Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 606. Lấy hàng 3

Chương 606. Lấy hàng 3
Chương 606: Lấy hàng 3
Trái tim của Từ Sơn như sắp bay ra ngoài, nhưng nghĩ tới những ngày này người tới tấp nập, lại cắn răng bảo: “Được.”
Từ Toa thấy bọn họ khẩn trương như vậy, cười bảo: “Cậu mợ thật sự không cần áp lực lớn như vậy, không bán xong thì gửi về cho cháu được mà? Dù sao người lấy hàng ở bên cháu cũng đông.”
Cổ Đại Mai vừa nghĩ đến việc lấy hàng điên cuồng như cướp ở bên này, cũng kiên định gật đầu: “Được.”
Người khác đều có thể bán đồ, sao bọn họ lại không được?
Đồng hồ của hợp tác xã mua bán không dưới một trăm đồng, tiền vốn của bọn họ mới là ba mươi, làm sao không bán ra được?
Có thể!
Ngày tháng qua năm mới thật bận rộn, một căn nhà vốn dĩ còn náo nhiệt, trong nháy mắt đã trống trơn. Gia đình Từ Sơn và Cổ Đại Mai rời đi, Từ Hồng Vĩ thì trở về bộ đội, Giang Phong cũng đi Đông Bắc.
Nhưng, muốn nói vắng vẻ, vậy cũng chỉ là cảm giác ngắn ngủi như vậy mà thôi, bởi vì Từ Toa cũng rất bận. Giang Phong không ở đây, bản thân cô phải lo lắng nhiều chuyện hơn. Chuyện lớn chuyện nhỏ, tuy các bộ phận đều có người phụ trách, nhưng một vài vấn đề đều sẽ tập trung ở chỗ Từ Toa.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tuy rằng năm trước Từ Toa và Giang Phong đều cảm thấy hình thức kinh doanh hiện tại này có tai hại, không được lâu dài, nhưng trong mấy năm ngắn ngủi có khả năng quả thực cũng bùng phát thời điểm đỉnh cao, giống như năm mới, lượng đặt hàng ở bên bọn họ trở nên càng lớn hơn.
Thường mà nói, nhà xưởng lớn năm nghìn người đối với xí nghiệp nhà nước mà nói không tính là nhỏ. Nhưng, lượng ra hàng của nhà xưởng lớn năm nghìn người bọn họ còn không có hàng để lấy, gần như mỗi ngày đều sẽ có hơn trăm người từ khắp các nơi trong cả nước ùa tới lấy hàng. Nhà xưởng gần như đều tăng ca tăng giờ, Từ Toa cũng cảm thấy bản thân là Châu Bát Bì.
(Chú thích: Châu Bát Bì học tiếng gà gáy vào nửa đêm canh ba để gọi đầy tớ dậy làm việc, khiến những đầy tớ này phải dậy trước thời gian, đi sớm về khuya làm việc cho hắn.)
Nhưng nằm ngoài dự đoán, ngược lại công nhân ở nhà xưởng đều vô cùng vui vẻ.
Lúc này mọi người đều sợ nghèo, mà tăng ca có nghĩa là có tiền, ai lại không bằng lòng chứ.
Từ Toa hiểu suy nghĩ của mọi người, cho nên cũng nhắc nhở bên nhà ăn lại tăng thêm một chút dinh dưỡng, nhà ăn bọn họ đã khá tốt rồi, cũng không có nhà ăn ở xí nghiệp tư nhân nào miễn phí ăn, nên đây cũng là nguyên nhân khiến mọi người có lòng trung thành đối với Thủy Mộc.
Bây giờ dưới yêu cầu của Từ Toa, mỗi ngày bên này còn có một món thịt. Tuy rằng chắc chắn không thể ăn tùy tiện, nhưng ít nhất đảm bảo mỗi người gọi cơm, trong món đều có một miếng thịt. Hơn nữa, dầu ăn cũng nhiều, nên người nào cũng đẫy đà hẳn lên.
Tuy rằng tăng ca rất mệt, nhưng rất nhiều người không chỉ không gầy, ngược lại còn béo hơn một chút, thật sự khiến người khó tránh khỏi ngại ngùng.
Nhưng cũng vì ở bên Từ Toa có đãi ngộ tốt quá, mỗi lần xưởng quần áo bọn họ tuyển người, người tới vô cùng đông. Ở nơi nào làm việc mà không phải là làm, nên người chắc chắn muốn đi tới nơi có đãi ngộ tốt hơn một chút rồi. Nhưng phải nói tới, bên Từ Toa tuyển người, thật sự chỉ có những đồng chí nữ chắc chắn chịu khổ được vì lợi ích mới dễ dàng vào được xưởng. Dù sao đây cũng là xưởng quần áo.
Cách dùng người của cô, gần như được thể hiện rõ ràng ở mấy bộ phận.
Bộ phận thứ nhất là văn phòng nhà xưởng, văn phòng xưởng bao gồm mấy bộ phận như văn phòng, tài vụ, thiết kế, tiêu thụ. Bên này chừng hơn hai mươi người, chỉ có năm đồng chí nữ, được gọi là năm đóa hoa vàng ở văn phòng xưởng. Trong đó bao gồm trợ lý Lý Lan của Từ Toa. Còn có chủ nhiệm văn phòng Đào Ngọc, Đào Ngọc hơn bốn mươi tuổi, là con dâu lớn của giáo sư trường học Từ Toa.
Cũng là vị giáo sư này lúc mới bắt đầu khi Từ Toa thiếu tiền vốn, đã đứng ra làm người bảo lãnh cho đơn vị của đám người Từ Toa, để bàn chuyện ở xưởng máy khâu và xưởng vải.
Từ Toa qua lại vài lần làm quen với con dâu lớn Đào Ngọc của ông ấy, thường xuyên qua lại cũng cảm thấy người này mạnh mẽ có năng lực, nên mời cô ta vào làm.
Cô ta tọa trấn văn phòng, là chủ nhiệm văn phòng, đồng thời kiêm chức chủ nhiệm Hội phụ nữ văn phòng xưởng. Thực ra Từ Toa vốn muốn đơn độc thành lập một Hội phụ nữ riêng, dù sao đồng chí nữ ở nhà xưởng bọn họ cũng quá đông. Vấn đề liên quan đến đồng chí nữ nhiều. Nhưng trên thực tế, cô lại phát hiện ra, thực ra cũng không cần thiết phải vậy.
Nếu thật sự tách nhỏ Hội phụ nữ ra, chỉ sợ công việc cũng không triển khai tốt được như bây giờ. Nguyên nhân trong đó không nói cũng hiểu, cho dù là ở thời điểm nào, phụ nữ cũng khó khăn hơn đàn ông một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận