Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 466. Tảo mộ 2

Chương 466. Tảo mộ 2
Chương 466: Tảo mộ 2
“Chẳng qua con nhìn hình như trên xe lửa không quá đông.”
“Bây giờ không phải lễ tết gì, ai đi xe lửa chứ?” Bà Từ phân tích qua, những người khác đều gật đầu đồng ý.
Thật ra bốn người bọn họ ít nhiều gì đều có chút hưng phấn, dù sao cũng rất lâu rồi không ngồi xe lửa, năm ngoái Giang Phong đã học lái xe xong, anh và Từ Toa đều là người lấy được bằng lái, chẳng qua cảm giác ngồi xe lửa và lái xe ô tô, thật đúng là khác nhau.
“Xe lửa vững vàng hơn xe bò.” Từ Sơn cảm thán.
Từ Toa phụt cười: “Cậu à, cậu lấy ví dụ so sánh cũng quá hay rồi.”
Mấy người sôi nổi trò chuyện, so sánh mới thấy, kiến thức của Giang Phong nhiều hơn bọn họ rất nhiều. Nghĩ lại cũng đúng, cho dù người ta ở trên núi mấy năm, nhưng dù sao cũng từng học đại học ở thủ đô mấy năm, mặc dù không biết những cảnh sắc hay phong thổ đó trong miệng anh còn tồn tại hay không, nhưng tuyệt đối không ảnh hưởng đến người nghe vui vẻ.
Ngay cả vẻ mặt bà Từ cũng chờ mong, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Không biết khi nào thì bà mới được đến thủ đô tham quan qua.”
Từ Toa lập tức nói: “Cháu tin nói cho cùng sẽ có một ngày mây đen tản đi, đến khi đó cháu dẫn bà đi xung quanh tham quan, chúng ta không chỉ đến thủ đô, mà còn đi đến những nơi khác, giống như Cửu Trại Câu, Hải Nam, Vân Nam gì đó, chúng ta đều đến tham quan, được chứ?”
Bà Từ bật cười, vô cùng hướng tới, nhưng bây giờ lại nói: “Chuyện này bà cũng không dám nằm mơ, nhưng nơi đó đâu dễ đến như thế, cháu đó, đúng là nói mớ.”
Từ Toa nghiêm túc cam đoan: “Bà tin cháu đi, cháu hứa, cháu nhất định đưa bà đi.”
Bà Từ cũng không nói thêm gì khác, mặc dù trong lòng cảm thấy không có khả năng, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Được, bà tin cháu.”
Bà hiểu Từ Toa, nếu như bà không nhận lời cô, cô có thể vẫn luôn lặp đi lặp lại, cho nên bà Từ đáp qua loa, Từ Sơn ở bên cạnh cười ha ha.
Sôi nổi nói chuyện đến tận trưa, thời gian trôi qua rất nhanh, không biết qua bao lâu, bụng Từ Toa sôi ùng ục.
“Cháu thấy trời sắp tối rồi, chúng ta ăn cơm chiều đi.” Giang Phong lấy bọc của mình ra, móc một cái hộp nói: “Nào!” Anh đã chuẩn bị xong, chẳng qua những thứ này cũng không phải bản thân anh làm mà chính là lấy thứ có sẵn, đầu tiên Giang Phong mở hộp cơm.
Đây là sủi cảo đông lạnh, anh nấu lại sau đó bỏ trong hộp cơm.
Hộp cơm của Giang Phong không giống với bình thường, cho nên còn đặc biệt làm riêng một vỏ hộp, đây chính là để che chắn tầm mắt người ngoài, về phần người một nhà bọn họ, trái lại cũng không để ý, dù sao cũng đã thành thói quen.
“Ăn sủi cảo.”
Bà Từ trợn mắt há mồm: “Chả trách Từ Toa không cho bà mang bất kỳ đồ ăn gì…”
Từ Sơn: “Còn gì nữa không.”
Mấy món còn lại đều được quấn mấy lớp giấy dầu, là móng heo và chân gà, mấy thứ này trước đó đều là được hút chân không, bọn họ phải xé từng túi ra, mặc dù hút chân không có thể bảo quản thức ăn tốt hơn, nhưng bọn họ không dám thế, chỉ có thể làm như vậy.
“Má ơi!”
“Cháu đi bắt trộm gà hả? Nhiều chân gà như thế!”
Từ Toa không nhịn được, trực tiếp phản bác: “Bà ngoại, bà thật biết nói.”
Cô cười đáp: “Thứ này có quầy hàng chuyên bán.”
Bà Từ thật sự cảm thấy kiến thức của mình quá ít, chưa từng nghĩ ngay cả thứ này cũng bán, bà cụ buồn bực: “Vậy gà ở đâu mà ra?”
Từ Toa nghiêm túc đáp: “Gà đương nhiên là lấy từ chỗ như tiệm cơm quốc doanh gì đó, mấy thứ chân gà móng heo này không quá đắt tiền, cho nên mới có thể mang ra bán.”
Giang Phong nhìn Từ Toa cười, Từ Toa nguýt anh một cái.
Không thấy chị đây đang bịa à?
Từ Sơn nhanh nhẹn cầm một cái chân gà: “Để cậu nếm thử, ừm, ngon quá! Mẹ à, mẹ nhanh ăn thử đi.”
Từ Toa: “Bà ngoại, bà ăn móng heo đi.”
Bà Từ: “Để bà nếm xem nào.”
Giang Phong: “Bà ăn sủi cảo trước đi.”
Bà Từ gắp một miếng sủi cảo, trợn mắt: “Sao cái này lại là nhân ngô được?”
Bà cụ còn chưa từng thấy nhân sủi cảo nào làm từ ngô, thứ này cũng quá đặc biệt.
“Ngoài ngô còn có thịt.”
“Mẹ, để con nếm thử.”
Từ Sơn nhanh chóng nếm thử một miếng: “Ồ… Thứ này không phải ngô mà là… Tam tiên.”
[三鲜馅的饺子>: sủi cảo tam tiên – sủi cảo được gọi là tam tiên vì nhân được làm từ các nguyên liệu khác nhau, nhưng có thể chia làm ba loại: tịnh tam tiên, nhục tam tiên và bán tam tiên.
Nhân tịnh tam tiên: thông thường hay dùng ba loại hải sản khá đắt tiền (như sò tươi, hải sâm, tôm nõn).
Nhân nhục tam tiên: thường sử dụng hai loại hải sản khá đắt tiền và một loại thịt (như thịt gà, thịt heo).
Nhân bán tam tiên: nguyên liệu gồm có thịt heo, rau hẹ, trứng gà và tôm nõn.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận