Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 374. Sững sờ 3

Chương 374. Sững sờ 3
Chương 374: Sững sờ 3
Vốn dĩ ông còn lo lắng Từ Toa về bên này sẽ bị hai vợ chồng Từ Sơn bắt nạt, nhưng bây giờ xem ra, hình như con gái ông không bắt nạt người ta là đã tốt lắm rồi.
Ông ho khan một tiếng, nói: “Từ Toa, sao quần áo của con lại kêu cậu giặt.”
Từ Toa còn chưa nói gì, Từ Sơn đã mở miệng: “Anh rể, anh làm gì vậy, anh cũng đừng phá em, em vui vẻ làm mà!”
Đây chính là cách tốt nhất để kiếm đồ ăn vặt của anh ta, anh rể muốn quấy phá, vậy anh ta cũng phải nổi nóng.
Chà, anh ta không dám nổi nóng. Nhưng ngược lại, đừng hòng phá được anh ta.
Anh ta hếch mặt lên, kiên quyết đáp với vẻ “vô tư cống hiến”: “Em vô cùng thích làm việc!”
Từ Hồng Vĩ: “...”
Ông mới bao lâu chưa về nhà thôi, mà Từ Sơn đã biến thành vô cùng thích làm việc rồi?
Bản thân Từ Hồng Vĩ cũng không thể tin cho lắm.
“Được rồi, tùy các người.” Ông không quan tâm nữa, một người bằng lòng đánh một người bằng lòng chịu, ông ở trong đó phá cái gì, ngược lại ông nhìn Từ Toa, hỏi: “Hôm nay con làm gì?”
Từ Toa chỉ vào mình, hỏi: “Con sao?”
Cô nghi ngờ nói: “Đương nhiên con phải tới đại đội rồi. Tuy rằng không có việc gì, nhưng con cũng không thể không đi.”
Từ Hồng Vĩ nghĩ ngợi một chút, nói: “Hay là con xin nghỉ một ngày đi, chúng ta đi tới trạm xá một chuyến, ba muốn gặp Giang Phong.”
Thực ra ông có thể tự mình đi, nhưng suy cho cùng cũng là con gái nhà mình, ngược lại Từ Hồng Vĩ rất hiểu con người của Từ Toa, nếu như ông tự mình đi, khó tránh khỏi Từ Toa lại gây ồn ào. Cho dù thế nào, ông cũng không hy vọng cô không vui. Bình thường ông không ở bên cạnh Từ Toa, nhưng trở về nhiều ngày như vậy, hiển nhiên sẽ càng không khiến con gái khó chịu.
Từ Toa: “Ba muốn gặp Giang Phong?”
Từ Hồng Vĩ: “Ba không nên gặp cậu ta sao?”
Trên mặt ông không hề có một nụ cười nào, cho dù là muốn thể hiện ra một chút vẻ ôn hòa nhưng vẫn không làm được.
Từ Toa ồ một tiếng thật dài, nếu là hôm qua, cô sẽ còn rất rầu rĩ, nhưng hôm nay lại cảm thấy khác hẳn. Dù sao bắt đầu từ tối hôm qua, thân phận của anh trai này đã thay đổi, anh đã trở thành bạn trai của cô. Bạn trai chính thức!
Nhưng Từ Toa vẫn có chút do dự nho nhỏ, cô nói: “Cái đó... bây giờ gặp người lớn, vẫn còn hơi sớm thì phải?”
Từ Sơn: “Phụt!” Một ngụm cháo phun hết ra.
Anh ta thật sự không ngờ Từ Toa sẽ nói toạc móng heo ra như vậy.
Mà lúc này Từ Hồng Vĩ ở bên cạnh, ngược lại vẫn có thể chống đỡ, ông gằn từng câu từng chữ: “Nếu bọn con đã có quan hệ, vậy bây giờ gặp cũng không sớm, dù sao thời gian ba ở nhà cũng dài như vậy, ba cũng không thể gặp... bạn của con gái mình được sao?”
Từ Toa phóng lôi một cách rất bình tĩnh: “Anh ấy là bạn trai của con.” Lại nghĩ đến hiện tại không nói như vậy, mới thêm một câu: “Anh ấy là đối tượng của con.”
Từ Hồng Vĩ: “Mẹ kiếp!”
Từ Sơn: “Phụt!” Lại phun nữa.
Bà Từ: “Con cứ như bình tưới thế...”
Cổ Đại Mai: “...” Tuy rằng mình to gan, nhưng lúc này cũng không dám nói chuyện.
Từ Hồng Vĩ hít một hơi thật sâu, nói: “Con nói, cậu ta là đối tượng của con, con biết đối tượng là gì không? Con biết...”
Còn chưa nói thêm câu nào, đã bị Từ Toa ngắt lời, cô kiên định: “Ba, con cũng không phải trẻ con lên ba, ba đang làm gì thế? Coi con thành thiếu nữ vô tri sao? Cái gì con cũng biết hết, thực ra, Giang Phong có rất nhiều ưu điểm.”
Từ Hồng Vĩ: “’Ha ha!” Ông đứng dậy mặc áo bông lên, lúc này đã không thể đợi được nữa rồi.
“Bây giờ ba đi gặp cậu ta luôn.”
Từ Toa duỗi tay ngăn lại, bảo: “Đừng đi, con thấy bộ dạng này của ba là muốn đi đánh người.”
Từ Hồng Vĩ cười lạnh: “Con sợ ba đánh cậu ta bị thương sao?”
Từ Toa lắc đầu, Từ Hồng Vĩ đang định an ủi con gái cũng không phải người hoàn toàn ích kỷ, thì lại nghe Từ Toa bảo: “Con sợ anh ấy đả thương ba.”
Từ Hồng Vĩ suýt chút nữa thì ngất xỉu.
Bạn nhìn xem, đây là thứ con gái tệ hại gì.
Đều nói con gái xuất giá theo chồng, nhìn cô là hiểu.
Người làm ba này như ông yếu như vậy sao?
Coi thường người!
Từ Hồng Vĩ: “Con...”
Từ Toa giơ bàn tay nhỏ, nói: “Con đảm bảo lời con nói là thật đó, anh ấy thật sự dã man lắm, bây giờ ba đang bị thương! Đợi ba khỏe lại, hai người luận bàn một chút? Con sẽ làm trọng tài cho.”
Từ Hồng Vĩ: “...”
Từ Sơn lặng lẽ rúc vào góc tường, anh ta cảm thấy mình thật sự đã coi thường cháu gái ngoại rồi, lời như vậy mà cũng có thể nói ra được, thật sự không phải người bình thường.
Cô gái nhà người ta gặp phải loại chuyện này đều sẽ giúp ngăn cản, còn cô ngược lại thì hay lắm, còn chủ động đề nghị.
Lợi hại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận