Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 649. Cổ Đại Mai mang thai 3

Chương 649. Cổ Đại Mai mang thai 3
Chương 649: Cổ Đại Mai mang thai 3
Nữu Tể cúp máy, hít thật sâu rồi nói: “Cháu có thể gọi điện cho chị họ được không?”
Trưởng thôn Trần, nguyên là đại đội trưởng, gật đầu: “Gọi đi.”
Dù sao cũng là người quen cũ, ông ta sẽ không thể tỏ ra máy móc được.
Nữu Tể nhanh chóng gọi đến nhà của Từ Toa...
Nói ra thì cũng trùng hợp, người nghe máy lại chính là Từ Toa. Sau khi Từ Toa nghe điện thoại xong, cô cảm thấy rất mù mờ.
Bà Từ: “Sao vậy? Ở quê có chuyện gì hả? Sao lại có tiếng của Nữu Tể thế?”
Từ Toa cảm thấy cổ họng mình khô khốc, cô nói: “Mợ mang thai rồi.”
Bà Từ sững người, sau đó vừa bất ngờ vừa vui mừng: “Đây là chuyện tốt.”
Từ Toa gật đầu, nhỏ nhẹ nói: “Đúng vậy.”
Thật ra, cô là người không thấy bất ngờ nhất, kiếp trước, cậu của cô có hai người con, em gái Nữu Tể và em trai Ngưu Tử. Cậu mợ tuy nhìn cũng không quá đáng lắm, nhưng nhìn chung vẫn thiên vị con trai hơn. Hồi đó, Từ Toa và em họ Nữu Tể chênh nhau không nhiều tuổi lắm nên hai chị em thường nói chuyện với nhau.
Nỗi buồn của Từ Toa là do mẹ mất, ba không ở nhà, các bạn cười cô là đứa con hoang không có người quản, muốn bắt nạt cô. Còn nỗi buồn Tiểu Nữu Tể là ba mẹ quan tâm em trai hơn, cũng thiên vị em trai hơn.
Tuổi tác của Từ Toa và Nữu Tể không cách nhau nhiều, mà Nữu Tể và em trai Ngưu Tử cũng thế. Càng gần càng nhìn được sự bất công trong cách đối xử. Khi đó Từ Toa rất thân với Nữu Tể nên tất nhiên có cùng chung mối thù, vì vậy mối quan hệ của cô với Ngưu Tử không tốt lắm. Hai bên cứ lạnh nhạt với nhau. Sau này, bởi vì yêu cầu công việc, cậu mợ đã chuyển đến thành phố bên cạnh, cô cũng ít gặp Nữu Tể hơn.
Từ rất lâu rồi, Từ Toa đã không còn nhớ lại nội dung của truyện nữa, nhưng nghĩ kỹ thì trong truyện, cậu của cô cũng đã sinh được một thêm một người con trai. Vậy nên Từ Toa đúng ra không nên thấy bất ngờ với việc mợ có thai. Cô hẳn phải biết rõ hơn ai hết rằng đây là điều tất nhiên. Hơn nữa, cô chắc chắn cái thai này là con trai.
Tuy cả truyện xoay quanh Hồ Hạnh Hoa, nhưng đôi khi cũng sẽ đề cập đến bọn họ. Hồi đó, Hồ Hạnh Hoa vẫn ỷ vào Từ Hồng Vĩ. Cô nhớ mang máng rằng Hồ Hạnh Hoa từng kể với Từ Hồng Vĩ nhà họ Từ trọng nam khinh nữ, đối xử tệ với Nữu Tể nhưng lại đối xử rất tốt với cậu con trai Ngưu Tử được sinh sau này như thế nào. Khi đọc truyện, Từ Toa rất bực mình, bởi vì cái tên y hệt nhau. Sao mà cô không tức cho được?
Khi đó cô nghi ngờ người quen của nhà mình đã cố ý viết về gia đình cô như vậy, nếu không sao có thể trùng hợp đến vậy chứ. Nhưng bây giờ nghĩ lại, Từ Toa lại cảm thấy chưa chắc sẽ xảy ra bất công. Vì vậy, Từ Toa đã có những cảm xúc rất khó tả.
Dường như nhận ra tâm trạng của Từ Toa không thực sự vui lắm, bà Từ nghi ngờ nhìn cô, nhẹ nhàng hỏi: “Có gì không ổn ư?”
Con dâu lại có con, người già như bà chắc chắn sẽ rất vui. Nhưng bà Từ cũng là người trải đời, khác với người ta, vừa nhìn biểu cảm Từ Toa có vấn đề đã lập tức gặng hỏi.
Từ Toa do dự một lúc rồi nói: “Nếu cậu mợ đẻ con trai thì có thiên vị con trai không?”
Vừa dứt lời, bà Từ liền ngớ người. Năm đó, khi bà ta chỉ có mình Từ Tú, chồng bà cũng không nói gì, thậm chí còn không hề có suy nghĩ ngoài lề. Nhưng sau đó, bà đã sinh được con trai ở tuổi xế chiều, chồng bà đã thay đổi, thay đổi theo kiểu vô cùng cố gắng vì gia đình. Thậm chí còn vì sự “cố gắng” này mà bỏ mạng. Nhưng bà Từ vẫn nhớ khoảng thời gian đó, mọi người đều kỳ vọng vào con trai một cách khó hiểu. Bà ấy cũng không biết con trai mình có giống như ba nó không nữa.
Đa phần người xưa sẽ trọng nam khinh nữ, ngay như thôn Thượng Tiền Tiến cũng có rất nhiều rất nhiều kiểu như thế, nhưng bà Từ thì khác. Bà cụ cũng không phải kiểu người không theo lẽ thường tình, mà bà ấy vốn dĩ ám ảnh với chuyện “trọng nam khinh nữ”. Năm đó, chính vì “trọng nam khinh nữ”, tích cóp tài sản cho con trai mà chồng bà ấy mới mất mạng.
Nếu không vì chồng bà ấy trọng nam khinh nữ, Tú Nhi chưa chắc đã đi lính. Không đi lính thì sẽ không chết. Vậy nên khi nhắc đến trọng nam khinh nữ, bà Từ liền thấy rùng mình.
Bà cười lạnh: “Nếu vợ chồng nó dám đối xử tệ với Nữu Tể của bà, dám thiên vị thì bà sẽ đánh gãy chân chó của chúng nó. Sau cháu cũng đừng bỏ hàng cho bọn nó nữa, cứ để chúng nghèo chết đi!”
Từ Toa: “...”
Vốn dĩ cô chỉ lo lắng thôi, nhưng thấy bà nghiến răng nghiến lợi, cô lại cảm thấy mình không nên nói như vậy ngay lúc này, đáng ra là chuyện tốt, trong nháy mắt đã trở thành chuyện không hay rồi. Đã vậy còn làm loạn tâm trạng tốt đẹp của bà cô nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận