Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 772. Lễ giáng sinh 3

Chương 772. Lễ giáng sinh 3
Chương 772: Lễ giáng sinh 3
Nơi này tổng cộng một trăm sáu, trăm bảy mét vuông, nhưng bởi vì là cửa hàng sát đường, nên giá vẫn cao hơn nhà ở, cuối cùng mặc cả, vẫn là ba mươi tám nghìn vào tay.
Hai căn nhà này, tốn sạch toàn bộ tiền tiết kiệm của Từ Sơn, nhưng cũng may, anh ta ở bên này đều tiền vào mỗi ngày, ngược lại cuộc sống cũng không cần lo lắng gì cả. Thời tiết bên này của bọn họ vẫn chưa ấm lên, Từ Sơn dự định đợi ấm lên một chút rồi chuyển nhà.
Đồng thời, anh ta cũng dự tính xong rồi, sau khi nhà mình chuyển ra ngoài, nhà sẽ để cho cháu ngoại trại ở nhà mẹ đẻ của Cổ Đại Mai thuê. Một là giúp bọn họ trông nhà, hai là cũng chăm sóc đất đai.
Từ Sơn muốn thu hoạch một nửa ruộng đất, đôi bên vẫn đều vui vẻ.
Từ Sơn gọi điện tới kể hết cả chuyện lớn lẫn nhỏ ở bên anh ta cho Từ Toa, trong lòng Từ Toa cũng yên tâm hơn không ít. Không thể không nói, đừng thấy con người của cậu cô trồng trọt không ổn, nhưng làm chút chuyện khác thì vẫn có thể.
Chỉ nói riêng sự quyết đoán này, thì anh ta vẫn có.
Tuy rằng bọn họ cũng không cùng một thành phố, nhưng cuộc sống của Từ Sơn không tồi, cũng khiến trong lòng Từ Toa cảm thấy thoải mái hơn không ít. Ít nhất thì bà ngoại cô không cần lo lắng.
Mà Từ Toa biết, giá nhà ở thành phố bọn họ, vào một năm cô xuyên không đó, khu vực tốt cũng phải bốn mươi nghìn, mà bây giờ chỗ cậu cô chọn hoàn toàn là khu đất tốt.
Từ Toa không lo lắng cho người khác, ngược lại bàn bạc với Giang Phong về việc tung quảng cáo, mì ăn liền sự ra đời của sản phẩm mới, nếu như không quảng cáo trên diện rộng, sợ là người khác đều không biết đó là cái gì, chính vì như vậy, Từ Toa mới đề cử Giang Phong làm lớn luôn một lần.
Sở dĩ bọn họ vẫn luôn sản xuất mà không mở rộng, chính là vì cái này.
Từ Toa không biết đài truyền hình gì cả, càng không hiểu về công ty quảng cáo, nhưng lúc này cũng không có hệ thống rất chuyên nghiệp. Cũng may, trong đội ngũ cùng bọn họ cùng ra nước ngoài đợt trước có bạn quen biết ở đài truyền hình.
Giang Phong lại lao tới thủ đô. Lần này, anh là đi chạy quảng cáo.
Tuy rằng bây giờ đài truyền hình cũng có quảng cáo, nhưng đại đa số vẫn là xí nghiệp nhà nước. Thật sự thì gần như mọi người đều chưa từng nghĩ tới xí nghiệp tư nhân đi làm quảng cáo. Nhưng cho dù là không có người nào nhắc đến, thì giá tiền này vẫn không thấp như cũ, cũng may Thủy Mộc vẫn luôn kiếm được tiền, những năm này chuyện làm ăn vẫn luôn vô cùng tốt, bằng không thật sự không tiện gánh vác.
Từ Toa nhận được cuộc gọi của Giang Phong từ thủ đô, anh nói thẳng: “Quảng cáo ba mươi giây, phát khung giờ vàng trong ba năm, cho phép mỗi năm đổi phiên bản quảng cáo một lần, một năm lợi nhuận ròng Thủy Mộc của chúng ta, có đáng không?” Thực ra anh muốn tính riêng từng năm, nhưng bên này không đồng ý. Chủ yếu là hiện tại ngành quảng cáo quá ít, bọn họ không có ràng buộc, lo rằng năm sau thương nhân vẫn là mấy xí nghiệp nhà nước cố định, mà vẫn không nhìn thấy bóng dáng của xí nghiệp tư nhân đâu, thậm chí không có người nào làm quảng cáo. Bây giờ Giang Phong tìm đến cửa, hiển nhiên sẽ bị túm chặt.
Hiện tại không phải thời điểm người nào cũng bằng lòng bỏ tiền làm quảng cáo!
Từ Toa: “Đáng chứ, quá đáng ấy chứ, em chuẩn bị tiền, anh cứ đồng ý đi.”
Từ Toa nghe lời giải thích của Giang Phong, thầm nói mình thật đúng là đã đụng trúng thời điểm tốt. Chẳng trách một con heo như mình có thể bay lên, vẫn là nhờ thời cơ tốt, nhờ chính sách tốt.
Nhưng nếu như qua hai năm nữa, đài truyền hình nghĩ đến hành động của mình lúc này, chỉ sợ sẽ khóc tiếng mán, rụt người lại tủi thân.
Giang Phong im lặng một chút, rồi đáp: “Được.”
Bây giờ xưởng thực phẩm Sở Thú Rừng hoàn toàn dựa vào Thủy Mộc kéo đi, Giang Phong biết, anh chắc chắn phải quả quyết.
Anh ký xong hợp đồng ở thủ đô, chuyện đầu tiên khi trở về Thâm Quyến chính là làm quảng cáo.
Tuy rằng phía bên đài truyền hình đã bàn ổn thỏa, nhưng quảng cáo cần bản thân bọn họ tự quay chụp. Liên quan đến điểm này, anh khiêm tốn xin Từ Toa chỉ dạy, dựa theo suy nghĩ của cô, chắc chắn làm thành phim hoạt hình sẽ tốt hơn, nhưng với kỹ thuật hiện tại này, chỉ sợ không cho phép.
“Nếu đã là Đầu Bếp Gấu, không bằng làm phim hoạt hình đi.”
Từ Toa nói: “Làm quảng cáo nhất định phải để lại ấn tượng sâu sắc cho người ta, bằng không ý nghĩa quảng cáo không tồn tại, em có một suy nghĩ, anh xem thế nào…”
Giang Phong: “Em nói đi!”
Hai người nhanh chóng bàn bạc, rất nhanh, ánh mắt của Giang Phong nhìn Từ Toa đã tràn đầy vẻ yêu thương, nói: “Vợ, sao em lại giỏi thế chứ!”
Từ Toa cười đáp: “Bởi vì em là tiên nữ siêu vô địch.”
Giang Phong không nhịn được mà rướn người hôn cô một cái.
Lần này đội quay chụp mà anh tìm là một vị đồng chí ở xưởng sản xuất điện ảnh Châu Giang, cũng là Giang Phong nhờ thầy Tưởng tìm giúp. Thầy Tưởng ở bên này nhiều năm như vậy, biết nhiều người hơn anh, mà ông ấy cũng sắp được điều vào làm phó hiệu trưởng ở trường đại học Thâm Quyến, cho nên mọi người cũng vui vẻ nể mặt ông ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận