Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 215. Ngượng ngùng

Chương 215. Ngượng ngùng
Chương 215: Ngượng ngùng
Lần đầu tiên cô ta động tay chính là ngọc trai, đã được như ý nguyện.
Lần thứ hai chính là nhân sâm, cũng được như cô ta mong muốn.
Tất nhiên, kế tiếp còn có cái thứ ba thứ tư, cô ta cướp từ người khác.
Cô ta thật sự không nên gọi là Hồ Hạnh Hoa, mà phải gọi là Hồ Ăn Cướp, chuyên môn ăn cướp cơ duyên của người ta.
Chuyện Tiểu Lâm Châu trong tiểu thuyết coi như là miêu tả khá kỹ cho nên cô có thể can thiệp. Nhưng mà chuyện nhân sâm, ghi chép rất đơn giản lại mơ hồ, Từ Toa muốn quấy rối Hồ Hạnh Hoa, nhưng mà không biết xuống tay từ đâu.
Cô không thể lúc nào cũng kè kè bám theo Hồ Hạnh Hoa!
Ồ không đúng!
Từ Toa đột nhiên nghĩ đến một đám!
Mấy người Thổ Cẩu Tử mỗi ngày đều đi lên núi, như vậy là có thể quấy nhiễu Hồ Hạnh Hoa rồi.
Cô đúng là thông minh nhất, cô chính là chướng ngại vật lớn nhất trên con đường đoạt cơ duyên của Hồ Hạnh Hoa! Ha ha!
Từ Toa: “Hắc hắc hắc…”
Đột nhiên cô phát ra điệu cười vừa âm hiểm vừa đánh khinh, tiếng cười này, khiến cho cả văn phòng rơi vào trong tĩnh lặng một giây.
Hoàng Diệu Thường có chút do dự mà nhìn Từ Toa, lập tức đứng dậy, kẹp tập danh sách chấm công, từ từ lùi ra cửa.
Từ Lập ngồi bên cạnh cũng bắt đầu kho khan.
Từ Toa đứng dậy: “Tôi đến trạm xá một chút.”
Từ Lập là bà con xa với cô, anh ta quan tâm hỏi han cô một chút: “Em có chỗ nào không thoải mái hả?”
Từ Toa: “Không có!”
À đúng rồi, giữa nam và nữ phải cư xử đúng mực.
Lại ngẫm nghĩ một lúc, bổ sung thêm lý do: “Bội thực.”
“Cái gì cơ?” Từ Lập ngây ngốc.
Tiểu Trần và Phương Vệ Quốc cùng ngồi trong phòng cũng nghe không hiểu.
Từ Toa: “… Chính là ăn no quá.”
Vậy chẳng lẽ nói gì?
Tóm lại không thể nói là táo bón đúng không?
Nhưng mà đám người này vẫn không nghe hiểu, chẳng lẽ chính mình phải nói là: Không ỉ được?
Cô chính là mỹ nữ thanh xuân, không thể lấy lý do thẳng đuột như vậy!
Dù sao tùy tiện kiếm lý do, cô cũng tìm lý do có thể tiếp thu nhất, Từ Toa rất nhanh đã đến trạm xá, phòng khám của Giang Phong vẫn luôn yên tĩnh như vậy. Nhưng mà cho dù là thời điểm nào cũng giống nhau, trạm xá vắng tanh không ai đến chính là đại biểu cho mọi người rất khỏe mạnh, không còn gì tốt hơn nữa.
Từ Toa: “Bác sĩ Tiểu Giang!”
Giang Phong thăm dò: “Hôm nay cô đã đến hai lần rồi.”
Từ Toa phanh gấp: “Nếu như tôi không phải là người phóng khoáng, thì đã hiểu lầm ý anh là đang ghét bỏ tôi đến quá nhiều đấy.”
Cũng may, cô là một người tự tin, mới không cảm thấy chính mình bị ghét bỏ.
Dù sao thì làm gì có ai ghét bỏ Doraemon như cô đâu?
Đúng không?
Từ Toa: “Tôi tới tìm anh là có chuyện quan trọng!”
Giang Phong cười hỏi: “Cô bị nóng trong người à?”
Từ Toa: “?”
Đề tài thay đổi nhanh như gió khiến người ta mê mang.
Từ Toa: “Tôi vẫn còn khỏe lắm!”
Nhưng thật ra là không bị nhiệt.
Giang Phong hứng thú bừng bừng: “Không phải lần trước cô nói với tôi là, trà lạnh tôi nấu có mùi vị rất bình thường sao? Tôi đã cải tiến một chút, cô có muốn uống thử một chút không?”
Từ Toa: “Muốn!”
Tuy rằng theo nguyên lý thời tiết mà nói, bây giờ trời đã qua lập thu, nhưng mà khí trời vẫn rất nóng nực, uống một chút trà lạnh, cảm giác khẳng định tốt hơn rất nhiều. Từ Toa sang sảng nói: “Tới một chén!”
Giang Phong: “Vậy tôi lập tức đi nấu cho cô một chén. Đúng rồi, cô đến đây tìm tôi vì việc gì?”
Từ Toa vội nói: “Đúng vậy, có việc đây! Không phải chúng ta dự định dụ rắn ra khỏi hang tìm được thi thể của vợ thằng hai nhà họ Bạch sao? Đám người Thổ Cẩu Tử cũng đang đi tìm rồi! Tôi dự đoán, bọn họ chắc chắn là vì bánh trôi, mới quyết định làm chút gì.”
Suy đoán này, thật đúng là không sai một ly.
Giang Phong hỏi tiếp: “Sau đó thì sao?”
Từ Toa: “Hồ Hạnh Hoa chắc hẳn biết chỗ chôn thi thể, chúng ta có thể dẫn đường bọn đi theo Hồ Hạnh Hoa!”
Còn nhân sâm, cô tình nguyện người chiếm được món hời này sẽ thật sự nảy sinh chút lương tâm như Thổ Cẩu Tử, Đại Hổ, Nhị Hổ, cũng kiên quyết không để cho Hồ Hạnh Hoa đoạt được. Chỉ là cái này không cần phải nói ra. Dù sao, có lẽ cũng giống như ngọc trai, đến cuối cùng cũng không xuất hiện.
Từ Toa: “Từ chỗ chúng ta bên này cách mấy nơi kia còn khá xa, dựa vào thằng hai nhà họ Bạch không được, nhưng mà chúng ta có thể đi theo Hồ Hạnh Hoa. Chỉ cần cô ta lên núi, thì có thể theo dõi cô ta. Nhưng mà tôi đi giả thần giả quỷ hù dọa cô ta, độ khó khăn tương đối cao, cho nên đành nhờ anh nghĩ cách chỉ điểm cho mấy người Thổ Cẩu Tử một chút…”
Nói tới đây, Từ Toa gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng.
*
Bạn cần đăng nhập để bình luận