Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 325. Khách chủ đều vui

Chương 325. Khách chủ đều vui
Chương 325: Khách chủ đều vui
Từ Toa đại khái bị biểu cảm như bị táo bón của mọi người này chọc cười, không nhịn được mà che miệng bật cười khanh khách, sau đó nói: “Cháu nói đùa thôi.”
Thực ra, Từ Toa không ăn thịt thỏ, cô không chỉ không ăn thịt thỏ, mà còn không ăn thịt chó, không ăn thịt rắn, không ăn bất cứ thịt nào trông có vẻ kỳ quái. Ngoại trừ thịt heo ra, đại khái cũng chỉ có gia cầm gia súc, ví dụ như gà vịt trâu cừu là có thể ăn.
Theo quan điểm của cô thì bản thân thoạt nhìn rất không kén ăn, nhưng theo quan điểm của người khác thì lại rất kén ăn.
Dù sao ở thời đại này, thỏ chắc hẳn chính là thú rừng dễ bắt nhất. Bởi vì nó đông, đặc điểm thỏ sinh sản chính là một lần một tổ, siêu nhiều. Cho nên cho dù là bắt thú rừng cũng bắt được nó là nhiều nhất. Thi thoảng còn có gà vịt.
Nhưng Từ Toa không ăn thú rừng.
Nhưng cô rất biết điều, cô không ăn, nhưng cũng không sẽ ảnh hưởng đến người khác ăn. Tuy rằng biết ăn thú rừng có vị không ngon, nhưng nói phải để ý thời điểm, ở thời đại này nghèo quá, mọi người đều trải qua cuộc sống như vậy.
Giống như loại thú rừng này cũng là món ăn mặn khó có được để cải thiện đời sống.
Từ Toa trừng to mắt, nhìn Giang Phong với vẻ tò mò, hỏi: “Sao nhà anh còn có thú rừng vậy?”
Giang Phong mỉm cười: “Ngày thường anh lên núi hái thuốc đụng được những con không có mắt sáp lại gần đều sẽ bắt lại hết, ăn không hết thì mang đi phơi nắng.”
Cổ Đại Mai ở bên cạnh nói với vẻ vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị: “… Vậy mà còn có thể ăn không hết nữa đấy.”
Đây là cuộc sống xa hoa gì đây.
Giang Phong nở nụ cười, đáp: “Người nhà cô về rồi, tôi đi trước đây.”
Từ Toa kéo tay của Giang Phong, nói: “Anh cũng ở lại ăn cơm chung đi? Anh vất vả nấu cơm rồi, bản thân cũng không thử một chút sao?”
Giang Phong liếc mắt nhìn những người ở nhà họ Từ này, lắc đầu bảo: “Không, lần sau có cơ hội thì ăn.”
Anh bảo: “Có phải Nữu Tể còn đang ở bên Tiểu Lâm Châu không? Anh đi đón con bé về hộ em.”
“Ôi ôi ôi đúng!”
Vậy mà mọi người lại quên mất Tiểu Nữu Tể.
Giang Phong: “Anh đi xem thử.”
Từ Toa: “Đợi chút đã.”
Cô nói: “Nếu anh đã không ở lại, vậy bọn em cũng không giữ anh nữa, nhưng anh có thể mang một ít về mà, thuận tiện mang hộ cho anh em Tiểu Lâm Châu nữa.”
Giang Phong gật đầu mà không hề do dự, có thể nhìn ra được, bà Từ thật sự không muốn bạc đãi các anh em thông gia tới đây làm việc, thật sự chuẩn bị rất chu toàn.
Trong nhà Từ Toa cũng không có hộp đựng đồ ăn gì cả, nên cô dứt khoát đựng trong đĩa, lại nói: “Phải trả đĩa lại đó.”
Giang Phong gật đầu, vô cùng nghiêm túc: “Được.”
Từ Toa đựng bốn cái bánh bao hai loại bột, lại thêm hai món ngon, thịt thỏ xào cay và đậu phụ hầm thịt heo, cô nói: “Không có cách nào cầm.”
Giang Phong mỉm cười, đáp: “Từng này là đủ rồi.”
Anh rất nhanh đã rời đi, khi ra khỏi cửa còn gật đầu chào hỏi đại bộ đội đi rửa tay trở về của nhà họ Cổ.
Người nhà họ Cổ: “…” Ai đây?
Cổ Đại Mai liếc thấy Giang Phong đi rồi, gọi: “Ba, ba kêu mọi người ngồi đi, đừng khách sáo, tới cũng tới rồi, đừng làm dáng nữa. Cứ ăn thoải mái cho no bụng, dù sao mọi người ăn nhiều hay ít, con cũng đau lòng hết.”
Ba Cổ Đại Mai: “Đứa trẻ này…”
Nhà họ Cổ tới đây, cả lớn nhỏ tính ra hơn hai mươi người đàn ông, lại thêm nhà họ Từ vốn dĩ cũng có năm người, thế này cũng gần đủ ba bàn, Cổ Đại Mai nói: “Nhị Tự, thằng út, Hầu Tử, à đúng, còn cả ba nữa, mọi người ngồi chung bàn với bọn con, những người khác chia ra ngồi nhé.”
Cổ Đại Mai vừa dứt lời, đã thấy tất cả mọi người đều phi như điên tìm được chỗ ngồi, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đồ ăn trên bàn. Tuy rằng đều là người trưởng thành, nhưng lúc này cũng không sao khống chế được bản thân.
Bởi vì đều là đàn ông nên lượng đồ ăn rất lớn, tối thiểu một bàn có một đĩa thịt thỏ xào cay.
Ngoại trừ cái đó ra, còn có đậu phụ hầm thịt heo nữa, ở bên bọn họ có thể dùng thịt hầm đậu phụ đều là món dành riêng cho năm mới. Món đậu phụ hầm thịt này xem ra thực sự quá nổi tiếng. Về phần một món ăn mặn khác, chính là cá sốt chua ngọt.
Cá sốt chua ngọt đỏ au, quả thực khiến người không ngừng nuốt nước bọt. Thôn bọn họ vốn dĩ không đủ cá ăn, càng đừng nói đến món cá sốt chua ngọt thoạt nhìn cực kỳ đặc sắc này. Thực ra một bàn này sáu món mặn một canh này, cũng chỉ có đậu phụ hầm thịt và canh khổ qua là tay nghề của bà Từ, còn lại đều là Giang Phong làm hết. Bà Từ vốn cảm thấy mình làm việc rất nhanh, nhưng thời gian Giang Phong ở đây, bà cụ cũng chỉ có thể rớt lại phía sau làm trợ thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận