Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 418. Thông cảm

Chương 418. Thông cảm
Chương 418: Thông cảm
Từ Hồng Vĩ đang định nói gì đó, thì Từ Toa lại ôm cánh tay ba mình cười ha ha, nói: “Cơ mà, ba vợ soi mói con rể cũng là chuyện bình thường mà, Tiểu Phong Tử, mau đi pha nhân sâm cho ba em.”
Cô nháy mắt dí dỏm với Giang Phong.
Tâm trạng của Giang Phong vui vẻ: “Ồ!”
Từ Hồng Vĩ: “…”

Từ Hồng Vĩ ở nhà gần một tháng, ở đến ngày nghỉ cuối cùng thì thực sự không còn nữa, lúc này ông đang chuẩn bị đồ đạc, bước lên đường quay về.
Trước khi đi, Từ Toa ngược lại bắt đầu khó chịu. Tuy rằng không biết ở chung với ba cô thế nào, nhưng suy cho cùng cũng là ba cô, hơn nữa đồng chí Từ Hồng Vĩ đối xử với cô rất tốt, Từ Toa không phải không có cảm giác, cô cũng hiểu được.
Cô không biết ba và con gái nhà người khác thế nào, nhưng cô lại biết, cho dù là khi nào, ba cô cũng đều kiên định đứng về phía cô.
Chính vì quá tốt, cho nên trước khi ông đi, Từ Toa cảm thấy cái này không thể thiếu, cái kia cũng không thể bỏ quên, đủ thứ linh tinh, xếp thành một bao lớn. Người nhà họ Từ không biết cô mua đồ từ đâu đựng đầy hai túi lớn.
Loại túi bạt dứa này hiện tại cũng có, cho nên Từ Toa cũng không cảm thấy thứ này có gì không thỏa đáng, cô đựng đầy hai bao to, ngay cả Từ Hồng Vĩ cũng khiếp sợ. Thực ra bọn họ cũng không nhìn thấy Từ Toa chuẩn bị, cũng không biết cô đựng gì trong đó, nhưng chỉ nhìn thấy cái túi này thôi đã rất khiếp sợ rồi.
Từ Hồng Vĩ làm ra vẻ muốn mở ra: “Con đựng hết rồi…”
Từ Toa trực tiếp ấn cái túi, nói: “Ba đi thì đi, sao lại nhiều chuyện như vậy?” Cô hất cằm, bảo: “Con thấy ba vẫn còn nhiều sức lắm.”
Nếu như con gái người ta nói như vậy, người làm ba đã sớm không hài lòng. Nhưng ngược lại Từ Hồng Vĩ cười ha ha, ông đáp: “Vậy đi.”
Ông duỗi tay xoa đầu Từ Toa, bảo: “Con đã đính hôn rồi, thì vẫn là người nhà chúng ta như vậy, nếu như Giang Phong không tốt với con, thì cứ hủy hôn ước. Kết hôn cũng có thể ly hôn, chưa kể những chuyện nhỏ như hủy hôn ước này…”
Ông nhắc nhở Từ Toa một cách vô cùng cẩn thận giống như một người mẹ. Nhưng Từ Toa lại nghe ra được trong lời nói tràn ngập sự chân thành. Cho dù là bất cứ khi nào, đàn ông theo chủ nghĩa trọng nam khinh nữ đều rất nhiều, ngay cả ở thời đại Từ Toa lớn lên cũng không ngoại lệ.
Nhưng một người ở thời đại năm bảy mươi như Từ Hồng Vĩ có thể nói ra được lời như vậy, có thể nói là kinh hãi thế tục rồi.
Đôi mắt nhỏ của Cổ Đại Mai đứng ở một bên cũng trừng to, gần như không thể tin nổi. Dù sao thật sự không có nhà nào lại nhắc nhở các cô gái như thế. Từ Hồng Vĩ dặn dò Từ Toa xong, lại dặn Từ Sơn: “Anh biết em không đánh lại được Giang Phong, nhưng nếu như Giang Phong bắt nạt Từ Toa, em cũng không thể không ra mặt. Không thể áp chế bằng vũ lực thì dùng trí, em không thể không quản cháu gái ngoại của em. Nếu như con bé có chuyện gì, ngay cả em, anh cũng không khách sáo đâu.”
Từ Sơn: “Vâng vâng vâng, được được được.”
Bọn họ ở chung với nhau rất ít, nhưng ít nhiều gì Từ Sơn cũng hiểu tính cách của người anh rể Từ Hồng Vĩ này.
“Anh không quan tâm người khác thế nào, nhưng con gái anh không thể chịu thiệt được.” Từ Hồng Vĩ sắp chia tay, hình như lời nói ra càng nhiều, chuyện không yên tâm cũng càng nhiều.
Từ Sơn nghiêm túc: “Anh rể, anh cứ yên tâm đi, em cũng không phải người không có lương tâm, nếu như Giang Phong bắt nạt Từ Toa, em sẽ là người đầu tiên không đồng ý. Em không thể đối phó với Giang Phong, nhưng em vẫn có thể gọi viện binh mà.”
Anh ta cười ha ha đầy gian trá, nói: “Giở thủ đoạn thì em cũng biết.”
Từ Hồng Vĩ gật đầu khen ngợi.
Bà Từ: “…” Các con quá đáng rồi.
Nhưng bà cụ cũng tán thành suy nghĩ này.
Bà cụ nói: “Được rồi, Hồng Vĩ, nên đi thì đi đi, về đó thì gửi thư.
Từ Hồng Vĩ gật đầu đáp, lần này ông đi cũng không phải chỉ có một mình, xe trâu trong thôn sẽ đưa ông đến huyện, đồng hành còn có Từ Toa, Từ Lập và Giang Phong.
Bọn họ thuận tiện đưa một lô khăn lau nhỏ lần này đến xưởng máy.
Giang Phong thì lại đi cùng tiễn cha vợ, dù sao lúc này không thể hiện thì khi nào mới thể hiện. Chỉ có điều Giang Phong còn chưa tới, Từ Lập đã nhìn thấy nhà họ Từ đi ra như vậy, trong lòng thầm tính toán. Con người này Từ Hồng Vĩ này, quả nhiên đã hành tẩu ở bên ngoài, thật sự khác với người bình thường.
Anh ta lặng lẽ gạt nước mắt thông cảm với Giang Phong. Nhưng lại nghĩ tới, con người Giang Phong này cũng không bình thường cho lắm, vừa nghĩ như vậy, lại không còn chút thông cảm nào nữa, nói không chừng người này còn rất hưng phấn, quả nhiên là mây tầng nào gặp mây tầng đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận