Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 815. Phiên ngoại – Những người đó trong thôn, những chuyện này… 1

Chương 815. Phiên ngoại – Những người đó trong thôn, những chuyện này… 1
Chương 815: Phiên ngoại – Những người đó trong thôn, những chuyện này… 1
Năm một chín chín bảy.
Hồng Kông trở lại, khiến tất cả mọi người đều vui mừng.
Thâm Quyến bọn họ cách Hồng Kông khá gần, hiển nhiên lại càng náo nhiệt hơn không ít.
Trải qua bảy năm, tập đoàn Thủy Mộc lại càng lớn hơn, mà hiển nhiên Giang Phong và Từ Toa cũng càng khiêm tốn hơn không ít. Từ trước đến nay vợ chồng bọn đều không phải người chạy đi khắp mọi người làm việc, cho nên tập đoàn Thủy Mộc nổi danh lừng lẫy, quỹ học tập Thủy Mộc lại càng giúp không biết bao nhiêu học sinh. Nhưng nếu nói người có thể nhận ra Giang Phong và Từ Toa, ngược lại cũng không nhiều.
Vợ chồng bọn họ cũng không cảm thấy như vậy có gì không tốt, ngược lại còn cho rằng như vậy lại càng tốt hơn, dù sao quá rêu rao cũng không phải chuyện gì tốt. Nói thật, Từ Toa là một đồng chí nữ rất khoe khoang và đắc ý, nhưng cũng có chừng mực.
Đây chính là cô.
So với Từ Toa, Giang Phong lại càng giống như một công cụ hơn, con người yên tĩnh, nói ít, tính cách tốt. Thế nhưng đây là hình tượng bên ngoài, bất cứ người nào quen thân với anh đều biết, người này mang theo một tính công kích từ trong xương cốt.
Nhiều năm như vậy, không có bất cứ người nào trong các cấp cao ở Thủy Mộc dám đắc ý, mà đều kiên định chín chắn, đã cho thấy một vấn đề rất lớn.
Đồng chí Từ Sơn tổng kết, chó biết cắn người thì không sủa, câu này khá thích hợp để miêu tả Giang Phong. Tuy rằng lời này khó nghe, nhưng anh ta không đọc quá nhiều sách, cũng không biết miêu tả thế nào mới chuẩn xác hơn. Hơn nữa, anh ta cảm thấy từ này thật sự rất chuẩn để hình dung Giang Phong.
Đương nhiên, cho dù thế nào, thì tập đoàn bọn họ phát triển tốt cũng là sự thật.
Tuy rằng chuyện này chẳng liên quan gì đến Từ Sơn, nhưng anh cũng vui vẻ cho người nhà mình. Hơn nữa, những năm này, bản thân anh ta phát triển cũng rất tốt, tuy không có cách nào so với công ty tập đoàn giống như tập đoàn Thủy Mộc, nhưng nói một câu triệu phú với gia sản chục triệu cũng không quá đáng.
Người nào cũng nói anh ta mệnh tốt, có cháu gái ngoại giúp đỡ, lại có con rể giúp đỡ.
Tuy rằng bản thân anh ta không phải loại người vô cùng có tầm nhìn xa trông rộng, biết làm ăn buôn bán, nhưng khó ngăn nổi bên cạnh có nhiều quý nhân, ngược lại cũng vui vẻ thuận buồm xuôi gió.
Có thể nói, cuộc sống trải qua thực sự rất tốt.
Hiện giờ cuộc sống tốt rồi, lại nhớ về năm đó ăn một bữa thịt cũng phải nửa tháng một lần, ngược lại cảm thấy rất thú vị. Những ngày tháng đó thật sự khổ quá, cuộc sống thật sự khó khăn, nhưng bây giờ nhớ lại, thấy cũng tràn đầy niềm vui.
Ngược lại cũng thành hồi ức nhiều màu sắc.
Phải nói tới, Từ Sơn là người có cuộc sống tốt ở Thôn Thượng Tiền Tiến, mà cũng thế, thôn của bọn họ còn có không ít người sống không tệ. Cho nên nói, có đôi khi thật sự phải xem vận khí, năm đó Từ Toa giàu có, cũng khiến cho một vài người to gan ở thôn bọn họ nhìn thấy được cơ hội kinh doanh, người trong thôn không giống người thành phố, nhiều đường đi, còn chần chừ trong việc gặt hái thành tựu. Bọn họ kiếm tiền không được nhiều, ngược lại có thể hạ quyết tâm ra ngoài làm một sạp bán đồ ăn vặt gì đó, cho nên bọn họ là thôn khá giàu có ở thành phố này.
Vợ chồng Từ Toa đã không còn được tính là người của Thôn Thượng Tiền Tiến nữa. Nhưng tóm lại vẫn là người bước ra từ Thôn Thượng Tiền Tiến, còn có Lâm Châu, Từ Sơn, thậm chí là anh em nhà họ Hoàng, ngay cả Trần Tam cũng là người có sản nghiệp ở bên ngoài, cũng được tính là những hộ giàu có. Hơn nữa rất nhiều người trong thôn bọn họ làm công ở bên ngoài, ít nhiều vẫn có quan hệ dây mơ rễ má với bọn họ.
Bây giờ xí nghiệp nhà nước đóng cửa không ít, đợt đào thải cũng không ít, ngược lại khiến những người có công việc tại xí nghiệp tư nhân này như bọn họ sống rất thoải mái.
Chỉ nói riêng thôn bọn họ, đã có không ít người làm việc ở tập đoàn Thủy Mộc. Thủy Mộc có kho hàng và xưởng thay thế ở bên bọn họ, thôn bọn họ chỉ có không ít người đang làm việc bên đó, đãi ngộ khá tốt. Gia đình bọn họ cũng không phải mỗi năm đều trở về, nhưng trên cơ bản cứ hai, ba năm, cũng phải về tảo mộ một lần.
Vì vậy ngược lại cũng không chặt đứt quan hệ.
Thấy không, vừa vận người trở về gần đây nhất bà Từ. Đừng thấy bà Từ đã hơn bảy mươi tuổi, gần tám mươi, nhưng cơ thể lại khỏe gấp đôi. Các chị em già của bà cụ đều đã đi không ít, chị cả nhà họ Từ cũng đã không còn nữa, nhưng thím cả Hà và thím Lục vẫn còn đây, mỗi lần bà Từ trở về, đều mang không ít quà về cho bọn họ, mấy bà cụ ngồi trên giường đất của nhà họ Từ, nói về những chuyện ngắn chuyện dài trong nhà.
Đại khái là tuổi tác lớn rồi, có khả năng không nhớ được chuyện ngày hôm qua rõ ràng cho lắm, nhưng ngược lại chuyện hồi còn trẻ có thể nói rõ rành mạch, các hộ gia đình có mấy đứa trẻ, ai làm việc gì, họ đều biết rất chi tiết.
“Vài ngày trước Quế Hoa trở về gặp phải tôi, còn nghe ngóng chuyện của Toa Toa nhà bà…” Thím cả Hà cảm thán: “Nghe nói con trai cô ta đã sắp tốt nghiệp đại học rồi, hình như muốn tới Thâm Quyến phát triển…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận