Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 416. Phân giải

Chương 416. Phân giải
Chương 416: Phân giải
Cô ho khan một tiếng, nói: “Tuy rằng đây là chuyện của bản thân các cô, nhưng thân là chủ nhiệm hội phụ nữ thôn, tôi vẫn phải hỏi một chút, vết thương này của cô là…”
Lời này vừa nói ra, quả nhiên thấy vị mới đầu có hơi sợ hãi đó càng khẩn trương hơn, cả người đều co rúm lại. Sau đó lập tức áy náy nhìn về phía trí thức Hồng. Từ hành động này của cô ta, Từ Toa lại càng hiểu hơn.
Nhưng cô không nói gì, trái lại đợi trí thức Hồng.
Trí thức Hồng nghiêng đầu, cười giễu cợt một tiếng, đáp: “Vết thương này của tôi là Trương Phân Phân đánh!”
Trương Phân Phân: “Tôi không cố ý.”
Trí thức Hồng: “Ai biết có phải cô cố tình hay không, hơn nữa, cho dù có cố tình hay không, thì tôi bị thương cũng là sự thật.”
Trí thức Hồng nhìn về phía Từ Toa, nói: “Đồng chí Từ, tôi cũng không băn khoăn rốt cuộc cô ta có cố tình hay không, nhưng tôi đã bị thương. Phí thuốc thang này và cả phí thay thuốc, phí dùng cao liền sẹo ở giai đoạn sau nữa, để cô ta trả cũng không quá đâu nhỉ? Về phần những chi phí bồi dưỡng khác vì bị thương, tôi cũng không đòi cô ta.”
Lời nói ra như vậy, đừng nói là Từ Toa, những trí thức khác cũng đều thấp thoáng gật đầu. Vừa nhìn cũng biết trí thức Hồng không muốn truy cứu. Nếu như là người bình thường, cũng không thể thiếu phí bồi dưỡng đó được, bây giờ mới chỉ có phí điều trị, đã rất tốt rồi.
Trương Phân Phân: “!”
Cô ta lập tức òa khóc: “Tôi không có tiền, cô có tiền như vậy, đừng tính toán với tôi có được không…?”
Từ Toa vừa nghe được lời này, thấy không bằng lòng, cô chướng mắt nhất là loại người này. Không phải là giống như Bạch Liên Hoa hay sao?
Cho dù người ta có nhiều tiền cỡ nào cũng có liên quan gì đến cô. Dựa vào cái gì phải ràng buộc đạo đức?
Cô đảo trắng mắt, nói: “Nếu cô đã biết mình không có tiền thì đừng đánh người, đánh người còn giả bộ đáng thương ràng buộc đạo đức cho người ta. Người ta có tiền là do cha mẹ người ta nhịn ăn nhịn mặc để cho con gái, có liên quan gì đến cô sao? Nếu như ba mẹ người ta biết cô đánh con gái mình bị thương, mà đến ngay cả phí chữa bệnh cũng không muốn bồi thường, sẽ chỉ hận không thể vả cho cô một cái bạt tai.”
Nói đến đây, Từ Toa lại đảo trắng mắt một cái, bảo: “Thôn chúng tôi đối xử với người cũng đủ rộng lượng, nếu như cô cảm thấy thôn chúng tôi xử lý không ổn thỏa, vậy cô gửi thư xin đến thôn khác đi, vừa vặn chuyện ở trong thôn này cũng có thể bớt đi.”
Mọi người đều nói Từ Toa có EQ thấp, cô có EQ thấp thật.
Nhưng nghĩ cẩn thận cũng biết, trước khi cô xuyên không và sau khi cô xuyên không đều khá nhỏ tuổi, tuy rằng gia cảnh bình thường, vô cùng bình thường, nhưng lại được cưng chiều. Bạn yêu cầu người này phải khôn khéo bao nhiêu, có tầm nhìn cỡ nào là chuyện không có khả năng.
Tuy rằng EQ của cô hơi thấp chút, nhưng cũng không phải một tên ngốc. Dù sao bây giờ công xã phát triển, cũng đã chứng kiến rất nhiều loại người trong năm nay.
Ngày thường, cô không để ý những chuyện này, nhưng nếu thật sự bàn đến, chính là rất có thể nắm được điểm mấu chốt.
Hai câu nói của cô chặn cho Trương Phân Phân không thể nói ra được gì nữa. Cô ta thậm chí còn cảm thấy Từ Toa đang uy hiếp cô ta phải rời đi, chính vì như vậy, một bụng những lời thảm thương ban đầu của cô ta lại không thể nói ra được, ai lại không biết, Từ Toa thật sự có bối cảnh. Nếu như cô đuổi cô ta đi, cô ta cũng không dám nói mình còn có thể gặp được một đại đội như Thôn Thượng Tiền Tiến. Đại đội này, thật sự quá bớt lo. Chị cô ta cũng về quê, nhưng bên đó… bỏ đi không nói nữa. Chính vì như vậy, Trương Phân Phân cũng không muốn đi chút nào.
Từ Toa hung dữ, khiến lời ngụy biện lúc đầu của cô ta đều nuốt xuống, vậy mà lại không dám phản bác một câu.
Những người khác cũng rất khó tin nhìn Từ Toa.
Từ Toa: “Giang Phong, anh tính tiền thuốc cho cô ta đi, tính ra một con số đại khái trước đi.”
Giang Phong: “Được.”
Lần này trí thức Hồng cũng phản ứng lại, mím môi không nói gì.
Từ Toa nhanh chóng xử lý xong chuyện này một cách dứt khoát, một nhóm người hốt hoảng đi ra khỏi cửa, vừa ra đến cửa, cuối cùng trí thức Hồng cũng phản ứng lại, quay đầu nhẹ giọng nói một cách máy móc: “Cảm ơn cô.”
Từ Toa nhướng mày: “Không cần cảm ơn, nếu tôi đã là chủ nhiệm Hội phụ nữ trong thôn, và các cô lại là đồng chí nữ trong thôn, vậy đây vốn chính là chuyện tôi nên quản. Thôn chúng ta cũng không phải nơi ai cũng có thể làm loạn. Vừa vặn các cô đều ở đây, nên tôi cũng nói một tiếng luôn, chuyện của đồng chí nữ ở trong thôn đều ít, tôi cũng không hy vọng chuyện của các cô nhiều. Cô tốt tôi tốt mọi người đều tốt, mới là tốt thật sự.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận