Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 675. Triển lãm thương mại 4

Chương 675. Triển lãm thương mại 4
Chương 675: Triển lãm thương mại 4
Chắc vì thật sự khinh thường Từ Toa nên những gian hàng khác phải để 2 3 ngày cuối cùng mới bắt đầu bày biện, tuy nhiên lúc này Từ Toa đã ra mắt lần sửa sang thứ hai, phải nói rằng nhìn gian hàng của người ta rồi nhìn lại bọn họ, giống như phượng hoàng với gà thả vườn vậy.
Có lẽ vì quá kích động nên ít ra cũng có vài gian hàng đổi ý chỉnh trang lại một chút. Nhưng mà vẫn không thể nào bì được.
Giang Phong và Từ Toa rất coi trọng lần triển lãm này, họ sẽ có mặt tại đó, đồng thời còn có các đồng nghiệp ở ban tiêu thụ nữa. Đây không phải là lần đầu tiên Trần Thịnh và mọi người đến đó, nhưng bọn họ vẫn cảm thán chủ của họ thật lợi hại. Tuy màu vàng ở bên ngoài và màu xanh ở bên trong đều là những màu chói mắt. Nhưng màu vàng nhạt này hoàn toàn khác với màu vàng hiện nay đang được sử dụng, còn màu xanh cũng không phải màu xanh cỏ, xanh bộ đội thường thấy, nó tạo cảm giác rất nhẹ nhàng, tạo hiệu ứng chuyển giao với màu vàng rất tốt.
Được hai màu sắc này tôn lên khiến màu áo len của bọn họ rất nổi bật, dễ thấy. Dường như dù là màu trắng hay màu đen cũng đều trở nên khí chất hơn, những màu đậm khác như đỏ tươi, tím than, xanh ngọc hay vàng sáng cũng đều thu hút ánh nhìn của mọi người. Phải nói tổng thể màu sắc gian hàng của bọn họ rất đẹp, dù là màu gì cũng nổi bật.
Bây giờ thời tiết vẫn đang rất nóng, nhân viên không thể mặc áo len, bọn họ đã thống nhất mặc áo phông màu đen thuần, mỗi người mặc một chiếc quần jeans, nhìn giống một nhân viên hết sức bình thường. Nhưng với thời này lại đồng nghĩa với thời trang, gần như ai cũng phải ngoái đầu nhìn. Tuy nói nhân viên không thể mặc áo len, nhưng bọn họ lại có nhiều ma-nơ-canh.
Từ Toa đã bày một số ma-nơ-canh ra, mỗi mẫu có màu sắc và kiểu dáng khác nhau. Toàn bộ khoảng hơn 30 kiểu dáng và màu sắc khác nhau cho nam và nữ đều đã được trưng bày. Từ Toa cũng quảng bá quần áo nhưng quần áo treo trực tiếp trong gian hàng chủ yếu là áo len.
Khi tất cả mọi người có mặt, rất nhiều người vô tình hoặc cố ý lượn đến đây. Ai bảo ma-nơ-canh của bọn họ đội tóc giả màu sắc chứ, nhìn thôi đã thấy khác biệt rồi. Lúc này, Xu Sha đang mặc một bộ váy màu đen dài đến đầu gối, mang đôi giày cao gót 8 phân, đeo vòng cổ và hoa tai kim cương, mạnh mẽ và gợi cảm. Tất nhiên, lần này, những thứ cô đeo không phải là đồ giả.
Từ Toa ăn bận đẹp đẽ, Giang Phong cũng không kém gì, để hợp với Từ Toa, anh cũng mặc đồ đen, so với rất nhiều người đàn ông mặc sơ-mi trắng tại đây, anh vừa thần bí vừa lạnh lùng, tuyệt nhiên rất khác biệt.
Ai cũng nói vợ chồng sẽ có tướng phu thê, bọn họ không hẳn có tướng phu thế nhưng khí chất tỏa ra lại rất giống nhau. Mới mẻ, đẹp đẽ và mang đến cảm giác lạnh lùng, khó gần. Hai người đứng cạnh nhau giống như một cặp tình nhân, thu hút rất nhiều người đến xem. Dù là khách tham quan hay khách nước ngoài cũng đều phải ngước nhìn. Đối với người nước ngoài, Từ Toa chắc chắn không phải kiểu người đẹp phương Đông truyền thống. Nhưng sẽ không có ai cảm thấy không phải kiểu người đẹp phương Đông mắt phượng truyền thống là không đẹp cả. Rất nhiều người cảm thấy gu thẩm mỹ của Trung Quốc và nước ngoài khác nhau, thật ra không hẳn, đã là đẹp thì sẽ có rất nhiều người công nhận.
Tiếp sau tiếng pháo vang lên và bài phát biểu ngắn của lãnh đạo bộ Thương mại, triển lãm nhanh chóng được mở cửa, ngay lúc này, mọi người lũ lượt kéo nhau vào bên trong.
Giang Phong và Từ Toa không đi xem gian hàng khác ngay, lúc trang trí và sắp xếp quầy hàng, Từ Toa đều có mặt, thật ra cũng biết kha khá. Vì vậy, cô không quá tò mò. Chính vì không tò mò, ngay phút đầu tiên, Từ Toa đã cùng Giang Phong đi đến gian hàng của mình, mà bởi vì sự đặc biệt trong cách sắp xếp ở đây nên đã có người đến xem.
Tuy Từ Toa không tò mò về gian hàng khác, nhưng lại không ngăn nổi rất nhiều người tò mò gian hàng của họ. So với rất nhiều gian hàng, chỗ họ cũng được xem là khác biệt.
“Hello.” (Xin chào.)
“Hello.” (Xin chào.) Chỗ Từ Toa lập tức có người trả lời, tuy triển lãm bố trí rất nhiều phiên dịch, nhưng Từ Toa đã tự mình thuê 2 người riêng chủ yếu để phụ trách tiếp đón, còn chuyện chào hỏi đơn giản, người của gian hàng đã được đào tạo trước nên ai cũng có thể làm được.
“Your booth is very special.” (Gian hàng của bạn rất đặc biệt.)
Từ Toa: “......” Tôi nghe hiểu rồi! Cảm tạ trời đất, con nghe hiểu rồi.
Tiếng anh của Từ Toa không tốt, nhưng Giang Phong siêng năng học đã khiến Từ Toa cũng chữ được chữ mất. Tuy nhiên cô không ra mặt, đã bỏ tiền thuê phiên dịch thì phải dùng vào những lúc này chứ.
Phiên dịch nhanh chóng hành động, chủ động chuyển chủ đề sang quần áo của gian hàng, tuy bọn họ là phiên dịch, nhưng cũng bán hàng. Đừng thấy bọn họ chỉ đến doanh nghiệp làm phiên dịch, nhưng ở đây còn trả nhiều tiền hơn hẳn bên ban tổ chức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận