Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 701. Chuyện ở quê

Chương 701. Chuyện ở quê
Chương 701: Chuyện ở quê
Lâm Châu lập tức đứng dậy: “Chị dâu.”
Nhiều năm như vậy không gặp, vẻ ngoài của anh Giang Phong không có quá nhiều sự thay đổi, mà cũng vậy, chị Từ Toa cũng không thay đổi gì cả. Bọn họ đều trẻ như nhau.
Nhưng, tuy rằng gương mặt không thay đổi quá lớn, khí chất lại khác rất nhiều. Trước đây, tuy điều kiện của bọn họ cũng rất tốt, nhưng chỉ có loại cảm giác mọi người đều là người nông thôn, vô cùng bình dị, gần gũi với người khác.
Nhưng bây giờ thì khác rồi. Tuy rằng bọn họ vẫn luôn khách sáo, nhưng lại mang tới vài phần khí thế của người ở trên. Cho dù bọn họ đều không thể hiện ra ngoài, đã cố hết sức hiền hòa, nhưng Lâm Châu vẫn cảm giác được rất rõ ràng. Dù sao, từ nhỏ cậu bé đã là một đứa trẻ nhạy cảm rồi.
“Bà ngoại chị ở nhà sống thế nào rồi?”
Từ Toa vừa gặp được anh em Lâm Châu đã lập tức hỏi han, hiển nhiên người mà cô quan tâm nhất là bà ngoại mình, những cái khác đều không quan trọng như vậy.
“Bên đó vẫn tốt chứ?”
Lâm Châu nhanh chóng đáp: “Vẫn ổn, bà sống vẫn rất tốt. Người trong nhà đều nghe lời bà. Bây giờ trong nhà còn mời người tới giúp đỡ nữa. Vốn em gái cũng muốn ở lại giúp, nhưng em nghĩ đi nghĩ lại, vẫn cảm thấy em ấy nên đi cùng em ra ngoài xem thế nào, cho nên vẫn thuyết phục em ấy.”
Lâm Châu kể hết chuyện to việc nhỏ: “Tuy em gái đi rồi, trong việc nhà cũng không chậm trễ gì cả. Bà Từ tìm thím Cổ và cả thím cả Hà tới giúp. Hai người bọn họ, một người phụ trách quét tước, một người phụ trách chăm con, một tháng năm đồng tiền. Thím Cổ vốn còn nói không cần tiền, chăm sóc cháu ngoại mình sao còn muốn lấy tiền nữa, nhưng lại khiến bà Từ nổi nóng. Người trong nhà rất sợ bà Từ, người trong thôn cũng nói, bà Từ đã sống ở thành phố lớn bên ngoài nên khác hẳn. Quả thực là như hai người khác nhau so với trước đây vậy. Nhưng em nhìn ra được, thím Cổ và cả thím cả Hà một tháng cầm được năm đồng tiền đều vô cùng vui vẻ. Có hai người bọn họ ở đó, thực ra bà Từ cũng không cần làm gì cả, bà giống như người cầm lái, chỉ cần cầm lái là được.
Cậu thì dẫn vài người đi vào thành phố bán hàng, cứ cách một ngày là về một lần. Sau khi mợ sinh em bé nuôi cũng được. Ngược lại người cũng không sao. Nhưng bác sĩ nói, sau này mợ không thể sinh tiếp. Nhưng trong thôn có rất nhiều người nói đây là chuyện tốt, dù sao trong nhà cũng có ba đứa trẻ, cũng ổn rồi.
Năm nay ở bên quê vẫn luôn có tin đồn, nói sau này không cho sinh nhiều nữa, chỉ cho phép sinh một đứa thôi. Thấy không, mọi người đều sợ thật sự sẽ như vậy, cho nên non nửa năm này, trong thôn toàn là phụ nữ mang thai. Mọi người đều nói mợ tốt số, gặp được người nhà giống như nhà họ Từ. Cậu mợ cũng không có thay đổi nhiều cho lắm so với trước đây.
“À đúng rồi, Nữu Tể đã thi đỗ cấp ba, là trường cấp ba trong huyện, em đã nói với giáo viên và các bạn học em quen biết trong khóa, giúp chăm sóc em ấy. Bây giờ ở trong nhà người khiến người ta lo lắng nhất chính là Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, Tiểu Hắc và Tiểu Bạch là nhũ danh của hai đứa trẻ. Bọn nhỏ sinh ra bé xíu như vậy, bây giờ hai đứa nhỏ đã đã khỏe mạnh hơn không ít, cũng béo lên khá nhiều.”
Lâm Châu biết Từ Toa muốn nghe gì, cho nên nói chuyện về nhà bà Từ một cách vô cùng chi tiết, quả thực là lông gà vỏ tỏi đều có hết. Bản thân cậu bé còn cân nhắc một chút, cảm thấy hình như không có bỏ sót chuyện gì.
“Bây giờ Nữu Tể vẫn ổn chứ?”
Lâm Châu nhanh nhạy cảm giác được Từ Toa muốn hỏi gì, cậu bé gật đầu, mỉm cười đáp: “Rất tốt, bởi vì hai đứa trẻ vừa mới ra đời vừa nhỏ vừa yếu, cho nên người trong nhà đều nhiều tâm tư lên người tụi nhỏ hơn, nhưng Nữu Tể rất hiểu chuyện, em ấy biết tình trạng cơ thể của em trai và em gái rất cần được chăm sóc tỉ mỉ mới có thể lớn lên khỏe mạnh được. Em ấy rất thích em trai và em gái. Trước đây hai bạn nhỏ bị sốt, em ấy còn lo phát khóc, Nữu Tể rất lương thiện.”
Nhắc đến Nữu tể, cả người Lâm Châu đều nhu hòa hơn rất nhiều.
Từ Toa liếc mắt nhìn cậu bé thêm một cái.
Lâm Châu nói tiếp: “Tuy rằng bà ngoại và cậu mợ đều để ý đến hai trẻ con hơn, nhưng cậu vẫn khá thương Nữu Tể. Mỗi tuần em ấy về, cậu đều đi đón em ấy.”
Từ Toa lại liếc mắt nhìn Lâm Châu, mới yên tâm hẳn.
Nghe vậy là vẫn rất tốt.
Về phần nói đặt tâm tư lên người bạn nhỏ nhiều hơn, điểm này Từ Toa thật sự có thể hiểu được. Dù sao vốn dĩ trẻ sơ sinh cũng cần chăm sóc nhiều hơn, càng khỏi cần nói, hai đứa trẻ này vừa nhỏ vừa yếu, hiển nhiên sẽ lo lắng nhiều hơn.
“Tuổi tác lớn thật sự không thích hợp sinh con.” Từ Toa cảm thán một tiếng, tuy rằng cũng chưa từng học qua y thuật gì, nhưng cô vẫn tiếp xúc với tin tức ở các phương diện. Vốn dĩ lớn tuổi sinh con không quá ổn thỏa, nên đôi sinh đôi này rất gian nan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận