Tam Quốc Tranh Phong

Chương 437

Mà khi tin tức tứ quận Kinh Nam điều động binh mã truyền ra ngoài, toàn bộ các thế gia Kinh Nam đều căng thẳng, âm thầm đoán rốt cuộc điều động binh mã là vì cái gì, chẳng lẽ Lưu Kỳ thật sự tính toán một mẻ bắt hết thế gia Kinh Châu, các thế gia Kinh Châu đều bắt đầu âm thầm tụ tập thế lực đưa các nhân vật trọng yếu của gia tộc rời đi, phòng ngừa vạn nhất.
Tuy rằng các thế gia đều có chút tư binh, nhưng so sánh với binh mã Kinh Châu thì không tính là gì, nếu binh mã thật sự là đối phó với các thế gia, vậy bọn họ cũng chỉ có thể miễn cướng chạy trốn.
... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ...
Toàn bộ Tương Dương bởi chuyện ám sát mà trở nên ào ào vũ bão, mà lúc này ở phủ của Lưu Kỳ, trong thư phòng, đám người Lưu Kỳ ngồi đối mặt nhau, sắc mặt mọi người lại khá ung dung.
Mà Gia Cát Lượng cùng đám người Bàng Thống dù mới về tới Tương Dương nhưng vẻ mặt cũng khá thoải mái, không có chút lo lắng nào về chuyện ám sát lần này, có nét còn phảng phất ý cười mơ hồ.
Chuyện Lưu Kỳ chèn ép thế gia Kinh Châu, bọn họ đều biết Lưu Kỳ làm vậy là có dụng ý gì, mà hiện tại nếu như dư nghiệt của bộ tộc Thái thị mượn chuyện này quấy rối Kinh Châu, vậy Lưu Kỳ dễ dàng thuận nước đẩy thuyền, trước hết là đem một số thế gia đè xuống.
Tuy rằng làm tổn thương mấy tộc trưởng thế gia và mấy chục tên hộ vệ cũng không ảnh hưởng quá lớn đến mấy thế gia này, nhưng ít nhất mấy thế gia đó cũng không quấy nhiễu hắn thêm nữa.
- Chủ công, tính từ ngày tộc trưởng thế gia đầu tiên gặp chuyện đến hôm nay đã năm ngày rồi, trong thời gian năm ngày này đã có tất cả là mười sáu tộc trường thế gia bị ám sát bỏ mình, mà toàn bộ Kinh Châu cũng vì vậy mà trở nên xao động lên, chuyện trước kia không bị bại lộ ra ngoài thì cũng đều dữ dội lộ ra.
Giả Hủ cười cười nói, từ đầu tới cuối chuyện này hắn đều chú ý, mọi cử động của các thế gia Kinh Châu hắn đều chẳng để vào mắt. Mấy ngày nay Gia Cát Lượng và Bàng Thống lần lượt đều trở lại Tương Dương, trọng trách trên người hắn cũng nhẹ nhõm không ít, không giống mấy hôm trước đều rất bận rộn.
- Có thể tìm ra thế lực tàn dư của bộ tộc Thái thị không?
Lưu Kỳ nhìn về phía Giả Hủ nói, sự việc ám sát vừa xảy ra, Lưu Kỳ liền mơ hồ đoán ra thế lực tàn dư của bộ tộc Thái thị giở trò quỷ, trải qua mấy ngày vừa rồi điều tra thì đã chắc chắn xác nhận.
- Chủ công, người của bộ tộc Thái thị may mắn còn sống sót là Thái Huân, người này là đệ đệ của Thái Mạo, thủ đoạn tàn nhẫn, ở trong bộ tộc Thái thị không một ai dám động vào hắn, lần ám sát thế gia này chính là hắn liên hợp với Quế Dương Thái thú Triệu Phạm âm thầm ám sát các tộc trưởng thế gia. Dưới trướng Triệu Phạm có tướng lĩnh Trần Ứng với Bảo Long chia ra làm việc, đều tiên sau khi ám sát thế gia cảnh nội Quế Dương, mới quay ra ám sát tộc trưởng thế gia của các quận khác, mà bây giờ vì bọn họ che dấu nâng đỡ cho thế gia cũng không ít, nên cũng có sức ảnh hưởng không nhỏ với thế gia các quận.
Giả Hủ mở miệng.
Nếu Triệu Phạm và Thái Huân ở chỗ này, nghe được Giả Hủ nhất tràng tràng nhất kiện kiện nói rõ ràng mưu kế của bọn họ, không biết vẻ mặt của bọn họ sẽ như thế nào.
- Chủ công, những nội tình trong thế gia cũng đã tìm hiểu rõ ràng, phần lớn bọn họ có quan hệ không hề tầm thường với bộ tộc Thái thị, có gia tộc thậm chí đã từng bị bộ tộc Thái thị âm thầm khống chế, hiện giờ thế cục ngày càng hỗn loạn, mấy thế gia này cũng đều ló đầu ra, nên lợi dụng cơ hội lần này dễ dàng một lưới bắt hết bọn họ.
Giả Hủ mặt nghiêm nghị nói.
- Đúng vậy, mấy thế gia này và bộ tộc Thái thị có quan hệ vô cùng phức tạp, nếu bỏ qua lần này e rằng có bất lợi với chủ công, hơn nữa bây giờ chủ công muốn thống trị Kinh Châu không thể rời khỏi thế gia, chỉ có thể lợi dụng lòng tham của các thế gia, cất nhắc nhiều thế gia nữa, đến lúc đó các thế gia tự hãm chân nhau, mới có lợi cho chủ công.
Nghe được lời của Giả Hủ, Bàng Thống cũng gật đầu, cực kì đồng ý, tuy rằng hắn xuất thân thế gia, bộ tộc Bàng thị cũng là một trong những thế gia đứng đầu Kinh Châu, nhưng hắn đối với cục diện thế gia nắm trong tay cực kì không mừng, tuy rằng bên trong thế gia có đủ hạng người tài năng, nhưng những người này thường thường tới thời điểm nguy cấp đều nghĩ đến lợi ích gia tộc, rất ít nghĩ đến lợi ích quốc gia, điểm này Bàng Thống thân là chi tử thế gia cực kì rõ ràng.
- Sĩ Nguyên nói không sai, chủ công theo lời đó thành lập hàng loạt thư viện bồi dưỡng nhân tài, trong thời gian ngắn không đủ sức thực hiện, trước mắt còn cần người thế gia Kinh Châu trợ giúp thống trị, bởi bậy chủ công không thể không tạm thời lôi kéo bồi dưỡng, hiện giờ thế gia Kinh Châu bởi chuyện tộc trưởng bị ám sát mà sợ hãi, nếu chủ công ra mặt tìm ra hung thủ và những người liên quan tới chuyện này, ta nghĩ lúc đó thế gia tất nhiên sẽ không qua bài xích chủ công.
Gia Cát Lượng cũng xuất thân thế gia, tuy rằng đến hắn thì đã suy tàn rồi, nhưng thế gia đối với lại trị cũng rất quan trọng, trước mắt chỉ có thể lôi kéo thế gia Kinh Châu là chính, chèn ép thì cũng chỉ có thể chèn ép một phần.
- Quế Dương có hai vạn binh mã, Bảo Long và Trần Ứng của Quế Dương cũng là ngũ hổ chi nhị của Kinh Châu, tướng lĩnh bình thường trong thời gian ngắn cũng không bắt được Quế Dương.
Lưu Kỳ nhìn mấy người nói, hiện tại mọi sự chú ý đều tại Tương Dương, mà Lưu Kỳ chính là đối tượng bị hoài nghi nhất, nếu không thể giữ lời hứa với thế gia, mặc dù là tiêu diệt Triệu Phạm và những kẻ phản nghịch thì thế gia cũng sẽ cho là hắn mượn cớ chèn ép thế gia.
- Ha ha, ứng cử viên lần này ngoại trừ Bàng Sĩ Nguyên ra thì còn có thể là ai đây?
Gia Cát Lượng cười cười nhìn về phía Bàng Thống, bộ tộc Bàng thị được coi là bá chủ lớn của Kinh Châu, cho Bàng Thống thống lĩnh đại quân tiêu diệt Triệu Phạm tất nhiên chính là thay mặt cho bộ tộc Bàng thị, thế gia chưa hoàn toàn tin tưởng Lưu Kỳ nhưng họ nhất định sẽ tin tưởng bộ tộc Bàng thị. Bộ tộc Bàng thị là thế gia, hơn nữa là thế gia đứng đầu Kinh Châu, nếu như Lưu Kỳ thực sự chèn ép thế gia, sao có thể cho bộ tộc Bàng Thị thống lĩnh đại quân tiêu diệt thế gia?
- Đúng vậy, dựa vào thủ đoạn và mưu kế của Bàng Sĩ Nguyên, đương nhiên trong thời gian ngắn có thể dẹp yên Quế Dương, đến lúc đó cũng sẽ không ảnh hướn gì tới chuyện của Tương Dương.
Giả Hủ cũng nhìn về phía Bàng Thống gật đầu nói, hắn và Gia Cát Lượng đều không thích hợp để thống lĩnh đại quân tiến đến dẹp yên Quế Dương.
- Nếu đã như vậy thì giao cho Sĩ Nguyên đi, đại quân chinh nam đã chuẩn bị xong ở Trường Sa, ngươi và Tử Long Nhất đi đến Trường Sa là có thể lập tức động thủ.
Lưu Kỳ nhìn về phía Bàng Thống, bình định Hán Trung và Ích Châu, Lưu Kỳ không có ý dùng Bàng Thống, hiện tại chỉ có thể giúp Bàng Thống lập một ít chiến công, đến lúc đó mới có thể mượn cơ hội đem Bàng Thống ở lại Tương Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận