Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 724. Gặp lại cố nhân 2

Chương 724. Gặp lại cố nhân 2
Chương 724: Gặp lại cố nhân 2
Từ Toa vỗ nhẹ lên lưng anh, nói: “Vậy như vậy không phải rất tốt sao? Các anh đã gặp lại nhau rồi.”
Giang Phong liếc mắt nhìn Từ Toa, đôi mắt mang ý cười: “Đúng vậy, đã gặp lại rồi.”
Anh thấp giọng, nói: “Từ Toa, em chính là phúc tinh của anh, chỉ cần ở cùng em, anh sẽ rất may mắn, rất may mắn, rất may mắn.”
Từ Toa kiêu ngạo: “Nếu em đã là sao may mắn của anh, vậy sau này anh phải đối xử với em thật tốt đó.”
Giang Phong ngạc nhiên nhìn cô, làm ra bộ dáng nghiêm túc, mỉm cười đáp: “Lẽ nào anh đối xử với em không tốt sao?”
Từ Toa cũng mỉm cười: “Rất tốt, nhưng em muốn tốt hơn nữa cơ, được không?”
Nói như vậy, Giang Phong lập tức gật đầu, bảo: “Vậy xem ra vẫn là anh làm không đủ tốt rồi, anh phải làm đến cuối cùng, vợ anh mới có thể hài lòng.”
Từ Toa cười dữ dội, Giang Phong: “Vui như vậy sao?”
Từ Toa: “Đúng vậy, anh muốn từ từ thể hiện, hiển nhiên em vui rồi. Anh tìm được thầy, em cũng vui. Chuyện tốt nhiều như vậy, em còn không vui được, vậy em có bệnh sao?”
Giang Phong gõ lên trán cô: “Sao lại nói chuyện như thế, không được nói vợ anh.”
Từ Toa trừng to mắt, hỏi: “Em nói bản thân em cũng không được sao?”
Giang Phong bày ra bộ dáng có lý chẳng sợ, đáp: “Bản thân em cũng không thể tự nói mình được, bởi vì anh không cho phép.”
Từ Toa: “Ô…”
Cô cười kỳ quái, bảo: “Em sắp ói mất.”
Giang Phong phụt một tiếng bật cười, bảo: “Ói sao? Là có rồi sao? Anh đỡ em đi tới nhà vệ sinh nhé? Chúng ta trở về kiểm tra xem? Bây giờ có kế hoạch hóa gia đình rồi, cũng không thể sinh tiếp được.”
Gương mặt nhỏ của Từ Toa tức giận đến đỏ bừng lên, dùng sức đấm anh một cái, nói: “Em thấy con người anh thật thiếu đòn, sao nào? Muốn gây sự có phải không? Em cho anh nói lung tung này, anh muốn sinh nữa hả?”
Giang Phong: “Rồi rồi rồi, anh sai rồi, nói đùa thôi mà!”
Thực ra bọn họ vẫn luôn có biện pháp, thật sự không có dự định sinh tiếp, nhà bọn họ đã có hai đứa trẻ rồi, nên thật sự không cần thiết. Hơn nữa chuyện sinh con này, thực ra vẫn có hơi đáng sợ.
Hiển nhiên đàn ông không sao cả, nhưng phụ nữ sẽ vì vậy mà chịu tội biết bao nhiêu.
Giống như Từ Toa, cô đã là người ăn mặc, chi tiêu đều vô cùng tốt, nhưng nên khổ sở thì vẫn khổ sở như thế. Phụ nữ sinh con chưa bao giờ dễ dàng, cho nên cho dù là sinh một hay là sinh hai, Từ Toa đều không muốn sinh thêm.
Dù sao, khi ở kiếp trước đọc báo, đến tài tử Thanh Hoa người ta còn không cảm thấy gen của mình có gì xuất sắc, vậy hiển nhiên người bình thường như cô càng là như vậy.
Cô sinh con là vì thích bạn nhỏ. Nhưng đã có em bé rồi, cũng không cần tiếp tục sinh thêm nữa.
Mà vừa vặn Giang Phong cũng có ý này, cho nên anh nói những lời này, hiển nhiên không phải vì kêu Từ Toa sinh thêm, mà chỉ đơn giản là nói đùa.
Cũng may, Từ Toa cũng hiểu được.
Hai vợ chồng tán tỉnh lừa người, lúc này Tiểu Đổng cũng đang nói chuyện với bộ trưởng Quan.
Anh ta cảm thán: “Đây vẫn là lần đầu tiên cháu thấy Giang Phong kích động như vậy.”
Vị trí của bọn họ có hơi xa, nhưng ở trong đại sảnh rộng rãi như vậy, ngược lại cũng nhìn thấy rõ ràng. Bọn họ đứng từ xa đã nhìn thấy vẻ kích động của Giang Phong, anh ta nói: “Sao cháu cứ cảm thấy anh ấy sắp khóc thế nhỉ?”
Ngược lại bộ trưởng Quan nói: “Không phải Giang Phong không có người thân gì hay sao?”
Bọn họ sắp ra nước ngoài, hiển nhiên phải kiểm tra chính trị, cho nên liên quan đến tình hình gia đình của Giang Phong và Từ Toa, đều biết rất rõ ràng.
Quan hệ của nhà bọn họ vô cùng đơn giản, phía bên Giang Phong đã không còn người thân nào nữa, bản thân anh cũng xuất thân bần nông, chính là dựa vào sự giúp đỡ của chính phủ mới có thể học đại học. Mà phía bên Từ Toa thì nhiều người hơn bên Giang Phong một chút, nhưng cũng rất đơn giản.
“Vừa rồi cháu qua bên đó rót nước, hình như nghe thấy anh ấy gọi thầy…”
Bộ trưởng Quan nhướn mày, ngược lại thật sự ngạc nhiên: “Là thầy giáo của Giang Phong sao?”
Ông ta đứng thẳng lưng, nhìn về phía Tiểu Đổng: “Cháu xác nhận nghe thấy Giang Phong gọi thầy sao?”
Tiểu Đổng: “Vâng!”
Anh ta nhanh chóng hỏi: “Bộ trưởng Quan, có vấn đề gì sao ạ?”
Người đều là bọn họ dẫn ra ngoài, bọn họ phải gánh vác trọng trách rất lớn, cho nên hễ có bất cứ vấn đề gì, đều là chuyện lớn hết.
Bộ trưởng Quan hít một hơi thật sâu, nói: “Không có vấn đề, cháu có biết giáo viên đó họ gì không?”
Tiểu Đổng lắc đầu: “Cái này cháu không nghe được, hay là cháu qua đó hỏi nhé?”
Bộ trưởng Quan: “Cháu đi hỏi chút đi, chú nghĩ giáo viên của cậu ấy chắc hẳn là một người quen cũ của chú.”
Vị trí của bọn họ vừa vặn có thể nhìn qua bên đó, nhưng lại vừa khéo, bọn họ chỉ nhìn thấy bóng lưng của người đó, vừa rồi không cảm giác được, bây giờ càng nghĩ đến bóng lưng đó, còn không phải càng quen mắt hay sao?
“Không, vẫn là tự chú qua hỏi thì hơn.”
Tiểu Đổng: “Vậy cháu đi cùng chú.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận