Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 531. Tặng sách 2

Chương 531. Tặng sách 2
Chương 531: Tặng sách 2
Giang Phong nhìn người đang phóng chiếc xe đạp như bay đến, nói: “Du Lâm? Sao cậu lại đến đây?”
Du Lâm là con trai thứ ba của phó trấn Du, à không, mấy năm trở lại đây, phó trấn Du đã trở thành chủ nhiệm hội Liên hiệp Phụ nữ huyện rồi. Hai nhà khá thân thiết, vợ của Du Lâm có mối quan hệ rất tốt với Từ Toa, vậy nên Du Lâm nghĩ đi nghĩ lại cũng muốn qua lại đôi chút với Giang Phong. Anh ta thở hồng hộc: “Tôi đạp xe từ huyện đến đây từ sáng sớm, mệt muốn chết! Nào, cho anh cái này, là tài liệu ôn tập mà mẹ tôi chuẩn bị cho Từ Toa đấy.”
Giang Phong: “Cảm ơn.”
Bọn họ rất có lòng tin với Từ Toa, ai ai cũng đến đưa tài liệu ôn tập. Bọn họ không hề nghĩ Từ Toa có thể sẽ không tham gia thi ư? Là người chồng yêu dấu của Từ Toa, thật ra anh biết Từ Toa không thích học, một ngày không biết, hai ngày không biết, ba ngày, bốn ngày vẫn không biết ư? Từ Toa là kiểu người hỷ nộ ái ố gì cũng thể hiện hết ra ngoài mặt.
Thật ra anh không hề nghĩ đến việc bắt Từ Toa tham gia Đại Học, tất cả đều theo ý của cô. Cô muốn sao thì làm vậy, muốn thi thì thi, không muốn thì thôi. Không phải chỉ có một con đường đó mới làm người được. Hơn nữa, Từ Toa đã không học rất lâu rồi, ôn tập lại thực sự sẽ rất mệt. Anh không nỡ.
Nhưng Từ Toa vì trốn tránh việc chăm con nên quyết tâm học, Giang Phong cũng không thể nói em đừng học được. Vậy nên anh đã chiều theo Từ Toa. Có điều anh vẫn sẽ nhận lòng tốt của người khác.
Anh nói: “Đi, vào nhà ngồi một lát nào.”
Du Lâm: “Mẹ ơi, tôi khát khô cả cổ rồi.”
Anh ta nói thẳng: “Vì đưa sách cho anh nên tôi đã cố ý xin nghỉ phép một hôm đó.”
Giang Phong: “Trưa ở lại ăn cơm đi, tôi sẽ xuống bếp.”
Hai mắt Du Lâm sáng lên, anh ta gật đầu: “Được được được.” Trông hệt như một con gà đang mổ thóc.
Anh ta còn làu bàu: “Vợ tôi ở nhà còn nói Từ Toa là người có phúc lớn, tuy anh có một khuôn mặt đẹp, gia thế vô cùng bình thường nhưng tính cách lại quá được. Đa phần đàn ông sẽ không nấu ăn đâu.”
Giang Phong bật cười: “Tôi cảm ơn lời khen của hai vợ chồng nhé.”
Bạn xem, vợ chồng nhà phó trấn Du rất thông minh, con cả, con thứ đều rất lanh lợi, nhưng cậu con trai thì ba thì không. Đại khái là do có ba mẹ và hai anh tài giỏi nên anh ta thực sự không có mưu gì, còn hơi ngờ nghệch là đằng khác. Nhà bình thường nếu có con trai là một đứa ngốc chắc chắn sẽ tìm một người con dâu dịu dàng để bù đắp cho nhau, hoặc là một người con dâu mạnh mẽ để có thể cai quản nhà cửa. Nhưng gia đình này lại khác, con dâu của họ giống với Du Lâm, đều hơi ngờ nghệch.
Giang Phong đẩy cổng, cảm giác bị khóa ở bên trong, nói: “Đi, chúng ta đi đường vòng.”
Bọn họ sang nhà bên cạnh thì thấy Nữu Tể đang cho gà ăn, Giang Phong: “Đường Đường, sao em không đi học?”
Từ lúc Nữu Tể đi học, Giang Phong rất ít khi gọi cô bé bằng cái tên Nữu Tể. Trẻ con cũng có lòng tự trọng riêng mà.
“Giáo viên chạy mất rồi.”
Cô bé nhún vai ra vẻ người lớn: “Mọi người nghe Đại Học được khôi phục thì nóng ruột lắm.”
Giang Phong cười nói: “Em biết quá nhỉ.”
Nữu Tể kiêu ngạo: “Tất nhiên, em học lớp 3 rồi mà.”
Anh bật cười: “Tốt, học sinh lớp 3, Mộc Mộc với Thủy Thủy đâu?”
Nữu Tể: “Bà nội đưa 2 em đến nhà bà nội lớn chơi rồi.”
Giang Phong gật đầu: “Ừ, lát trưa là về thôi, em nói là nhà anh có khách, bảo mọi người sang nhà cùng ăn trưa nhé.”
Nữu Tể: “Dạ.”
Du Lâm vội hỏi: “Hai đứa con của anh vẫn nghịch ngợm hả?”
Giang Phong: “Cũng được.”
Trong tầm mắt vô hạn của người ba, không cái gì là sai cả. Hiếm khi Du Lâm hiểu được, nói: “Chắc chắn là vẫn rất quậy phá.”
Giang Phong không nói gì, anh ta lại nói tiếp: “Tôi thấy Thủy Thủy là tên con gái, nhưng nhà mấy người thì hay rồi, thế mà lại đặt cho con trai.”
Vậy mới nói những người không biết ăn nói sẽ luôn khiến người ta thấy chán ghét. Cũng may Giang Phong thoải mái, chứ không chắc chắn đã trừng mắt với anh ta rồi.
“Khi biết là mang thai sinh đôi, nhà tôi đã nghĩ kỹ rồi, dù là trai hay gái cũng sẽ đặt cái tên này, một đứa gọi là Mộc Mộc, một đứa gọi là Thủy Thủy. Chữ ‘Giang’ trong tên tôi có bộ thủy, chữ ‘Toa’ trong tên Từ Toa cũng có bộ thủy nên tất nhiên phải gọi là Thủy Thủy rồi. Mà chữ ‘Phong’ trong Giang Phong có bộ mộc, chữ ‘Toa’ trong Từ Toa cũng có cỏ cây nên đứa còn lại sẽ được gọi là Mộc Mộc.”
Nói như vậy không sai, nhưng Du Lâm vẫn cảm thấy cái tên này không ra làm sao. Có thể thấy trí thông minh cao thấp không liên quan gì đến tên của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận