Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 643. Kỳ ngộ 7

Chương 643. Kỳ ngộ 7
Chương 643: Kỳ ngộ 7
Giang Phong đi rồi dĩ nhiên công việc bên nhà máy sẽ giao hết cho Từ Toa, cũng may, sau khi trải qua một trận ầm ĩ nhỏ thì bây giờ đã bình thường lại rồi.
Từ Toa cũng hiểu, chỉ cần không phải quy mô lớn nghỉ việc thì thật ra bọn họ cũng không cần quá lo lắng, giống như Giang Phong nói, nhân tài thật sự khó tìm nhưng công nhân bình thường không cần kỹ thuật là dễ tìm nhất.
Mặc dù lời này không dễ nghe nhưng đạo lý đúng là như vậy.
Mấy việc này chính là như vậy, làm ông chủ phải bình thản, những người khác tự nhiên cũng bình thản theo thôi.
Với lại thật sự bọn họ rất bận, không rảnh đâu mà lo bên cạnh, tất cả mọi người đều biết Từ Toa muốn mở một nơi đan áo len, tuy chỉ có mấy người quản lý cấp cao mới biết được tình huống cụ thể, những người khác đều hoàn toàn không biết gì cả, nhưng bọn họ đã rất bận rộn với việc này.
Về phần nói mấy người quản lý cấp cao cũng hiểu, nếu bên phía giám đốc Giang chưa hoàn toàn đàm phán xong thì bọn họ ở đây không thể để lộ ra chút gì cả.
Dù sao cũng không chỉ có Hồng Xán Xán nhìn chằm chằm bọn họ, nhìn bọn họ chằm chằm nhiều, bắt chước bọn họ cũng nhiều.
Trong lòng mọi người đều rõ.
Nhưng nói đến Hồng Xán Xán lại khiến cho người ta một lời khó nói hết được, gần đây hay có một ít tin tức của bọn họ truyền ra.
Bây giờ chỉ mới tháng thứ hai, nghe nói không chịu tính lương tăng ca đàng hoàng, phải biết tiền lương bên Thủy Mộc cao là vì có tăng ca, thậm chí có người lương tăng ca còn cao hơn cả lương căn bản. Nếu như Hồng Xán Xán không tính lương tăng ca cho đàng hoàng thì cho dù mỗi tháng bọn họ được thêm năm tệ cũng chắc chắn bị lỗ.
Đạo lý này ai cũng hiểu cả, nhưng bên Hồng Xán Xán áp dụng chính sách trấn an và dây dưa. Cho nên bây giờ vẫn chưa có cuộc bạo phát lớn, nhưng chuyện cắt xén lương tăng ca vẫn bị truyền ra.
Hơn nữa bên phía Hồng Xán Xán không có nhà ăn riêng, điều này khiến cho lúc tan làm mọi người đều phải vội vã về nhà để ăn cơm, tính qua tính lại thì ngoài việc lãng phí thời gian ra, còn tốn thêm một khoản tiền, tóm lại, có không ít người đi rồi bây giờ đã thấy hơi hối hận.
Thậm chí còn có người tìm mấy người có chức nhỏ trong xưởng với hi vọng được quay về.
Chỉ là không ai dám phá lệ nhận mấy người đó.
Dù sao ngay từ đầu giám đốc Từ đã nói kỹ về vấn đề này rồi, cô sẽ không cần nhân viên bỏ đi nơi khác. Cho dù là Thủy Mộc thiếu người cũng sẽ không cần.
Khỏi phải nói Từ Toa thật sự rất kiên trì với vấn đề này. Đương nhiên cô biết việc nhân viên làm không cố định là việc rất bình thường, nhưng theo thời gian phát triển, xí nghiệp tăng nhiều, có lẽ người bỏ nhà máy đến nơi khác làm việc cũng sẽ tăng thêm. Cô cũng không hy vọng thay đổi nhiều lần như vậy làm ảnh hưởng đến sự ổn định.
Tuy Từ Toa tin tưởng ai cũng có thể đào tạo được nhưng sẽ lãng phí thời gian.
Cho nên cô không hy vọng thay đổi quá nhiều.
Hơn nữa, dưới tình huống lương cao bọn họ vẫn kiên trì bỏ đi nơi khác, Từ Toa cũng không hy vọng người như vậy trở về. Nếu không thì trở lại một thời gian sau lại làm mưa làm gió à?
Bọn họ là không có chuyện gì làm sao?
Cho nên Từ Toa kiên quyết sẽ không cần bất cứ nhân viên nào đã ra đi, cái này sẽ để cho những người lúc muốn nghỉ làm suy nghĩ thêm một chút. Cũng sẽ gia tăng sự ổn định của nhà máy.
Từ Toa kiên trì, mọi người hiểu ý của cô nên sẽ không nói mấy chuyện này trước mặt cô.
Cái này vừa đưa ra cũng rất có tác dụng, sự đoàn kết trong nhà máy được tăng lên một cách khó hiểu. Còn có người thấy đắc ý, may là lúc ấy mình tỉnh táo, nếu không thì bây giờ mình cũng không thể trở về rồi. Đương nhiên cũng có người cảm thán quả nhiên làm việc không thể chỉ nhìn bề ngoài, phải nhìn toàn cục đấy!
Nếu không sẽ bị thiệt.
Còn có một số người không định đi ăn máng khác, nghe nói Hồng Xán Xán bởi vì chất lượng kém mà đánh nhau, cũng chậc chậc cảm thán, chỗ như vậy, làm việc cũng thấy mất mặt, hơn nữa đã làm quen cẩu thả, sau này làm sao cẩn thận được?
Tay nghề càng ngày càng kém.
Bên chỗ Từ Toa chỉ là mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, bên phía Giang Phong mới là chuyện lớn, sau khi đi xong anh mới biết chức vụ của bác cả nhà họ Hướng thật sự không thấp.
Hai bên đã tiến hành đàm phán rất tốt, sau khi thăm hỏi và lấy mẫu thì quyết định hợp đồng. Số lượng hàng Giang Phong lấy rất lớn, tương đương với số lượng của cả địa phương, hơn nữa hợp đồng liên tục năm năm.
Đối với chính quyền địa phương mà nói, đây là một hợp đồng đem lại cho họ sự vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận