Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 221. Kho chứa lương

Chương 221. Kho chứa lương
Chương 221: Kho chứa lương
Chỉ là phải nói công ty này cũng khá xui xẻo, ba năm xây dựng, còn chưa chính thức đi vào hoạt động. Thành phố Giang Hải lại xảy ra chuyện.
Tòa nhà cao ốc sang trọng mới xây tinh tươm, bọn họ còn chưa được sử dụng.
Đương nhiên, hiện nay cũng vẫn mới tinh, một tháng hỗn loạn, nơi này căn bản không có người dòm ngó.
Dù sao thì lúc này mọi người đều thiếu thức ăn, nơi này có sao? Không có!
Cho dù có người muốn nhặt của hời, đều không lựa chọn nơi này, ai bảo, tòa nhà còn chưa chính thức khai trương đâu! Bất kể là thứ gì, đều chưa chuyển vào, bên trong cao ốc khang trang rỗng tuếch. Một không có đồ ăn, hai không có tài sản, ai thèm đến đây làm gì?
Từ Toa lại đến, cũng là nghĩ tới trước đó cùng thảo luận với Giang Phong, cô từng nói muốn tìm một nơi rộng rãi bí mật, để sửa sang lại đồ đạc quý giá của mình. Từ Toa vốn muốn để ở nhà mình, nhưng mà với cái nhà cũ bé tí tẹo của mình, Từ Toa ngộ ra, chuyện này không có khả năng.
Nhưng mà nơi này thì khác.
Từ Toa chạy lại đây, mới có mười lăm phút, trong khoảng thời gian này cô kiên trì luyện tập chạy bộ, thể lực cũng dần tốt lên, mười lăm phút đối với cô mà nói thì không tính là gì. Cho nên Từ Toa cảm thấy nếu có đồ gì tốt, chuyển lại đây cũng tiện.
Từ Toa thật đúng là không nghĩ tới, chính mình có thể chiếm được một chỗ tốt như vậy.
Phải biết rằng, cho dù là đời trước hay là đời này, cô đều là một người bình thường có cuộc sống bình thường, không có điểm nổi bật. Nhưng mà nơi đây, một tòa nhà hoành tráng hàng thật giá thật như này. Không biết có phải là bán đấu giá cần phải trang trí cho xa xỉ hay không, mà nơi này, toàn bộ kiến trúc mang theo phong cách Châu Âu hiện đại đều hiện lên hai chữ: Xa hoa!!!
Từ Toa đi dạo từng tầng một, tám tầng lầu, tuy rằng thang máy không thể dùng, nhưng mà làm sao làm khó được cô gái lực điền?
Từ Toa leo thang bộ một mạch lên tầng, diện tích mỗi tầng khoảng chừng một ngàn mét vuông, toàn bộ tầng bảy tầng tám chỉ tính riêng phòng nghỉ đã có không ít, tầng tám còn có văn phòng rất lớn, không biết có phải là dành cho ông chủ hay không, mà bên trong thậm chí còn có phòng nghỉ lớn, phòng để quần áo, còn có một cái bể tắm chứa được mấy người cùng tắm rửa.
Quần áo thì chưa dọn vào, nhưng giường, tủ, bàn ghế, tất cả đều trang trí xong xuôi.
Từ Toa thuận thế bổ nhào lên giường, sung sướng kêu lên một tiếng: “Như này cũng quá thoải mái rồi!”
Cô lăn mấy cái trên giường, cảm khái kẻ có tiền đúng là biết tiêu tiền, chỉ có bạn không tưởng tượng đến.
Tuy rằng bên này còn không có chính thức hoạt động, nhưng mà đã bố trí đầy đủ dụng cụ.
Từ Toa còn tìm được rồi một chuỗi chìa khóa ở trong văn phòng, cô lại thử từng cái một. Đương nhiên, tầng ba, bốn, năm cơ bản đều là đại sảnh lớn, hẳn là hội trường đấu giá.
Thực ra, bên này đều trang bị khóa điện tử, mật mã các thứ đều đặt xong, nhưng hiện tại nơi này không điện không nước, cho nên khóa điện tử dựa vào tiêu hao năng lượng điện đành mất tác dụng. Như thế lại tiện cho Từ Toa.
Người hiện đại, quá ỷ lại một số công nghệ cao. Ngược lại là không coi trọng công nghệ truyền thống như ổ khóa.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao còn không có chính thức khai trương, đã vứt chìa khóa ở ngăn kéo trong văn phòng. Bởi vì mọi người càng tin tưởng, khóa điện tử công nghệ cao càng an toàn hơn. Từ Toa thử xong một chuỗi chìa khóa, bảo đảm chính mình có thể mở ra tất cả các cửa.
Cô lại cầm lấy một chuỗi khác, đi hướng tầng ngầm. Cũng không biết cánh cửa kia làm bằng chất liệu gì mà nặng kinh.
Chỉ là lần này lại khiến Từ Toa vô cùng kinh ngạc.
Tầng ngầm, thế mà lại chứa toàn là két sắt, đương nhiên, bởi vì còn không có bắt đầu dùng, mỗi cái chìa khóa đều treo ở trên két sắt. Nhưng mà, Từ Toa lớn bằng này, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều két sắt như vậy. Hãy tha thứ cho cô, vì cô chỉ là một cô bé chưa hiểu sự đời!
Tầng ngầm tổng cộng chỉ có hai tầng, nhưng là mỗi tầng đều khoảng một ngàn mét vuông, cho nên cũng khá là đồ sộ.
Từ Toa thu lại tất cả chìa khóa, lại khóa lại tất cả cửa, chính mình thì mang theo chìa khóa ra ngoài, cô giơ tay nhìn nhìn đồng hồ, còn 30 phút nữa là đến 12 giờ. Cô đạp xe ngược gió, nhưng tâm trạng vô cùng vui vẻ.
Rốt cuộc thì làm hamster trữ lương, cũng phải có cái kho lương mà trữ!
Bây giờ Từ Toa tìm được một cái kho siêu thích hợp, tự nhiên là rất vui vẻ rồi.
Niềm vui của con gái, chính là đơn giản như vậy.
Cô đi ngang qua bưu cục Thái Điểu, kẽo kẹt một tiếng, dừng xe đạp xuống.
Hai mắt Từ Toa sáng rực lên.
Ôi chao!
Lại là mi!
Tiểu Thái Điểu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận