Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 446. Chuyện xấu dạm ngõ 3

Chương 446. Chuyện xấu dạm ngõ 3
Chương 446: Chuyện xấu dạm ngõ 3
Từ Toa thoải mái như vậy, ngược lại khiến Hoàng Diệu Thường có hơi do dự.
“Chúng ta đều là con gái, tới xem náo nhiệt không tốt lắm thì phải? Người ta đều là bà cô bà thím mới tới xem náo nhiệt.”
Từ Toa có lý chẳng sợ: “Có cái gì không tốt? Tôi cảm thấy chẳng có gì cả, cô càng trốn càng nấp, lại càng rất nổi bật. Càng coi như không có chuyện gì to tát, ngược lại mọi người càng cảm thấy là chuyện hiển nhiên.”
Từ Toa kéo Hoàng Diệu Thường, quay đầu gọi: “Từ Lập, anh nhanh chút đi.”
Từ Lập: “...?” Không phải các em kêu anh cách các em xa chút hay sao? Bây giờ lại ghét bỏ anh đi chậm, làm người quá khó.
Nhưng Từ Lập vẫn chạy bước nhỏ tới bên bọn họ, ba người cùng nhau lẫn vào trong đám người vây xem, phải nói rằng, chuyện trong thôn thật sự không đến vây xem như vậy, nhưng ai kêu Hồ Hạnh Hoa lại chính là nhân vật quan trọng trong thôn cơ chứ?
Non nửa năm này cô ta giở trò tác quái, làm phong phú cuộc sống của mọi người hơn rất nhiều. Mà người đàn ông này lại chính là cô ta tự mình chọn, còn không phải càng khiến người tò mò hơn sao?
Mà ngoại trừ cái này ra, thân phận của người đàn ông này cũng khiến người có hơi tò mò. Một đồng chí nam có hộ khẩu công xã, không phải càng khiến người kinh ngạc hơn sao? Kinh ngạc vì tại sao anh ta lại tìm Hồ Hạnh Hoa? Là chưa nghe ngóng danh tiếng của cô ta sao?
Một ngày trước cô ta theo đuổi con trai nhà họ Triệu, một ngày sau lại truyền ra tin đồn cô ta nhìn trúng chồng của Trần Quế Hoa.
Danh tiếng khó coi như vậy? Mà người đàn ông này còn bằng lòng?
Hơn nữa nghe nói, người đàn ông này còn có chút quan hệ với đối tượng của Trần Quế Hoa, là anh họ của anh họ của đối tượng của Trần Quế Hoa. Muốn nói là thân thích, tuy rằng không gần cho lắm, nhưng cũng không phải rất xa.
Thế này cũng bằng lòng sao?
Ngọn lửa hóng hớt này của mọi người bùng cháy hừng hực, thật sự chỉ hận không thể lên trước cạy mở não của người này ra xem anh ta đang nghĩ cái gì.
Mọi người đều tới vây xem, thật sự rõ ràng đám người Từ Toa cũng không nổi bật gì. Từ Toa nhìn thấy người quen, gõ vào vai của thím cả Hà, thím cả Hà quay đầu lại: “Là các cháu à.”
Từ Toa gật đầu: “Chúng cháu cũng qua đây xem náo nhiệt, bên đó là người nào ạ?”
Thím cả Hà thích nhất là giải thích nghi ngờ của người khác, bà ta nhanh chóng đáp: “Chính là người đó, nhìn thấy không? Cái người mặc áo sơ mi trắng ấy, ôi trời ơi, chải tóc bóng loáng, trông giống cán bộ lớn thật. Cháu nói xem, hộ khẩu ở trong thành phố như vậy, nhìn cũng là một đàn ông có thể diện, mà sao lại xem mắt Hồ Hạnh Hoa thế nhỉ? Cô ta thật sự giẫm phải cái vận cứt chó gì rồi.”
Nói đến đây, bà ta lại đè thấp giọng bảo: “Cháu cũng không biết đâu, trong thôn chúng ta còn có vài người ghen tỵ đỏ mắt, chỉ hận không thể kéo người đàn ông này tới nhà mình làm con rể.”
Từ Toa cười khanh khách, cũng học thím cả Hà thấp giọng đáp: “Có vài chuyện cũng không phải ghen tức đâu.”
Thím cả Hà: “Còn không phải sao. Tới đây tới đây, các cháu qua đây chút đi.”
Từ Toa: “Vâng.”
Hoàng Diệu Thường: “...”
Vậy mà cô lại rất hòa hợp với các bà thím trong thôn đấy.
Mấy người đang nói chuyện, thì một thím Lục khác lại nghiêng đầu nói: “Người đàn ông này cũng không phải không có khuyết điểm đâu, nghe nói, tuy có hộ khẩu trong huyện, nhưng không có công việc chính thức, chỉ là một công nhân tạm thời, còn chưa kiếm được nhiều bằng hai đứa con trai nhà họ Hoàng đâu.”
Từ Toa khiếp sợ: “Ngay cả tiền lương cũng nghe ngóng được sao? Thế này cũng nhanh quá rồi.”
Thím Lục đắc ý: “Thím là ai chứ! Đương nhiên đã hỏi thăm được từ lâu rồi, một tháng tiền lương có mười sáu đồng, được nghỉ bốn ngày. Nghe nói đã từng kết hôn một lần, vợ chết vì khó sinh, để lại một cặp sinh đôi con trai, đều đang sống ở bên nhà mẹ đẻ của vợ trước. Nghe nói nhà mẹ đẻ của vợ trước có chút năng lực, cha vợ trước là lãnh đạo nhỏ ở ủy ban cách mạng, công việc hiện tại này của anh ta cũng là bên đó giới thiệu cho.”
Từ Toa cũng nghe đủ rồi.
Cô lại nhìn thím Lục, cảm thấy bà ta tỏa sáng lập lòe, thế này cũng lợi hại quá rồi.
Quả đúng là trinh thám trong truyền thuyết.
Dường như thím cả Hà cảm thấy mình so ra không bằng, mới thấp giọng bảo: “Tôi cũng biết đấy! Tôi còn biết, người đàn ông này cũng hạ quyết tâm bất chấp hết. Hai đứa con trai nhà anh ta, nhìn thì sống với cha vợ, nhưng thực ra đều là theo họ bên đó hết. Cha vợ anh ta không có con trai, một hơi sinh năm đứa nhưng toàn là con gái, vợ anh ta là con gái thứ ba, vừa vặn ở giữa, trên không trên mà dưới cũng không dưới, không tính là được người yêu thích gì. Nhưng người ta vẫn bất chấp, tuy rằng vợ sinh khó mà chết, nhưng lại trực tiếp đưa hai đứa con trai đến nhà cha vợ. Nhìn xem, cha vợ anh ta ngóng trông cả đời, cũng xem như có một người kế tục, vui đến quên lối về ấy chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận