Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 366. Chào hàng 1

Chương 366. Chào hàng 1
Chương 366: Chào hàng 1
Từ Toa lầm bầm không ngừng, bảo: “Anh nói xem, em nên giải thích với ba em thế nào đây? Em quên mất, trong nhà có thay đổi thường xuyên, sắm thêm đồ đạc cũng thường xuyên. Nhưng em toàn chụp lên người ông ấy, không được rồi! A a a!”
Giang Phong nhếch khóe miệng, nhìn Từ Toa lăn lộn la lối om sòm ở trên sô pha.
Từ Toa còn đang ồn ào không dứt: “Ba em còn muốn gặp anh nữa, ông ấy cho rằng chúng ta có quan hệ nam nữ, a a a!”
Giang Phong sững sờ, sau đó biểu cảm càng thêm vi diệu, giọng nói gần như mang thêm chút run rẩy, hỏi: “Vậy, em nói thế nào?”
Từ Toa ngẩng đầu, thò đầu ra khỏi sô pha, bộ dáng như con rùa: “Em? Em chạy luôn.”
Giang Phong phụt một tiếng bật cười, quả nhiên anh không thể đánh giá Từ Toa cao được.
Ừm, đây là chuyện mà cô có thể làm ra.
Anh nói: “Nếu ba em còn nghĩ như vậy, vậy cứ để ông ấy nghĩ như vậy đi.”
Từ Toa: “Hở?”
Giang Phong vô tội nhìn cô, đáp: “Anh cũng chịu thiệt một chút, làm con rể của nhà em là được.”
Từ Toa: “Hả hả?”
Trong nháy mắt, sắc mặt của cô đỏ bừng, đáp: “Ai cần anh chịu thiệt thòi, người theo đuổi em xếp hàng đến tận Hải Nam nhé!”
Giang Phong nhướng mày, ồ một tiếng thật dài, nói: “Xếp hàng đến tận Nam Hải cơ đấy!”
Nụ cười của anh càng ngày càng rạng rỡ hơn: “Em đang khoác lác sao?”
Trong nháy mắt Từ Toa đã nhảy tới, lập tức bổ nhào về phía Giang Phong, anh “không hề có sức đánh trả,” lập tức bị đẩy ngã, cả người ngã lên sô pha, Từ Toa đè Giang Phong, hỏi: “Anh có ý gì? Cười nhạo em sao? Anh cảm thấy em xấu chứ gì?”
Giang Phong lập tức đáp: “Không có!”
Từ Toa nhìn chằm chằm vào Giang Phong, cảm thấy người này không thành thật cho lắm, anh cảm thấy mình xấu mà không chịu thừa nhận.
Tức quá, tức quá đi!
“Vốn dĩ có rất nhiều người theo đuổi em, bởi vì em lớn lên ưa nhìn.”
Giang Phong nhìn đôi mắt sáng ngời của cô, duỗi tay chọt một cái: “Ừm, rất ưa nhìn.”
Từ Toa: “Sao giọng điệu của anh lại qua loa như vậy, chắc chắn là không nghĩ như vậy rồi.”
Giang Phong: “…”
Anh lại chọt một cái vào má lúm đồng tiền của cô, đáp: “Em thật sự rất ưa nhìn.”
Từ Toa nửa tin nửa ngờ nhìn Giang Phong, Giang Phong: “Anh đảm bảo mình không hề nói dối.”
Từ Toa hừ một tiếng, thả người ra.
Giang Phong nở nụ cười bất đắc dĩ, bảo: “Ba em muốn nghĩ thế nào thì cứ mặc ông ấy là được, cho dù ông ấy tìm anh cũng không sao cả. Dù sao qua một khoảng thời gian nữa ông ấy cũng đi, em nói có đúng không? Còn nữa!”
Anh nghiêm túc nhìn Từ Toa, chậm rãi hỏi: “Anh không tốt sao?”
Từ Toa: “Hả?”
Giang Phong mang vẻ mặt nghiêm túc, cũng không có lúc nào nghiêm túc hơn lúc này: “Anh làm con rể của ba em không được sao?”
Từ Toa: “…”
Cô quay người định chạy. Cũng may, Giang Phong thật sự hiểu Từ Toa, tóm ngay lấy tay cô rồi kéo cô lại, hai người ngồi sóng vai trên sô pha, Giang Phong cũng không nhìn cô, đôi mắt vô cùng rực rỡ: “Anh có rất nhiều ưu điểm.”
Trái tim của Từ Toa đập cực nhanh, như thể ngay sau đó nó sẽ nhảy ra ngoài, tiếp đó bay vào không trung, bay lên cao thật là cao, cuối cùng hóa thành một ngôi sao nhỏ.
Cô hít một hơi thật sâu: “Anh, anh nói đi?”
Trái tim của Giang Phong cũng đập dữ dội, nhưng càng là do hồi hộp, ngược lại càng có tổ chức hơn, vẻ mặt cũng trắng đến dọa người.
Giang Phong: “Đầu tiên, anh và em đều có chung bí mật, đây là chuyện người khác làm thế nào cũng đều không thể tham gia vào bí mật lớn này được! Thứ nữa, con người này của anh lớn lên rất không tồi, có thể gọi là ngọc thụ lâm phong, anh tuấn tiêu sái, sạch sẽ nho nhã, đúng chứ? Em dẫn anh ra ngoài chắc chắn có thể diện, không hề mất mặt. Tiếp nữa, công việc của anh cũng được, mỗi tháng đều có tiền, hơn nữa anh còn biết kiếm thêm thu nhập nhanh, có thế nào thì anh cũng là người trong lòng của công chúa heo thành tinh mà, bắt heo rừng… Ui! Trời ơi, sao em lại đánh người ta?”
Từ Toa đảo đôi mắt to tròn, tức giận: “Anh nói ai là công chúa heo thành tinh?”
Tuy rằng cô là người đầu tiên dùng cách nói này, nhưng cô lại không biết mình sẽ thích Giang Phong. Bây giờ lại còn nói anh là người trong lòng của công chúa heo thành tinh, nghe thế nào cứ thấy giống hàm chứa ý nghĩa mình chính là con heo rừng thành tinh vậy.
Cô có thể làm công chúa, nhưng không thể làm công chúa heo rừng thành tinh được!
Không thể! Tuyệt đối không thể!
Đôi mắt của Từ Toa thật to, oán trách nói: “Không có công chúa heo rừng thành tinh.”
Giang Phong đỡ hai nắm tay của cô, không biết là cô ghen tị, hay là không muốn làm công chúa heo rừng thành tinh. Nhưng, cái này không quan trọng, không hề quan trọng một chút nào. Điều quan trọng là cô có ý với anh kìa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận