Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 450. Chuyện xấu dạm ngõ 7

Chương 450. Chuyện xấu dạm ngõ 7
Chương 450: Chuyện xấu dạm ngõ 7
Tuy rằng đầu ruộng có nhà vệ sinh, nhưng người ở cách đầu ruộng khá gần vẫn sẽ cố hết sức về nhà đi vệ sinh, bởi nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài!
Đống phân này cũng là đồ tốt cả, thứ này giữ ở nhà, sau này tưới cho ruộng phần trăm không tốt hơn sao? Cần gì phải cống hiến cho đại đội?
Có vài người nhà khá xa, chắc chắn không thể làm như vậy, vì thế nào cũng sẽ chậm trễ nhiều thời gian như vậy, đại đội trưởng cũng đã phát biểu về chuyện này, nhưng nhà họ Triệu cách ruộng rất gần, cho nên bà ta thật sự vẫn có thể chiếm được lợi ích, hơn nữa còn luôn đắc chí.
Bà ta đi nhanh vài bước trở về nhà, vừa vào nhà đã lập tức xì một tiếng khinh miệt, đợi khi ra ngoài lại trông thấy vợ thằng cả cũng về nhà, bà ta chớp mắt, hỏi: “Sao con lại về, không phải đi xem náo nhiệt sao? Thế nào rồi? Người đàn ông mà Hồ Hạnh Hoa tìm thế nào?”
Vợ anh cả Triệu cười ha ha: “Khỏi phải nói, rất có thể diện đấy mẹ, vừa nhìn đã biết là người huyện thành rồi, chải kiểu đầu đó, áo quần chỉnh tề...” Nói đến đây, cô ta cảm thấy sắc mặt của mẹ chồng không đúng, lại bảo: “Nhưng con nghe nói tiền lương một tháng chỉ mười sáu đồng thôi, vẫn không thể so được với chú hai đâu. Tuy rằng như vậy không tồi, nhưng vẫn có chút béo bở, nói chuyện cũng không thành thật, không để mắt đến người nhà quê chúng ta cho lắm. Con đoán Hồ Hạnh Hoa qua đó cũng sẽ chịu khổ thôi.”
Sắc mặt của bác gái Triệu cũng tốt hơn chút, nói: “Hừ, nào có người thành phố nào không có chút khuyết điểm lại tìm cái thứ hàng như cô ta chứ.”
Tuy rằng bác gái Triệu cũng không muốn để Hồ Hạnh Hoa làm vợ của con trai mình một chút nào, nhưng nghe nói người ta lại tìm được người khác, cứ có chút khó chịu thế nào. Để tránh thứ sao chổi như Hồ Hạnh Hoa, bà ta còn kêu thằng hai đừng về nhà.
Không ngờ bọn họ gặp mặt trễ một năm, ngược lại người này lại tìm được một đối tượng không tồi, chuyện này khiến bác gái Triệu làm sao mà vui nổi?
Bà ta chỉ hận không thể nguyền Hồ Hạnh Hoa gả đến một người góa vợ đánh vợ trẻ, cả đời ăn vỏ trấu nuốt rau dại, sống đời khổ cực.
“Đợi năm nay thằng hai về, mẹ sẽ tìm một người tốt hơn.”
Vợ thằng cả lập tức đáp: “Đúng đó, với điều kiện của chú hai, người thế nào mà chẳng tìm được? Đúng rồi mẹ, nói không chừng bộ đội...”
Bác gái Triệu: “Không thể tìm trong bộ đội!”
Bà ta trừng mắt: “Nó tìm ở bộ đội, cô vợ này còn có thể về nhà tận hiếu được sao? Còn nữa, một người phụ nữ hoàn toàn không hiểu hết tận gốc rễ, thì không thể tin được.”
Từ đầu đến cuối, bác gái Triệu không muốn cho con trai tìm người ở bên ngoài, bà ta mong rằng con trai sẽ tìm ở nhà, tốt nhất là người có tính cách không nổi trội, vậy bà ta mới bắt chẹt được. Bằng không đến khi đó kết hôn, náo loạn đòi đi tòng quân thì phải làm sao?
Bà ta cũng cần tiền lương của con trai, không thể để con dâu lén nói ý kiến cho con trai được.
Tốt nhất là kết hôn rồi, để vợ ở nhà tận hiếu, tiền thì đưa cho bà ta, nếu như điều kiện của cô vợ tốt, của hồi hôn nhiều thì càng tốt. Bà ta cũng không ngại giữ của hồi môn của con dâu.
Người trẻ tuổi, nào hiểu tiêu tiền thế nào.
Lúc này bác gái Triệu đã vòng mấy vòng trong đầu. Vợ anh cả Triệu cũng đã gả đến đây được tám năm, hiểu nhất mẹ chồng mình chính là một người ngoan độc giỏi che giấu.
Tuy rằng các bà cụ trong thôn đều bất mãn với bà Từ. Nhưng những người làm con dâu như bọn họ, thật sự không có gì để không ngưỡng mộ Cổ Đại Mai.
Bạn nói Cổ Đại Mai lớn lên không ưa nhìn, nhưng lại khó ngăn nổi mệnh người ta tốt.
Những chị dâu cả và con dâu ở trong thôn bọn họ, đều chỉ hận không thể có được một người mẹ chồng như bà Từ, lại chỉ ước sao mẹ chồng nhà mình là người như vậy.
Bạn nói xem sao mẹ chồng cô ta lại không phải là bà Từ chứ.
Hơn nữa Cổ Đại Mai người ta không chỉ có mẹ chồng tốt, mà ngay cả vợ chồng chị cả cũng rất tốt, không hề giống nhà mình một chút nào, chỉ biết lắm mồm. Bây giờ chị cả đã mất rồi, còn cháu gái ngoại này cũng giúp đỡ gia đình.
Ai không nhìn ra được người nhà bọn họ đều béo hơn một chút chứ?
Hơn nữa, Tiểu Nữu Tể còn có thêm bao nhiêu là quần áo mới nữa. Mẹ nó, chưa từng thấy con bé nhà nào trải qua cuộc sống tốt hơn cả đứa trẻ này.
“Mẹ, thực ra lúc đầu chúng ta nên ra tay trước chiếm lợi thế, mẹ xem điều kiện của Từ Toa thật sự không tồi, nếu như cô ta gả đến nhà mình...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận