Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 711. Ra nước ngoài 3

Chương 711. Ra nước ngoài 3
Chương 711: Ra nước ngoài 3
Ngày hôm sau bọn họ mới đến nơi, mọi người vì tinh thần phấn chấn suốt cả đường, lại thêm không nghỉ ngơi tốt, dẫn đến người nào cũng đều uể oải, ngược lại tinh thần của Từ Toa lại hưng phấn. Cô vốn lớn lên xinh xắn, tinh thần lại tốt, trông ra lại vô cùng nổi bật giữa đám người đầy quầng thâm dưới mắt.
Đồng chí phụ trách tới đón liếc mắt nhìn cô thêm vài lần, Giang Phong lặng lẽ nắm tay Từ Toa, tuyên bố chủ quyền. Đây chính là vợ anh.
Lần này nhân viên của bọn họ qua đây không nhiều, nhưng bởi vì đã sắp xếp từ trước, cho nên cũng không phiền phức, mà cùng với xe buýt rời khỏi sân bay, lúc này mọi người mới chân chính được cảm giác quốc gia phát triển.
Không thể không nói, nước ngoài vào đầu những năm tám mươi quả thực phát triển hơn bọn họ một chút, mọi người đều nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm nhận cảnh sắc ở nơi đất khách quê người. Lúc này mọi người đều tôi một câu anh một câu bàn luận.
Bởi vì là ngày đầu tiên đến, cũng không có hành trình gì cả, chắc chắn sẽ để mọi người được nghỉ ngơi một chút.
Ô tô trực tiếp lái tới khách sạn, vợ chồng Từ Toa được phân ở tầng năm, hai vợ chồng cũng không chậm trễ, mà về thằng phòng nghỉ ngơi. Chỉ có điều, lúc này ngược lại Từ Toa xuất hiện chứng hoang tưởng bị hại, vừa vào cửa đã lập tức kéo rèm cửa lên, dẫn Giang Phong kiểm tra cẩn thận toàn bộ căn phòng, sau khi xác nhận không có vấn đề gì mới nở nụ cười.
Giang Phong: “Em đó.”
Từ Toa đúng lý hợp tình đáp: “Hiển nhiên em phải cẩn thận rồi.”
Dù sao, bọn họ cũng là tốp người đầu tiên ra nước ngoài.
Hơn nữa, cô thực sự là người có bí mật. Khi ở trên máy bay, đều canh lệch giờ mới dám đi ngủ, tuy rằng có hack vô cùng tốt, vô cùng lợi hại, nhưng cũng có một vài cái không thuận tiện cần mình khắc phục. Đương nhiên, so với những thứ mà cô có được đó, thì những thứ này thật sự không tính là gì.
“Nghỉ ngơi một lúc chứ?”
Từ Toa lắc đầu: “Không mệt.”
Bởi vì liên quan đến thời gian lệch, nên cô đã tranh thủ ngủ, ngủ cũng rất nhiều.
Cô ngồi xếp bằng trên giường, nói: “Chúng ta xuống lầu mua KFC đi.”
Giang Phong nhướn mày: “KFC?”
Từ Toa gật đầu: “Anh nhìn thấy rồi mà, dưới lầu có một cái đó.”
Tuy rằng biết thứ này chính là thức ăn nhanh bình thường, nhưng tới bên này rồi, làm sao có thể không ăn một lần, cảm giác chút có gì khác chứ.
Giang Phong: “Cũng được, bây giờ chúng ta xuống lầu luôn sao?”
Từ Toa cười khanh khách: “Được, ôi, anh đợi em chút, em đi tắm đã, chúng ta tắm rồi xuống tầng sau.”
Giang Phong gật đầu, đáp được.
Anh kéo cô: “Đi, tắm chung đi.”
Từ Toa: “Ôi chao, ai muốn tắm chung với anh chứ?”
Giang Phong ôm vai cô, nói: “Ba em kêu anh không được rời em nửa bước...”
Từ Toa đấm anh, đánh Giang Phong ngã lên giường, cô chống nạnh nói: “Được lắm Giang Phong, anh còn dám cáo mượn oai hùm, cầm lông gà làm thẻ lệnh à. Ba em có ý này sao? Em thấy anh chỉ đơn giản là muốn kiếm chuyện thôi.”
Giang Phong cười dữ dội: “Anh nghe lời ba vợ anh thôi mà.”
Từ Toa: “Anh còn dám ép buộc em! Rõ ràng ba em nghĩ nhiều nên mới nói như vậy, còn nữa, ý của ông ấy là cái này sao? Không dạy dỗ anh một chút, em thấy anh không biết Mã vương gia ba con mắt.”
Giang Phong lại bới lông tìm vết.
“Thực ra em không thể dựa vào truyện Mã vương gia ba con mắt này được thì phải?”
Từ Toa: “Cái gì cơ? Xem một quyền của lão Tôn ta đây!”
Giang Phong: “Em cho rằng mình là Tôn Ngộ Không sao....”
Giang Phong gần như không hề dùng sức nhẹ nhàng kéo cô tới, Từ Toa ngã lộn nhào: “Giang Phong!”
Giang Phong: “Ôi cái đậu…”
Anh nhanh chóng lôi vợ từ trong chăn ra như nhổ củ cải.
“Anh sai rồi, anh sai rồi.”
Từ Toa: “Hừ!”
Cô cào mái tóc rối loạn của mình, càng hung dữ hơn: “Giang Phong, anh bắt nạt em.”
Hai tay của Giang Phong chắp lại, làm ra bộ dáng sám hối, nói: “Nữ hoàng đại nhân, là lỗi của tôi, ngài phạt tôi quỳ giặt quần áo được không?”
Từ Toa nhịn cười, đáp: “Vậy em phải nghĩ chút đã.”
Giang Phong: “Phạt anh nói mười nghìn lần anh yêu Từ Toa đi.”
Từ Toa hơi đỏ mặt, lẩm bẩm: “Ai cần anh buồn nôn như vậy.”
Giang Phong: “Sao lại là buồn nôn được? Rõ ràng chính là lời thật lòng.”
Anh nắm tay Từ Toa, nói: “Lời thật lòng, sẽ không buồn nôn.”
Từ Toa: “…”
Cô hơi gãi đầu: “Anh phiền quá.”
Gương mặt của Giang Phong tràn đầy vẻ tươi cười, Từ Toa đột nhiên nhảy lên người anh: “Anh lại chê cười em, phạt anh cõng em đi tắm.”
Giang Phong: “Được!”
Hai người tán tỉnh lừa người, một trận ồn ào này làm lỡ không ít thời gian, đợi tắm xong ra ngoài, đã là hoàng hôn. Tuy vẫn chưa tối trời, nhưng nắng chiều đã ngập trời. Bọn họ xuống lầu gặp ngay thư ký Tiểu Đổng của bộ trưởng Quan dẫn đội lần này.
Tiểu Đổng quay người nhìn bọn họ, mỉm cười hỏi: “Sắp ăn cơm rồi, hai người muốn ra ngoài sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận