Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 801. Một năm mới 7

Chương 801. Một năm mới 7
Chương 801: Một năm mới 7
Càng may là một người muốn làm một người cố gắng và phấn đấu, phải không ngừng thuyết phục bản thân cố gắng và nỗ lực, nhưng ngược lại, muốn thuyết phục bản thân làm cá muối, lại càng dễ dàng hơn nhiều.
Làm cá muối cũng rất dễ.
Từ xa xỉ về tiết kiệm thì dễ, từ tiết kiệm đến xa xỉ thì khó.
Đây chính là đạo lý như vậy.
Nếu như từ cá muối đến phấn đấu, thật sự phải thích nghi với rất nhiều thứ, nhưng từ phấn đấu đến cá muối, thì lại dễ hơn rất nhiều.
Còn nữa, vợ chồng Từ Toa và Giang Phong vốn cũng không phải người có lý tưởng xa vời gì đó.
Cô dựa vào Giang Phong, nói: “Anh nói xem, thời gian trôi qua nhanh như vậy, ngay cả Nữu Tể cũng đã kết hôn rồi.”
Tính một chút, cô xuyên không cũng đã mười tám năm rồi.
Giang Phong nở nụ cười, đáp: “Còn không phải sao, cho nên nói đời người ngắn ngủi.”
Từ Toa liếc nhìn anh, bảo: “Câu sau của đời người ngắn ngủi là tận hưởng lạc thú trước mắt.”
Giang Phong bật cười, trêu chọc: “Em muốn tận hưởng lạc thú gì?”
Từ Toa nghiêng đầu, nghĩ ngợi rồi lắc đầu: “Không biết nữa, em cảm thấy bây giờ đã rất vui rồi.”
Giang Phong không nhịn được, cúi đầu hôn cô một cái, nói: “Anh cũng rất vui.”
Anh lái xe vào tiểu khu, nhưng không lái vào trong sân mà là lái thẳng lên đỉnh núi, ngọn núi xanh um tươi tốt, nhưng ngược lại con đường cũng rất tốt, dù sao đã được sửa qua rồi. Giang Phong lái xe lên núi, đỗ ở chỗ đất trống, rồi mới nắm tay Từ Toa đi xuống.
Đình nghỉ mát trên đỉnh núi vẫn rất lớn, Từ Toa ngồi trên ghế đá, bảo: “Anh hái táo cho em đi.”
Tuy rằng các gia đình ở bên bọn họ ít vô cùng, nhưng mấy ông cụ nhàn rỗi không có việc gì cũng sẽ trồng một vài cây táo, đặc biệt là ở xung quanh đình nghỉ mát, thoạt nhìn quả to nặng trĩu. Giang Phong hái hai trái táo, hai vợ chồng dựa vào nhau cùng ăn táo, Từ Toa cảm thán: “Thật ngọt quá.”
Giang Phong nở nụ cười, đáp: “Em đã ngọt như vậy, hiển nhiên táo của em cũng ngọt.”
Từ Toa: “Cái miệng của anh cũng ngọt.”
“Nếu miệng của anh ngọt, vậy cho em cắn táo của anh đó, anh đã cắn rồi.”
Từ Toa phụt một tiếng bật cười, đấm Giang Phong hai cái, sau đó dựa vào anh, mềm mại bảo: “Ở chung với anh thật tốt.”
Giang Phong: “Anh cũng vậy.”
“Khi nào anh bắt đầu thích em vậy? “Từ Toa đột nhiên bắt đầu tò mò.
Giang Phong cúi đầu nhìn cô, hỏi: “Sao em nghĩ tới hỏi cái này?”
Từ Toa: “Không được sao?”
Đôi mắt của cô sáng ngời: “Em cũng không thể hỏi được sao? Từ khi nào anh bắt đầu thích em?”
Giang Phong nghĩ ngợi một chút rồi lắc đầu.
Từ Toa: “Lắc đầu là có ý gì?”
Giang Phong: “Anh cũng không biết, có khả năng là thích từ cái nhìn đầu tiên, có khả năng là ở chung rồi mới thích, bản thân anh cũng không biết, nhưng bất tri bất giác anh rất thích em rồi.”
Từ Toa chớp đôi mắt to.
Giang Phong: “Anh sẽ ghen tị trong lòng chỉ vì em nói chuyện với đồng chí nam khác. Anh cũng sẽ vì có chung bí mật với em mà lén mừng thầm, anh cũng sẽ vì em làm ẩu mà cảm thấy vui vẻ…”
Nghe đến đây, Từ Toa ngắt lời Giang Phong, bảo: “Sao em lại làm ẩu được? Em làm việc vô cùng có trật tự, được chưa?”
Nếu như nói như vậy, Giang Phong không có khả năng tin.
Anh cảm thán: “Em thật sự không hiểu rõ về mình rồi.”
“Ôi!”
Kết quả của ăn ngay nói thật chính là bị đánh.
Giang Phong lại bị Từ Toa đánh mấy cái, anh nở nụ cười: “Anh sai rồi, anh sai rồi còn không được sao?”
Từ Toa hừ một tiếng nặng nề, nói: “Không được.”
Giang Phong nhìn thấy cô phồng má, không nhịn được mà nở nụ cười, hôn lên gương mặt vừa mềm mại vừa mịn màng của cô một cái, bảo: “Trẻ con.”
Cho dù là lớn bao nhiêu tuổi, ở trước mặt anh Từ Toa đều có hơi trẻ con.
Thế nhưng, Giang Phong cảm thấy như vậy là tốt nhất, anh gật gù đắc ý, anh thật sự thích Từ Toa đối xử với anh khác biệt. Như vậy, anh mới là người đặc biệt nhất bên cạnh cô.
“Nhưng anh thích em trẻ con như vậy.”
Từ Toa ôm cổ anh, nói: “Em thích cái miệng của của anh ngọt ngào nhất…”
Giang Phong nở nụ cười, đáp: “Bởi vì người đối diện với anh chính là em, anh bằng lòng nói ra toàn bộ tình cảm mà mình có thể nói.”
Anh ôm cô, bảo: “Anh yêu em.”
Khóe miệng của Từ Toa cũng cong lên, nói: “Em cũng yêu anh.”
Hai người dựa vào nhau như vậy, cảm nhận ánh mặt trời xuống núi, và cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp.
Rất lâu trước đây, Từ Toa cũng nghĩ liệu rằng có một ngày Giang Phong thay lòng, tình cảm của bọn họ sẽ thay đổi hay không. Nhưng suy nghĩ như vậy đã lướt qua rất nhanh, Từ Toa đã rất thoải mái, sinh mệnh ngắn ngủi ở kiếp trước cho cô biết, con người chắc hẳn nên quý trọng mỗi một khoảnh khắc trước mắt. Thực ra không cần lo lắng suy tư về chuyện chưa xảy ra.
Nếu như thật sự xảy ra gì đó, cũng chỉ có thể tích cực ứng phó, mà không có cách nào khác.
Giống như tận thế đột nhiên xảy ra vào kiếp trước.
Cho dù chỉ có một tháng, nhưng trật tự xã hội cũng không sụp đổ đến mức khoa trương, Từ Toa cũng xem như đã được trải nghiệm một chút về tình người ấm lạnh. Cho nên làm người, không cần thiết nghĩ phải nhiều như vậy, cứ nắm chắc cái trước mắt là được.
Cô và Giang Phong như vậy, là rất tốt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận