Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 61. Trứng gà

Chương 61. Trứng gà
Chương 61: Trứng gà
Hai chiếc váy này một đỏ một xanh da trời, chấm hoa nhí.
Từ Toa nghĩ đến Nữu Tể, quả quyết vắt chiếc váy xanh da trời lên vai mình, cô cầm thẳng quần áo cho trẻ con đi ra, có chút không nói rõ được, thế nhưng lấy ra một chiếc váy để đổi quần áo cho Nữu Tể thì không vấn đề,
Từ Toa cảm thấy bóc hàng chuyển phát nhanh là một chuyện rất vui vẻ.
Hôm nay cô vẫn luôn đi dạo ở mấy nhà xung quanh, không đi xa, thời gian vẫn còn rất nhiều.
Chẳng qua Từ Toa vì để phòng ngừa chu đáo, sắp xếp lại những thứ hữu dụng định mang ra, nhưng cũng không cất vào cặp sách, những thứ này tạm thời chưa mang ra được, hơn nữa nhiệt độ bên ngoài, thứ như bánh bột mì này rất dễ hỏng.
Cô nhìn qua, còn sáu, bảy hộp chuyển phát nhanh nữa, cô tăng tốc độ, thật ra, lấy sự cằn cỗi của năm 1970 mà nói, cho dù là thứ gì cũng đều hữu dụng.
Thế nhưng sau khi cầm ra thì sao? Phải giải thích về nguồn gốc như thế nào?
Thế nên trong lòng Từ Toa vẫn cân nhắc rõ ràng.
Cô mở đến hộp cuối cùng, phát hiện ra một thứ hữu dụng, là thịt bò khô hong khô bằng phương pháp thủ công của Tân Cương.
Thứ này không giống với mấy món đồ ăn nhanh, nó không đóng gói, để thẳng vào túi hút chân không, bên ngoài còn lớp túi nilon, thậm chí còn không bịt kít, thế nhưng như thế mới hợp ý Từ Toa, cô quả quyết nhét túi thịt bò khô này vào trong cặp sách.
Cô không có cân, nhưng đoán chừng cũng khoảng 4 – 5 cân.
Cô suy nghĩ xem có gì còn có thể lấy mang ra ngoài, nhưng rất hiển nhiên, hôm nay không thích hợp mang ra ngoài.
Từ Toa đứng dậy tản bộ trong phòng, lật trái lật phải nhìn xem.
Trong nhà giống như không có lương thực gì, nhà bếp trống không.
Chẳng qua cô tìm được một ít giấy vệ sinh, Từ Toa lặng lẽ nhét vào cặp, thứ này vẫn rất cần thiết.
“Hả?” Từ Toa mở ngăn tủ to nhất, thế mà nhìn thấy một nửa rổ trứng gà.
Từ Toa mở to mắt ôm rổ.
“Trời cũng giúp mình.”
Ôi chao, khoan đã, sao người nhà này lại cất trứng gà trong nhà vệ sinh chứ.
Đây là sở thích kỳ hoa gì thế!
Trong mấy giây ngắn ngủi, Từ Toa rất nhanh nghĩ đến chuyện gì, quả thực để ở nhà vệ sinh an toàn hơn phòng bếp, cô giữ vững tinh thần, dụng tâm tìm kiếm trong nhà vệ sinh, quả nhiên lấy được một túi đồ ăn Sachima.
[Sachima là một món ăn nhẹ ngọt ngào trong ẩm thực Trung Quốc được làm từ những sợi bột chiên mềm mịn kết hợp với một loại siro đường cứng, hơi giống với Món Cơm Krispies của Mỹ. Nó có nguồn gốc từ Mãn Châu và hiện nay đã phổ biến khắp Trung Quốc và Đài Loan.]
Từ Toa không thích ăn thứ này, nhưng không trở ngại đến việc mang đi.
Cô không thích không có nghĩa là người trong nhà cũng vậy, vừa hay không có bao bị, mang ra tương đối thuận tiện.
Không ngờ lại có lúc cô yêu thích mấy thứ không có bao bì như vậy.
Từ Toa ra vẻ cao lãnh nói: “Là do cuộc sống bức bách.”
Cô cầm cặp sách đi đến phòng ngủ.
Mẹ hai mập có không ít quần áo, Từ Toa lật xem từ trên xuống dưới, nhìn thấy có không ít hộp đồ chưa được mở ra, trí nhớ của Từ Toa tốt, lập tức nghĩ đến lần đầu tiên cô đến nhà, khi đó có mấy món đồ chuyển phát nhanh đã được mở ra.
Xem ra nhà hai mập trộm hàng chuyển phát nhanh về đã mở ra mấy cái, đây cũng là thành quả.
Cô mở hộp trên cùng, là một chiếc áo thun màu sắc tối.
Quả nhiên không có khả năng là bọn họ mua, nhà hai mập không ai mặc đồ kiểu này.
Từ Toa dứt khoát cắt mác, cầm quần áo cất vào cặp sách, vừa hay cho bà ngoại cô mặc.
Lại tìm kiếm thêm, hai chiếc áo khoác to mới mua chưa mặc, một chiếc màu đỏ, một chiếc hơi hồng, Từ Toa không biết về chất vải, nhưng sờ không giống với cái đã cho Cổ Đại Mai.
Cô lật mác lên xem, là chiếc áo khoác lông cừu mỗi ngày quảng cáo trên tivi 989 tệ.
Từ Toa quyết đoán cất đi.
Cô yêu áo khoác.
Điều kiện gia đình Từ Toa cũng bình thường, không được tốt lắm, nhưng cũng không thể nói là kém, cũng là một gia đình bình thường nhất ở đây, cho nên không thể nói đến việc thích gì mua nấy, thế nhưng lúc này Từ Toa mới thật sự cảm thấy niềm vui của kẻ có tiền.
Cảm giác mọi thứ đều thuộc về mình, có thể lấy bất kỳ thứ gì thật đúng là thoải mái.
Từ Toa hít sâu một hơi: “Thật đúng là thoải mái.”

Sáng sớm, Từ Toa rón ra rón rén đi ra ngoài.
Cô cẩn thận nhìn bốn phía, xác định hai bên đều treo rèm, lúc này mới lặng lẽ đi lại ổ gà.
Nhìn hai con gà mái già trong chuồng, Từ Toa cảnh cáo: “Nếu tụi bây dám kêu với tao, tao sẽ bắt tụi bây đem đi hầm rồi ăn sạch.”
Cô nhìn chằm chằm vào hai con gà mái già, hít sâu một hơi, lấy hết dũng khí, thò tay vào, để hai quả trứng xuống.
Gà mái: “Cục...cục...cục...cục...tác.”
Từ Toa hung dữ: “Câm mồm!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận