầu đáp ứng.
... ... ... ... ...
- Không ngờ lại là Vân Trường?
Lúc nhận được tin cấp báo của Tào Nhân, Tào Tháo lập tức thay đổi sắc mặt, xưa nay y đều yêu tài, y hao hết tâm tư cho Quan Vũ chỉ vì muốn gã quy thuận mình, không ngờ lại thất bại trong gang tấc, không ngờ gã lại xuất hiện ở Uyển Thành.
- Quan Vân Trường?
Trong đại trướng mọi người đều cả kinh, đều biết Tào Tháo cực kì coi trọng người này.
- Trọng Đức nói ngoài Quan Vũ xuất hiện tại Kinh Châu, không chừng Trương Phi cũng đã chạy tới Hán Trung, để ta và những người khác đề phòng, hai người này đều là những thiện chiến dũng mãnh, nếu như Hứa Chử vẫn còn thì không cố kỵ như vậy, hiện giờ phải bố trí mới được.
Sắc mặt Tào Tháo như thường, nói:
- Ta phái Nhạc Tiến, Từ Hoảng phân chia nhau chạy tới Hán Trung, Uyển Thành, trợ giúp đại quân một tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận