Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 587. Lên thăm 5

Chương 587. Lên thăm 5
Chương 587: Lên thăm 5
Từ Toa không có lời nào để chống đỡ. Chủ yếu là chuyện này quá đả kích tam quan của cô.
“Nhà họ Trần và Trần Nhị đã đoạn tuyệt quan hệ rồi.”
Từ Toa im lặng, cô hỏi: “Vợ chồng Trần Nhị và Bạch Liên Hoa không có ai tốt, nhưng con gái nhà anh ta… ôi.”
Cổ Đại Mai: “Cháu cũng đừng thở dài, cháu cũng không biết mấy cô gái nhỏ đó đều nói muốn ra ngoài kiếm nhiều tiền, lại còn chế nhạo bà ngoại chúng là lão bất tử cơ. Cháu nói sao trẻ con lại méo mó thành ra như thế chứ? Tuy rằng bà cụ Trần trọng nam khinh nữ, nhưng cũng không để bọn nó chịu thiệt đi? Bọn nó cũng không thèm nghĩ xem, ba chúng nó lười nhác không làm việc, một mình mẹ chúng làm chút việc đó có đủ để cả nhà bọn họ năm miệng ăn không? Khi đó bà cụ Trần cũng là bòn rút của anh cả Trần và cậu ba Trần để trợ cấp cho cả nhà cậu hai Trần. Chỉ thế thôi, mà ba đứa con gái còn oán hận bà ngoại chúng thiên vị. Hơn nữa kiên quyết cho rằng, là cả nhà họ Trần hút máu của cả nhà bọn nó, cháu nói có phải đầu óc bị hỏng rồi không? Bọn chúng cũng không nghĩ xem, làm sao một người có thể nuôi một nhà năm miệng ăn được. Dù sao bọn chúng cũng kiên quyết cho rằng, sau khi Bạch Liên Hoa bất chấp tất cả, thì bọn họ mới được sống tốt, là cả nhà có lỗi với gia đình bọn họ. Con gái lớn nhà bọn họ còn đẩy bà cụ Trần đâm vào cột đá, nằm viện một tuần trời.”
Từ Toa trợn trừng mắt há hốc mồm.
Cô có chút ấn tượng về cô gái nhỏ đó, khi còn nhỏ đã không phải là một cô bé thành thật gì, còn từng có ý đồ lừa đồ ăn của cô. Nhưng không ngờ đến quả nhiên, nhìn nhỏ xét lớn, trường thành rồi, lại càng ngày càng không biết điều.
Từ Toa: “Vậy lần này bọn họ đi nương nhờ Hồ Hạnh Hoa sao? Nhưng không phải Hồ Hạnh Hoa và Bạch Liên Hoa là đối thủ một mất một còn sao?”
Cổ Đại Mai cười lạnh: “Người ta nào có để ý chuyện đó chứ, người ta chỉ cần tiền thôi, nghe nói Bạch Liên Hoa và ba đứa con gái làm phục vị viên ở tiệm cơm của Hồ Hạnh Hoa. Bốn mẹ con người ta nuôi Trần Nhị, nghe nói bây giờ anh ta sống thoải mái lắm, ngày nào cũng uống rượu.”
Từ Toa: “Mẹ kiếp.”
Thật đúng là chấn động cả nhà phiên bản hiện thực.
Bà Từ ở bên cạnh cũng ngạc nhiên, cho dù đã thấy rất nhiều sự đời rồi, nhưng cũng chưa từng thấy loại chuyện này. Không nói người khác, chỉ nói một đường chạy nạn của bà cụ đã đủ khổ cực rồi, nhưng chưa từng gặp loại chuyện như vậy.
Nhưng cũng đúng thôi, khi đó mọi người no ấm còn là vấn đề, nào ai còn nghĩ tới những chuyện này nữa. Bây giờ thật sự ăn no mặc ấm rồi, chuyện cũng nhiều lên.
“Nhà họ Hồ biết con gái mình làm chuyện này ở thành phố không?”
“Sao không biết! Nhưng nhà họ Hồ đã sớm cắt đứt quan hệ với Hồ Hạnh Hoa rồi, thấy mặt như thấy kẻ thù vậy. Mọi người đều nói Hồ Hạnh Hoa về thôn vài lần đều không có lòng tốt, muốn lừa phụ nữ trong thôn đi tới chỗ cô ta làm việc. Chỉ có điều, người trong thôn cũng không ai để ý cô ta, cũng chỉ có một nhà Bạch Liên Hoa là bằng lòng nương nhờ. Ngay cả người nghèo nhất ở thôn Thượng Tiền Tiến cũng không để ý đến cô ta. Ai chịu nổi loại chuyện mất mặt như vậy. Nhưng nghe nói ở chỗ cô ta cũng có không ít các cô gái nhỏ, bên chúng ta không đi, thì vẫn sẽ có người đi.”
Tin tức mà Cổ Đại Mai mang tới, thật sự đủ khiến người khiếp sợ, Từ Toa cảm thán: “Cháu thật sự đã coi thường giới hạn đạo đức của Hồ Hạnh Hoa rồi.”
Cô vốn cảm thấy người này đã đủ vô sỉ rồi, nhưng người này luôn có thể quét mới điểm giới hạn. Thật sự là lần sau đều ăn đứt lần trước.
Cô nói: “À đúng, chồng của Hồ Hạnh Hoa thì sao?”
Cổ Đại Mai: “Chồng cô ta? Không biết nữa, ai biết đâu. Nhưng nhiều năm như vậy cô ta cũng không sinh được một đứa con, không biết có phải ly hôn rồi không nữa.”
Cũng không thể trách Cổ Đại Mai nghĩ như vậy, bọn họ vẫn luôn nghe nói tin tức này tin tức kia của Hồ Hạnh Hoa, nhưng lại không nghe được chồng cô ta thế nào, cũng chưa từng nghe nói nhà bọn họ có trẻ con, hiển nhiên như vậy, ít nhiều đều sẽ nghi ngờ một chút.
Tuy nói ly hôn ít, nhưng cũng không phải không có.
“Ồ đúng, lúc trước cậu hai Lâm có đi tìm Lâm Châu.”
Từ Toa: “Cái gì?”
Cổ Đại Mai cười lạnh: “Nhà bọn họ cũng không biết xấu hổ, cho rằng các cháu đi rồi, sẽ không có người nào chống lưng cho anh em Lâm Châu nữa, nên muốn tới gây sự chiếm lời. Bọn họ muốn Lâm Tiểu Muội gả ra ngoài để đổi sính lễ, con bé mới mười bốn mười lăm tuổi thôi! Bọn họ cũng không biết ngại, còn đi tới trường cấp ba của Lâm Châu gây ồn ào, ỷ vào thân phận người lớn và mọi người không hiểu rõ tình hình, muốn lừa đảo dư luận. Nhưng Lâm Châu cũng không phải đèn cạn dầu, vạch trần bộ mặt thật của chú hai thằng bé ngay tại trận, còn nói năm đó chú hai nó đã lấy đi một rương vàng mà ba mẹ nó để lại ở nhà bọn họ. Ngược lại náo loạn rất lớn, một năm này, nhà cậu hai Lâm dụ trộm khắp nơi, chắc hẳn đều là nhằm vào cái gọi là vàng kia đi.”
Từ Toa: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận