Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 650. Cổ Đại Mai mang thai 4

Chương 650. Cổ Đại Mai mang thai 4
Chương 650: Cổ Đại Mai mang thai 4
Từ Toa rối rít nói: “Cậu mợ cũng không ngốc. Để sau cháu sẽ nói với họ, cháu tin họ sẽ hiểu thôi.”
Tuy kiếp trước là vậy, tuy trong truyện cũng là vậy, nhưng Từ Toa cũng không hoàn toàn dựa theo quỹ đạo hồi trước để phán đoán một người. Cô tin vào cảm giác của mình và những người mình đã tiếp xúc hơn, Từ Toa ít nhiều vẫn tin tưởng cậu mợ.
Hai người họ, một người lười, một người hung dữ. Ngoài khuyết điểm này, cô không nghĩ bọn họ là kiểu người trọng nam khinh nữ.
Cô lay bà Từ, nói: “Chắc do cháu nghĩ nhiều rồi, bà cũng đừng không vui, bao nhiêu năm cuối cùng cậu mợ cũng có thai thực ra là một chuyện tốt.”
Bà Từ gật đầu: “Bà cũng biết là chuyện tốt, ai mà không muốn đẻ thêm vài đứa. Bà chỉ sợ bọn nó đẻ con trai thật thì sẽ đối xử không tốt với Nữu Tể.”
Từ Toa cười: “Nữu Tể đã mười mấy tuổi rồi, không còn nhỏ nữa. Con bé cũng biết nghĩ mà.”
Bây giờ lại đến lượt Từ Toa an ủi bà Từ, “Cháu cảm thấy cậu chịu rất nhiều ảnh hưởng từ ba cháu, chắc hẳn không phải loại người đó. Bà ngoại, bà ngàn vạn lần không được bực tức nhé...”
Từ Toa nói mãi, nói toàn lời ngon ngọt mới làm bà Từ bình tĩnh trở lại.
Tội nghiệp vợ chồng Từ Sơn, còn chưa làm gì đã suýt bị bà Từ gán cái mác “hai vợ chồng ngốc thiên vị”. May mà cuối cùng Từ Toa đã cứu vãn tình thế, nhưng chuyện này cũng là do cô khơi mào trước tiên. Từ Toa khó khăn lắm mới vỗ về được bà Từ, đến tối cô lén nói với Giang Phong: “Em cảm thấy suýt nữa mình đã gây chuyện rồi.”
Giang Phong bật cười, anh hiểu Từ Toa có ý tốt, nhưng anh cũng nói: “Anh tin cậu mợ tuyệt đối sẽ không đối xử tệ với Nữu Tể.”
Từ Toa nhướng mày: “Anh thế mà lại tin nhân phẩm của họ đấy.”
Giang Phong mỉm cười: “Cũng không phải.”
Từ Toa nhìn anh khó hiểu, Giang Phong ý vị sâu xa: “Em phải tin con người đều sẽ bị ảnh hưởng một cách vô tri vô giác. Nếu bên cạnh người đó đều là những người trọng nam khinh nữ, vậy khả năng cao anh ta cũng sẽ bị ảnh hưởng và cho rằng sinh con trai rất quan trọng. Nhưng nếu ngược lại, khả năng bị ảnh hưởng là rất thấp. Tuy cậu em sống ở thôn Thượng Tiền Tiến, nhưng cậu em bình thường lười biếng, không đi làm, cũng không quá thân thiết với những người trong thôn. Ngược lại, cậu lại rất sợ ba em, không cần biết cậu có thật lòng không, nhưng trong tiềm thức đều đang học theo ba em.”
Từ Toa tròn xoe mắt: “Hả? Sao em lại không biết nhỉ?”
Giang Phong: “Bởi vì em không quan tâm những chuyện nhỏ nhặt này. Em không nhận ra thái độ cậu đối xử với Nữu Tể rất giống với thái độ mà ba em đối xử với em à? Vậy nên anh thấy em và bà chỉ đang lo bò trắng răng thôi, không cần lo đâu. Anh nghĩ hoàn toàn không cần lo chuyện này.”
Từ Toa: “Thật không?”
Giang Phong: “Tất nhiên. Nếu em không yên tâm thì cứ để anh nói chuyện với cậu cũng được, nhưng anh vẫn duy trì quan điểm của mình.”
Anh cười nói: “Với lại con người chứ không phải người máy, là động vật tình cảm. Cậu đã chăm Nữu Tể từ nhỏ, tình cảm tất nhiên sẽ khác. Giống như bà đã nuôi em hồi còn nhỏ, bây giờ cho chọn giữa con trai và cháu gái, bà ấy sẽ chọn em vậy.”
Từ Toa chép miệng, nói: “Anh ấy, đúng là rất biết cách khuyên bảo người ta, cảm giác mỗi lần được anh khuyên bảo xong, em đều sẽ thấy tâm trạng thoải mái.”
Giang Phong: “Anh nói thật mà.”
Anh cười nói: “Em không cần lo lắng tất cả mọi chuyện, có nhiều thứ không phải như em lo đâu.”
Từ Toa chống nạnh, giả vờ hung dữ: “Ý anh là em ăn cơm nhà, vác tù và hàng tổng hả?”
Giang Phong cười nói: “Anh đâu dám.”
Anh ôm vai Từ Toa vỗ vài cái rồi nói: “Không nghĩ là em không vui vì những chuyện này đấy.”
Từ Toa thuận thế dựa vào, nói: “Không có đâu!”
Giang Phong nhướng mày, cười sâu xa, Từ Toa chọt người anh: “Anh phiền lắm!”
Rõ ràng là đang cười nhạo cô.
Từ Toa hung hăng: “Ý anh là sao!”
Giang Phong bật cười, nói: “Anh không có ý gì hết, chỉ là thấy em rất đáng yêu.”
Thấy Từ Toa vẫn ra vẻ tức giận, Giang Phong nhẹ nhàng chuyển chủ đề, anh nói: “Lần này nhập hàng nên tiền thừa không nhiều đâu nhỉ?”
Nói đến cái này, Từ Toa quả nhiên đã bị chuyển chủ đề, cô gật đầu, nhưng rồi lại nói: “Nhưng cũng may, gần đây liên tục xuất hàng, rất nhiều người đặt hàng nên em đang gửi hàng đi.” Nói đến đây khó tránh cảnh cười trên nỗi đau của người khác.
“Hồng Xán Xán kia còn cướp mối của chúng ta nữa chứ, chậc, ai chẳng biết chất lượng của đồ nhà bọn họ kém vô cùng chứ? Mới mở cửa được mấy ngày đã phá mấy lần rồi. Cứ thế này em thấy xưởng của bọn họ không mở lâu được đâu.”
Giang Phong càng cười sâu xa hơn nữa...
….
Bạn cần đăng nhập để bình luận