Tam Quốc Tranh Phong

Chương 515

Đại quân của Gia Cát Lượng cũng không biết chuyện xảy ra ở Ích Châu, khi đại quân Gia Cát Lượng chạy tới quận Tử Đồng đã bị binh mã Ích Châu phát hiện vì vậy Ích Châu đại tướng Trương Nhậm cũng chạy tới đây, lúc này Trương Nhậm triệu tập binh mã vùng phụ cận sát nhập lại thành mấy vạn binh mã vây nhốt đại quân Gia Cát Lương ở quận Tử Đồng.
- Quân sư, rõ ràng Ích Châu muốn khai chiến với Kinh Châu ta, Lưu Chương đã hạ lệnh đuổi ta ra khỏi Ích Châu.
Trong đại trướng Hoàng Trung nhìn Gia Cát Lượng nói, lúc này trong lòng hắn cực kỳ tức giận, mình đã trốn mấy ngày nay mà vẫn không trốn thoát khỏi sự quấy rầy của binh mã Ích Châu, lúc này bọn họ bị vây ở chỗ này, ngay cả tin tức cũng không thể truyền đi.
- Hoàng tướng quân an tâm chớ vội, lúc này Trương Nhậm cũng không dám khinh động, ta nghĩ hắn sẽ xin chỉ thị của Lưu Chương, nếu hắn thật sự hạ lệnh xuất binh vậy có nghĩa là khai chiến với Kinh Châu ta, ta nghĩ Trương Nhậm không dám lớn mật như vậy.
Lý Khôi lắc đầu nói.
- Nếu là người khác thì không cần lo lắng Ích Châu sẽ tấn công trước nhưng người này là Trương Nhậm thì lại khác, người này thuộc lòng binh pháp am hiểu đạo dụng binh, nếu hắn phát hiện ra sơ suất gì của quân ta sẽ xuất binh đánh tan quân ta sau đó trục xuất ta ra khỏi Ích Châu. Đến lúc đó chuyện đã rồi, cho dù Lưu Chương cũng không thể nói gì được. Mà lúc này Kinh Châu ta đang giao chiến với Hán Trung, không thể đủ thực lực để khai chiến với Ích Châu.
Gia Cát Lượng trầm ngâm nói. Lúc này trong lòng Gia Cát Lượng cũng rất kinh sợ, nếu không phải là không biết tình hình của Hán Trung thì y đã hạ lệnh tấn công binh mã Ích Châu, Lưu Chương đã nhiều lần vô lễ với Kinh Châu, chọc giận đến y.
- Chặt chẽ chú ý tình huống đại quân của Trương Nhậm, nếu có thể liền phái người tìm hiểu tin tức của Kiếm Các.
Gia Cát Lượng suy nghĩ một chút nói.
- Vâng.
Hoàng Trung, Lý Khôi khom người nói.
- Mặt khác, đại quân lúc nào cũng phải đề phòng, thay nhau nghỉ ngơi chuẩn bị khai chiến với Ích Châu.
Gia Cát Lượng hung ác nói.
Trong lòng hai người Hoàng Trung đều căng thẳng, lập tức khom mình thi lễ rồi bước nhanh ra ngoài chuẩn bị.
- Hi vọng chủ công có thể thuận lợi bình định Hán Trung.
Gia Cát Lượng thở dài nói, lúc này đại quân đã bị binh mã Ích Châu vây khốn không thể thoát thân ra được, y đã chuẩn bị khai chiến với Ích Châu. Mặc dù Trương Nhậm có mấy vạn đại quân nhưng những binh mã này đều là binh mã từ các quận do Trương Nhậm chắp vá lại, thậm chí y còn muốn một lần triệt để đánh tan mấy vạn đại quân này của Trương Nhậm, đánh Ích Châu bị thương nặng sau đó đánh chiếm các nơi khác của Ích Châu.
- Lưu Chương?
Gia Cát Lượng cười lạnh, Gia Cát Lượng đã hoàn toàn hiểu rõ Lưu Chương, Lưu Chương chính là một người ngu xuẩn không ai bằng
……………………
- Binh mã Kinh Châu có phái người tới đây không?
Tại một chỗ đất bằng phẳng cách đại quân của Gia Cát Lượng không xa, có rất nhiều lều trại được dựng ở đây, trong số rất nhiều lều lớn thì có một lều trại lộng lẫy chính là lều trại của Ích Châu Đại Tướng Trương Nhậm.
- Không có, sau khi bị bao vây thì binh mã Kinh Châu vẫn án binh bất động, hiện tại bọn họ hạ trại giữa đường bố trí phòng ngự, có lẽ là không có ý định rút lui.
- Hừ! Rốt cuộc binh mã Kinh Châu sống chết tới cùng, có điều đừng tưởng ta không tiến công bất ngờ, Lưu Kỳ đang bị nhốt ở Hán Trung, nếu như binh mã Kinh Châu bị đánh tan thì Kinh Châu có thể làm gì được?
Trương Nhậm cười lạnh nói.
- Mấy ngày nay có thám báo nào trốn thoát không?
Trương Nhậm nói.
- Không có, sau khi có vài tên thám báo bị bắt thì Kinh Châu không phái thám báo đi nữa.
- Ngươi đi đi, chặt chẽ chú ý động tĩnh của binh mã Kinh Châu, nếu bọn họ dám phá vậy thì lập tức tiêu diệt.
Trương Nhậm phất tay nói.
- Vâng.
Sai khi tiểu tướng rời khỏi Trương Nhậm với quay đầu nhìn về bức bản đồ ở phía sau, bức bản đồ này rất lớn, những núi non sông ngòi đều bị đánh dấu rõ ràng, thậm chí ngày cả núi nhấp nhô cũng được đánh dấu rõ ràng.
- Rốt cuộc làm thế nào mà binh mã Kinh Châu lại biết con đường này, nếu không phải là người quen thuộc Ích Châu thì không thể nào lại biết địa hình tỉ mỉ như vậy, từ chỗ này đi ra chính là vị trí của đại quân Kinh Châu, trong đại quân Kinh Châu tất nhiên có người quen thuộc dịa hình của Ích Châu, là ai chứ?
Trương Nhậm cau mày tự nhủ.
- Tướng quân, đã tìm hiểu rõ, mấy ngày trước trong đại quân Kinh Châu mới có một giám quân, người giám quân này là Lý Khôi.
- Lý Khôi?
Trương Nhậm trầm ngâm không nói, gã chưa từng nghe nói qua về người này, những người đọc sách trong địa phận của Ích Châu vã đã từng nghe nói vì sao không có ấn tượng người có tên Lý Khôi này?
- Tướng quân, Lý Khôi vốn là một tiểu quan một huyện trong quận Ba Tây của Ích Châu, là chức quan thấp nhất, lần trước lúc đại quân Kinh Châu đi qua quận Ba Tây cso người nhìn thấy hắn tới nương tựa vào đại quân Kinh Châu.
- Xem ra chính là hắn.
Trương Nhậm gật đầu nói:
- Ngươi lập tức phái người tới quận Ba Tây tìm hiểu về người tên Lý Khôi này.
- Vâng.
- Không thể kéo dài thêm được nữa, thời gian càng dài thì càng phát sinh nhiều chuyện, không thể bỏ qua cơ hội lần này.
Trương Nhậm nắm tay nói.
- Tướng quân, trước mặt chính là Kiếm Các, Triệu tướng quân đã khống chế cửa chính của Kiếm Các, chỉ đợi đến ban đêm ít người là có thể mở cửa cho chúng ta vào.
Trên một sườn núi các Kiếm Các không xa, Cam Ninh mang theo hơn mười tên tiểu tướng nhìn về phía Kiếm Các.
- Ừ.
Cam Ninh gật đầu nhìn về phía Kiếm Các, chỉ thấy xung quanh Kiếm Các đều là vách vúi vách đá thẳng đứng, giữa những vách đá này có một con đường dẫn đến Kiếm Các, nhìn từ xa Kiếm Các cực kỳ to lớn, địa hình bốn phía nhìn rất hung hiểm.
- Mệnh lệnh đại quân ẩn náu, các ngươi phái người đi tới Kiếm Các đem tin tức của ta báo cho Triệu tướng quân biết.
Cam Ninh quay đàu nói với mấy người.
- Vâng.
Tiểu tướng khom mình thi lễ rồi nhanh chóng bỏ đi.
- Các ngươi phân tán ra để che giấu hành tung của đại quân, không được để binh mã Ích Châu bên trong Kiếm Các phát hiện ra hành tung của đại quân.
Cam Ninh quay đầu nhìn về phía mấy người nói.
- Vâng.
Đợi cho mọi người rời khỏi, Cam Ninh mới mang theo vài tên thân binh trở về đại doanh. Vừa về tới đại doanh, Cam Ninh hạ lệnh cho binh lính ăn lương khô đơn giản và nghỉ ngơi ngay tại chỗ, để ban đêm có thể tiến vào bên trong Kiếm Các.
………………
- Tướng quân, đại quân của Cam tướng quân đã tới ngoài thành Kiếm Các, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Kiếm Các.
Bên trong Kiếm Các, trong phòng của Phi Long Vệ, một gã lính Phi Long Vệ bẩm báo tình hình với Triệu Vân.
- Nhanh vậy sao? Tổng cộng có bao nhiêu binh mã?
Triệu Vân âm thầm kinh hãi, mới có mấy ngày mà Cam Ninh đã đem theo binh mã từ Trăm Lao Quan tới đây.
- Tổng cộng năm ngàn binh mã do Cam tướng quân tự mình chỉ huy.
- Ta biết rồi, ngươi nói cho Cam tướng quân biết, tối nay giờ tý cửa của Kiếm Các sẽ mở ra, đến lúc đó để hắn nhanh chóng vào Kiếm Các, trấn áp quân coi giữ Kiếm Các.
Bạn cần đăng nhập để bình luận