Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 567. Cuộc sống mới 7

Chương 567. Cuộc sống mới 7
Chương 567: Cuộc sống mới 7
Từ Toa lắc đầu: “Tớ không, trong tay tớ vẫn có chút tiền, tớ cảm thấy nếu thật sự lập nghiệp thì cũng đủ. Nếu tớ đã có thể, vậy cũng không cần cướp cơ hội của những bạn học khác. Còn nữa, thành tích của tớ cũng không tính nằm trong tốp ưu tú nhất đó, nên tớ đoán tớ gửi thư xin cũng đủ rồi.”
Thực ra lời này Từ Toa nói cũng không sai, thực tế trường học đã sớm phân tích qua, nếu Từ Toa gửi thư, chắc chắn cô sẽ được thông qua. Điều này không hề liên quan đến học hành, mà là suy nghĩ của cô rất tiến bộ, rất theo kịp chính sách. Hơn nữa, cô là một tốp sớm nhất nhìn thấu, hơn nữa còn kiên quyết hưởng ứng. Cho nên nếu cô gửi thư xin, xác suất sẽ cao hơn người khác.
Nhưng Từ Toa không gửi thư xin cũng không tính là chuyện bất ngờ gì, vì điều kiện của cô rất tốt, một điểm này ít nhiều gì mọi người cũng biết, có lẽ trong các sinh viên không rõ cho lắm, nhưng hồ sơ của Từ Toa ở trường học, cho nên trường học đều biết.
Ba ruột của Từ Toa là sư trưởng của một sư đoàn tại quân khu tây nam, mẹ ruột của cô là liệt sĩ. Về phần chồng của Từ Toa còn là giáo viên đại học, bản thân cô vốn cũng đã làm qua công tác ở Hội phụ nữ vài năm, nói một câu thành thực, bọn họ đều là người làm công ăn lương, cũng không phải những anh em nông dân cẩn thận tích góp từng đồng.
Cho nên những năm này có thể gom được ít tiền cũng không bất ngờ.
Bản thân Từ Toa không cảm thấy mình có sức cạnh tranh, nhưng thực ra ngoại trừ trường học, những bạn học khác cũng đồng ý rằng Từ Toa thực ra vẫn là người có sức cạnh tranh, một người có ưu tú hay không, cũng không phải chỉ thể hiện ở việc có thi được hạng nhất hay không.
Cho nên ngay sau khi Từ Toa từ bỏ khoản vốn lập nghiệp này, mọi người vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Đồng thời Từ Toa cũng cảm thấy, nhân duyên ở lớp của mình càng tốt hơn.
Cô là một tốp người sớm nhất đề nghị thực tập lập nghiệp, rất nhanh, lớp bọn họ lại có những người khác đệ đơn.
Rất nhiều chuyện đều là một sự thay đổi ngầm, nếu như đột nhiên có chính sách như vậy, chắc chắn rất nhiều người đều không thể hiểu nổi, nhưng trường học bọn họ đã làm bước đệm lâu như vậy rồi, mọi người cũng đều đang đợi. Hơn nữa không thể nghi ngờ gì, thực ra mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi.
Chính vì như vậy, gần như các bạn học đều quyết định mà không do dự gì.
Từ Toa vốn đã đọc rất nhiều tiểu thuyết, nhân vật chính của tiểu thuyết ra biển làm ăn vào năm tám mươi, xung quanh có rất nhiều người không hiểu, đều cảm thấy hộ cá thể không đáng tin. Nhưng thực tế, chỉ có bản thân trải qua mới hiểu, thực ra có rất nhiều chuyện khác xa với những gì bạn nghĩ, giống như những bạn học này của cô, không phải rất nhanh đã chấp nhận một điểm này rồi sao?
Đương nhiên, cũng có khả năng là hoàn cảnh và vị trí mà bọn họ khác nhau.
Từ Toa vì chuyện muốn lập nghiệp, gần đây cũng đi sớm về khuya, học kỳ sau cô phải rời khỏi trường học, nên chương trình học của học kỳ này sẽ dày đặc hơn. Giang Phong nhìn gương mặt nhỏ của cô cũng gầy đi, mới đổi cách hầm canh cho cô.
Tuy rằng mới tới bên này chưa đến hai năm, nhưng Giang Phong đã nhập gia tùy tục, yêu thương canh hầm.
Ngược lại, bà Từ rất xót Từ Toa: “Cháu nói một cô gái như cháu, cứ thuận lợi tốt nghiệp đi làm văn phòng tốt bao nhiêu? Cần gì bây giờ phải mệt thành như vậy?”
Từ Toa không ngẩng đầu, vẫn tiếp tục học, nhưng ngoài miệng lại nói: “Không thử thì làm sao biết không được ạ? Còn nữa, cháu vất vả học hai năm, cũng muốn xem những thứ mình học có thật sự hữu dụng hay không. Bằng không, cháu cũng có lỗi với nỗ lực mà cháu bỏ ra và vốn học của cháu.”
Từ Toa không thể tính là một người rất có tự tin, cho nên sau khi bị giáo viên không ngừng đả kích, cô bằng lòng đi học thể dục, bởi vì đó là nơi cô cố gắng thì có thể nhìn thấy được hiệu quả. Cô ở trường thể dục, người nào cũng nói cô rất có thiên phú.
Tuy cô cũng xem như có tự tin về phương diện đó, nhưng từ trong xương cốt vẫn cảm thấy mình là một người học kém, cũng vẫn không được.
Dù sao con nhà ai lại không thi đỗ đại học?
Khi đó, trường cấp ba cũng phổ biến, không kể trường cấp ba công lập tốt, mà chỉ nói một trường tư nhân thôi cũng được! Chắc hẳn ít nhiều cũng sẽ có người thi đỗ đại học đi, nhưng Từ Toa cứ cố tình không có, cô thi vào trường thể dục.
Nhưng hiện tại thì sao?
Giang Phong nói cô có thể, mà sau mỗi lần cô cố gắng, cũng phát hiện ra mình thật sự không ngốc đến vậy. Cô cố gắng vẫn có hiệu quả. Nên sự tự tin của Từ Toa đối với bản thân mình cũng nhiều thêm.
Cô nỗ lực, có thể thi đỗ đại học.
Cô cố gắng, thành tích ở trường đại học cũng không kém, thậm chí còn trên trung bình.
Như vậy, nếu cô tiếp tục cố gắng, có phải cũng có thể làm tốt hơn không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận