Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 384. Đổi tên

Chương 384. Đổi tên
Chương 384: Đổi tên
“Con bé nhà họ Hồ, có chuyện gì sao?” Phương Vệ Quốc cũng biết, những người khác đều không thích dây dưa với Hồ Hạnh Hoa. Lúc này ông ta thân là một lão đồng chí, cũng không tiện không chủ động gánh vác.
Hồ Hạnh Hoa: “Tôi tới vẫn là vì chuyện đổi tên.”
Người này thật sự rất cố chấp, cứ kiên quyết muốn đổi tên. Lần trước bị đại đội trưởng từ chối, lần này ngược lại cô ta lại tìm tới cửa.
Phương Vệ Quốc: “Chuyện này phải có sự đồng ý của đại đội trưởng, cô đi tới văn phòng ông ấy đi.”
Tuy rằng thân là lão đồng chí phải chủ động gánh vác việc, nhưng Phương Vệ Quốc cũng sẽ không vượt quá chức phận.
Hồ Hạnh Hoa liếc mắt nhìn Từ Toa và Hoàng Diệu Thường, hai người này đều là những cô gái sống tốt ở trong thôn, và cũng là hai cô gái được mọi người ghen tỵ nhất ở trong thôn.
Tuy rằng bọn họ không hợp nhau cho lắm, nhưng bọn họ lại là đồng nghiệp, nên không ai rời khỏi văn phòng đại đội.
Hồ Hạnh Hoa hừ một tiếng nặng nề, quay người rời đi.
Hoàng Diệu Thường phi nhanh ra đến cửa, thò đầu nhìn Hồ Hạnh Hoa, thấy cô ta tiến vào văn phòng của đại đội trưởng, thấp giọng bảo: “Tôi nói rồi mà, chuyện kết hôn của cô ta được quyết định rồi.”
Từ Toa: “Gì cơ?”
Cô kinh ngạc nhìn Hoàng Diệu Thường, hỏi: “Sao tôi không biết? Cô mau nói đi.”
Hoàng Diệu Thường: “Nhà cô ta nói tìm một người đàn ông trong huyện cho cô ta.”
Cả thôn bọn họ đều biết, nhà họ Hồ muốn đính hôn cho Hồ Hạnh Hoa, chỉ là vì lời đồn về cô ta quả thực không tốt cho lắm, cho nên mấy đại đội cách khá gần này, đều kiên quyết không bằng lòng.
Đương nhiên, cho dù lời bàn tán về Hồ Hạnh Hoa không tốt, nếu thật sự hẹn hò, cũng không phải không được, nhưng lại khó ngăn nổi bản thân cô ta gây rối.
Lần này lại càng không được.
Từ Toa sáp lại gần Hoàng Diệu Thường, nhỏ giọng hỏi: “Trong huyện sao? Sao lại nhìn trúng cô ta thế?”
Ngược lại không phải nói người trong huyện tốt hơn ở nông thôn. Mà là bây giờ tình hình đã thế này rồi, huyện và nông thôn là có sự chênh lệch khá lớn. Một thân phận huyện đáng giá nghìn vàng. Ngoại trừ loại người có khuyết điểm rất rõ ràng ra, bằng không thật sự tuyệt đối không tìm người nông thôn.
Dù sao nếu như tìm vợ ở nông thôn, tương lai con cái cũng phải đi theo người làm mẹ.
Hoàng Diệu Thường: “Tôi chỉ nghe nói, còn là người thân của gia đình đối tượng của Trần Quế Hoa. Không biết làm sao mà móc nối được, đoán chừng đây là muốn khiến Trần Quế Hoa ghê tởm muốn chết đây mà. Ai mà chẳng biết, Hồ Hạnh Hoa nhìn trúng đối tượng của cô ấy. Bây giờ không đập chậu cướp hoa được, lại lùi lại cầu người khác. Cô nói xem nếu như thành thông gia, ngẩng đầu không thấy, cúi đầu lại thấy, không tránh được.”
Từ Toa gãi đầu: “Cô ta nhìn trúng đối tượng của Trần Quế Hoa sao?”
Hoàng Diệu Thường: “Người trong thôn đều nói như vậy cả!”
Cô ta liếc nhìn Từ Toa: “Tin tức của cô cũng quá không nhạy bén rồi.”
Từ Toa lại gãi đầu, mím môi không nói gì.
Nhìn cô á khẩu không nói được gì, Hoàng Diệu Thường đắc ý: “Tin tức của cô rất lạc hậu! Lần sau có tin mới, tôi sẽ nói cho cô biết.”
Từ Toa nhướng mày: “Cô còn biết nữa?”
Hoàng Diệu Thường ưỡn ngực đầy kiêu ngạo: “Anh cả và anh hai tôi đều đi làm ở công xã, tin tức linh hoạt, đương nhiên là biết rồi.”
Từ Toa nhìn cô ta, thật lâu mới ồ một tiếng, gật đầu.
Xem ra, thật sự không phải việc nào cũng giống như trong tiểu thuyết, tiếp tục đi tiếp vẫn sẽ có sự thay đổi.
Hiệu ứng cánh bướm chính là nói cái này.
Một con bướm nhỏ đập cánh còn thay đổi, càng khỏi cần nói cô còn siêng năng đi quấy rối Hồ Hạnh Hoa. Có điều, tuy là quấy rối, nhưng cô cũng là vì chính nghĩa, là để ngăn cản cô ta ích kỷ hại người!
Thay đổi thật sự quá lớn rồi!
Trong tiểu thuyết, thiếu niên ngang ngược ở chợ đen có thái độ đối xử khác với Hồ Hạnh Hoa rồi yêu cô ta, cũng là vì điểm tâm khéo léo và tính cách kiêu ngạo bất tuân của cô ta, là một kẻ si mê Hồ Hạnh Hoa. Thế nhưng bây giờ bởi vì Hồ Hạnh Hoa bị đại đội trưởng phát hiện, cũng không thành công cắm rễ ở chợ đen nữa, ngược lại phải gánh phân ở trong thôn. Cho nên thiếu niên ngang ngược ở chợ đen sẽ không tồn tại trong sinh mệnh của cô ta.
Trong tiểu thuyết, cậu hai nhà họ Hoàng lại chết mê chết mệt Hồ Hạnh Hoa hơn, vẫn luôn xông pha sống vì cô ta chết vì cô ta, xuất trận ở tuyến đầu dẹp yên chuyện cho cô ta, thế nhưng bây giờ lại thành người qua đường coi cô ta như trò cười.
Trong tiểu thuyết, Hồ Hạnh Hoa thuận lợi gả cho con trai của nhà họ Triệu là nam chính, vẫn luôn có lời bình phẩm rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận