Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 101. Tìm kiếm

Chương 101. Tìm kiếm
Chương 101: Tìm kiếm
Vì thế bây giờ Từ Toa ngoại trừ chú ý, cẩn thận không để lộ ra bí mật hack lớn kia của mình, về cơ bản là muốn làm gì thì làm cái đó.
Đêm tối mơ hồ.
Đôi mắt Từ Toa mở to như bóng đèn, giống như đã đợi từ sớm rồi.
Đúng vậy, công việc tối nay của cô vô cùng nặng nề. Cô định cẩn thận tìm một chút, những thứ có thể gửi qua bưu điện được.
Đừng nhìn Từ Toa có một thành phố rộng lớn như vậy, thế nhưng cô phải “trở về” trong một khoảng thời gian cố định. Vì thế cũng chẳng có cơ hội đi quá xa, nếu như cô đi quá xa, chỉ sợ vẫn chưa đi tới nơi thì đã đến giờ trở về rồi.
Tạm thời Từ Toa vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết vấn đề này, cũng may mật độ dân số của thành phố này bây giờ rất đông đúc, cho dù ở ngoại ô, bên chỗ Từ Toa cũng có rất nhiều hộ gia đình. Nhân khẩu trong thành phố từ lâu đã tràn qua đây, xung quanh nhà cô vài năm gần đây cũng đã xây dựng lên không ít tiểu khu. Cô có thể tiến vào đây lựa chọn. Tuy nhiên, bởi vì một tháng bị vây khốn, không phải nhà ai cũng còn đồ ăn, chẳng qua Từ Toa vẫn có thể nhặt nhạnh được chỗ tốt.
Nói cho cùng, dù sao đi nữa mới có một tháng, thời gian cũng không phải là quá lâu.
Cho nên, cô vẫn có thể tìm được không ít đồ.
Chẳng qua những thứ đồ này, bản thân ăn thì không sao, thế nhưng nếu nói đến chuyện mang ra ngoài thì tương đối tốn sức.
Đầu tiên chính là thứ đó nhất định không thể có dấu vết nhìn ra được là thời đại nào.
Tiếp theo, mấy đồ này không được có bao bì, cái này thì cô có thể xé nó đi, nhưng mà nếu như xé bỏ rồi thì vẫn còn vấn đề thứ ba nữa.
Vấn đề thứ ba chính là, xé bỏ bao bì thì làm sao mà giữ lâu được. Cho nên, cô phải tìm những thứ có thể dễ dàng tích trữ được, không bị biến chất.
Tổng hợp cả ba đặc điểm trên, Từ Toa cũng chẳng dễ dàng gì mà tìm được đồ ăn thích hợp.
Mặc dù mới chỉ xuyên không được một tháng, nhưng Từ Toa đã biết lúc này vật tư quan trọng đến mức nào, nhất là thứ có thể ăn được, không thấy mấy bà thím trong thôn thường xuyên vì một cọng hành, nhánh tỏi mà cãi nhau ư? Chẳng lẽ là do bọn họ hẹp hòi à?
Cũng không phải đâu.
Chính là bởi vì quá nghèo khổ.
Cho nên Từ Toa cũng hiểu rõ sự nghèo khó của thời đại này.
Rõ ràng nghèo khổ như thế, lại nỡ bỏ ra được nhiều đồ như vậy, gửi qua bưu điện cho một kẻ không quen biết như cô, có thể thấy được cách làm người của bọn họ.
Nếu như Từ Toa đã nhận đồ của bọn họ, thì cũng hy vọng có thể gửi cho họ món quà đáp lễ thích hợp.
Từ Toa thở dài một hơi, dấy lên ý chí chiến đấu.
“Từ Toa, mày làm được mà! Xông lên!”
Lần này, Từ Toa ngoài việc đeo chiếc cặp sách trên người, còn cầm thêm cả một chiếc túi du lịch, chiếc túi này tuy rằng đã dùng rất lâu rồi, nhưng mà nó thật sự có thể đựng được không ít đồ, tay kia của Từ Toa cầm theo chiếc xẻng nhỏ phòng thân, nhanh chóng bước tới đầu ngõ.
Mấy nhà xung quanh, một tháng qua, về cơ bản cô đã kiểm tra qua hết rồi, gần như cũng chẳng còn gì ăn nữa, mấy thứ lương thực vặt vãnh như gạo, bột mì đều bị Từ Toa đem tới phòng của bà ngoại cô hết rồi.
Cho nên lần này, cô muốn ra bên ngoài tìm kiếm một chút, đầu ngõ chính là một cửa hàng buôn bán, lúc xảy ra chuyện mọi người đều chẳng còn gì để ăn nữa, trước tiên đều đến nơi đây, cho nên nơi này đã bị đập phá rất thảm. Trong cửa hàng cũng chẳng còn đồ đạc gì nữa.
Từ Toa biết nơi này cũng chẳng còn gì, chẳng qua cô vẫn có suy nghĩ riêng của mình, có lẽ bên trong còn đồ dự trữ thì sao.
Lúc mà nạn zombie bộc phát còn chưa nghiêm trọng, ngay cả một người nghèo cũng đã bắt đầu tích trữ lương thực, làm một người mở cửa hàng nhỏ, bọn họ có thể không dự trữ chút gì hay sao? Từ Toa lách qua phía trước trống không của cửa hàng, rất nhanh đã tới sân sau.
Đây chính là nơi mà gia đình họ ở, Từ Toa bước vào trong cửa, bên trong rất bừa bộn.
Cho nên nói, cũng có người cùng chung suy nghĩ giống cô?
Cô quả nhiên cũng chỉ là một thiếu nữ có tư duy bình thường.
Từ Toa nhanh chóng lục lọi mọi thứ, cũng chẳng tìm thấy được thứ gì có thể ăn được, hơn nữa đại khái lựa chọn đầu tiên của mọi người chính là ở đây, đồ ăn ở đây vậy mà còn ít hơn cả những nơi khác. Đơn giản mà nói còn sạch hơn cả mặt nữa.
Từ Toa phán đoán sai lầm tay không trở về, cũng không nản lòng, bèn đi tới nhà phía đối diện. Nói ra thì, đại khái bởi vì mọi người đều hiểu được chuyện chính phủ sẽ cho nổ, cho nên ai nấy lúc ra khỏi nhà đều vội vã, căn bản không nhớ đến việc khóa cửa. Đương nhiên cũng giúp Từ Toa khỏi cần phải cạy cửa.
Cũng là giúp tiết kiệm được không ít thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận