Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 337. Gạch tên

Chương 337. Gạch tên
Chương 337: Gạch tên
Cổ Đại Mai: “Theo tôi thấy, Tiểu Thúy của nhà ông Hồ cũng không dễ dàng gì, mẹ chồng thì không dễ ở chung, em chồng lại còn vô cùng không biết điều. Ngược lại cô ta nên thấy may mắn vì nhà cô ta sinh ra con trai, nếu như sinh một đứa con gái, có thể liên lụy đến thanh danh.”
“Còn không phải sao.”
“Tôi từng thấy Tiểu Thúy tức giận lau nước mắt nữa cơ…”
Mấy người này thì thầm đồn đoán, lại không nhìn thấy một người phụ nữ cách đó không xa đang siết chặt nắm tay.
Người này không phải ai khác, mà chính là Tiểu Thúy trong miệng bọn họ. Hiển nhiên cơn giận của Tiểu Thúy cũng không phải đối với những người này. Những người ngoài này còn biết cô ta khổ sở, nhưng cả nhà đó lại hoàn toàn không hiểu được. Cô ta nổi giận đùng đùng trở về nhà, vừa về đến nhà, đã ném đồ lên mặt đất.
Rầm một tiếng.
Tiểu Thúy cũng chính là chị cả Hồ trực tiếp kêu: “Hồ Hạnh Hoa, tôi tự hỏi sao cô chưa giặt xong đồ đã kêu tôi đi! Hóa ra là do cô làm chuyện xấu sợ người ta biết. Bản thân cô không cần thể diện, nhưng chúng tôi vẫn cần mặt mũi. Đằng trước cô tới nhà họ Triệu ra vẻ nịnh bợ, đằng sau đã muốn chen một chân vào nhà đại đội trưởng nhà người ta. Sao cô có thể như vậy được hả? Cô ra ngoài nghe thử mà xem, cô ra ngoài nghe xem người ta đều nói gì đi. Người ta đều thông cảm cho tôi, thông cảm cho tôi có một đứa em chồng như cô. Còn nói cũng may mà tôi sinh không phải là con gái, bằng không có một người cô như cô, cũng không dễ tìm được đối tượng. Tôi đã tạo nghiệp gì với cô hả…”
“Con khốn này mày nói lung tung gì đấy?” Thím Hồ lập tức xông ra ngoài.
Tuy rằng bà ta trọng nam khinh nữ, nhưng con gái lại càng quan trọng hơn con dâu.
Tiểu Thúy: “Tôi có nói lung tung hay không, các người ra ngoài mà nghe thử đi, mẹ, mẹ cũng đừng có chửi tôi, tôi có không tốt bao nhiêu thì tôi cũng là người có quy tắc. Mẹ nhìn con gái mẹ đã làm những chuyện gì đi.”
Hồ Hạnh Hoa tức giận vọt ra ngoài: “Chị nói cái gì? Chị vu oan cho tôi đấy sao?”
“Ai vu oan cho cô! Cô nói đi, có phải cô từng có suy nghĩ gì đó với đối tượng của Trần Quế Hoa hay không?” Chị cả Hồ rất khinh thường.
Hồ Hạnh Hoa tức phát điên, cô ta có suy nghĩ, nhưng là suy nghĩ này chứ không phải suy nghĩ đó.
“Tôi không có!” Tuy rằng cô ta chắc như đinh đóng cột, nhưng sự chần chừ trong nháy mắt này đã khiến người ta nhìn ra được chút manh mối.
“Tao cho mày đi làm mất mặt tao này, tao đánh chết mày!” Ba Hồ vớ lấy cây nhóm rửa rồi vung lên.
Nhà họ Hồ loạn như cào cào, trở thành đề tài nói chuyện lúc nhàn rỗi của người trong thôn.
Gần đây chuyện trong thôn cũng thật không ít, nhưng nếu nói đến việc đánh con gái như vậy lại thật sự chưa từng thấy qua. Dù sao từ sau khi chị dâu thứ hai của Bạch Liên Hoa “bị ma ám”, nơi này của bọn họ cũng yên tĩnh vô cùng.
Đó là sự hòa thuận khó có được, có không vui vẻ cỡ nào cũng rất ít ra tay, chỉ sợ thật sự gây ra chuyện gì lớn không thể cứu vãn được.
Dù sao thì bây giờ cậu hai Bạch đó vẫn chưa về nhà, hơn nữa còn rất có dấu hiệu không thể trở về được nữa. Cho nên mọi người chỉ có cãi nhau chứ không ra tay.
Nhưng ngược lại, nhà ông Hồ này đã phá tiền lệ, Hồ Hạnh Hoa bị đánh rồi.
Cô ta không ăn đòn còn đỡ, đột nhiên chẳng hiểu tại sao bị ăn đòn, một trận gió này lại truyền khắp Thôn Thượng Tiền Tiến, mọi người đều nói hình như Hồ Hạnh Hoa muốn bám víu vào đứa con rể ở trong thị trấn đó của nhà đại đội trưởng, rồi bị người vạch trần…
Lời này còn truyền rất nhiều.
Khi Từ Toa nghe được cũng là do Cổ Đại Mai nói ra, nhưng ngày hôm sau thì cả thôn đều biết hết.
Từ Toa cũng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng cho lắm, nhưng trên thực tế, chuyện này quả thực là sự trả thù của Trần Quế Hoa dành cho Hồ Hạnh Hoa. Không phải cô ta muốn tính kế mình hay sao? Vậy mình cũng có thể tính kế Hồ Hạnh Hoa như vậy. Cô ta cố tình để việc mình tìm Hồ Hạnh Hoa bị nhóm phụ nữ lắm điều nhất trong thôn nhìn thấy. Không sợ danh tiếng của Hồ Hạnh Hoa không hỏng!
Tuy rằng Từ Toa cảm thấy hình như có hơi không đúng, nhưng ngược lại cũng không để tâm cho lắm, dù sao trong khi Hồ Hạnh Hoa không có việc làm, thì cô ở bên này ngược lại rất nhanh đã quyết định xong chuyện công việc. Toàn thôn tổng cộng đã tìm được năm mươi người phụ nữ.
Không thể tính là nhà nào cũng có phần, một vài gia đình bị phê bình không tốt cho lắm, hay lén giở mánh lới ở trong thôn, đều bị đại đội trưởng chủ động gạch tên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận