Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 60. Hú theo

Chương 60. Hú theo
Chương 60: Hú theo
Tuy là thành phố Giang Hải không lớn nhưng cũng chứa mấy triệu người. Tuy là những thứ cô mang đến đó đều sẽ biến mất không hề xuất hiện tiếp. Nhưng mà một thành phố có giá trị đến mức cô sống đến một trăm tuổi cũng không tiêu hết đó.
Hai người cũng không tiêu hết.
Nên Từ Toa rất bình tĩnh.
Một cô gái lòng dạ rộng rãi thì sẽ sống vui vẻ hơn.
Từ Toa cầm xẻng nhỏ theo, vô cùng phấn khởi bắt đầu hành trình mới hôm nay. Mặc dù không phải là đồ nào cũng mang được ra ngoài, nhưng mà Từ Toa quyết định sẽ mang đồ đến tích trữ ở chỗ bà ngoại.
Dù sao lần nào địa điểm xuất hiện cũng đều là vườn nhỏ nhà cô, đặt ở bên cạnh, khi cần dùng sẽ dễ hơn, ngay cả tìm cũng không cần. Chỉ cần tìm cơ hội thích hợp mang ra ngoài là được.
Từ Toa quyết định, ngay lập tức lao đến nhà họ Lý bên cạnh, dời những lương thực như gạo, bột mì, dầu, còn cả đậu tương đến nhà mình. Sau khi mang xong, Từ Toa ước chừng thời gian không còn sớm nên lại trực tiếp đến nhà hai mập mở hàng chuyển phát nhanh.
Từ Toa không có đồ gì ngày mai nhất định phải mang ra ngoài, tất nhiên là làm chuyện mà mình cảm thấy hứng thú.
Mở hàng chuyển phát nhanh, ai mà không thích chứ?
Đặc biệt là chuyển phát nhanh không rõ.
Khi bạn không biết đồ chuyển phát nhanh bên trong là gì thì càng ngạc nhiên vui mừng gấp nhiều lần.
Từ Toa vào nhà của hai mập, quả nhiên thấy xung quanh giống hệt lần trước cô đến, không hề thay đổi. Từ Toa ngồi xuống cầm dao nhỏ bắt đầu mở hộp. Từ nhỏ Từ Toa đã lớn lên ở đây, hàng xóm xung quanh đều biết.
Cô cầm lấy một hộp chuyển phát nhanh, Vương Đại Mỹ.
Đây là một cô con dâu trẻ ở tiệm cắt tóc đầu thôn, cô ta cắt hai mái tóc siêu rẻ chỉ 5 đồng, lũng đoạn thị trường cắt tóc cho người lớn và trẻ con. Rất nổi bật với việc Từ Toa cắt một đầu tám mươi, gội sấy một trăm rưỡi….
Mỗi lần Từ Toa đều tốn khoảng 200 tệ gì đấy.
200 tệ, không đắt không rẻ, cũng không bị hố.
Mỗi lần cô đều đi cùng bà ngoại, bà ngoại cô còn không cần tìm người khác cắt tóc.
Mà Vương Đại Mỹ này cũng được xưng là cô vợ nhỏ vừa biết kiếm tiền lại cần kiệm, biết chăm lo cho gia đình.
Chuyển phát nhanh của cô ta, Từ Toa đoán chắc là mấy đồ bảo hộ hay thuốc giặt gì đó.
Ồ? Không phải.
Chẳng những không phải còn làm cho người ta cảm thấy niềm vui bất ngờ, là bánh bột mì, một chồng thật dày, Từ Toa đếm sơ qua, một trăm cái.
Đây chính là đồ tốt, thuận tiện lại nhanh gọn.
Nhất là không cần dùng đến dầu.
Thứ không cần bỏ thêm dầu mà bản thân đã có mỡ này, tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất trong niên đại nghèo khó này.
Hộp quà chuyển phát nhanh đầu tiên đã đào được bảo bối, Từ Toa vui mừng hớn hở, ngẩng đầu lên, học theo Nữu Tể hú lên một tiếng, vui vẻ bóc đồ chuyển phát nhanh.
Khoan đã.
Nữu Tể học kiểu hú này của ai?
Từ Toa yên lặng nghĩ đến Đại Hoàng, trên mặt tối sầm.
Cô lắc đầu, không muốn nghĩ đến những chuyện này nữa, nhanh chóng bóc hộp đồ chuyển phát nhanh thứ hai, đây cũng là của Vương Đại Mỹ, xung quanh đây, cô ta cũng được xem như người cuồng mua sắm, gần như mỗi ngày đều có hàng chuyển phát nhanh giao đến, Từ Toa mở hộp ra, khóe miệng cười muốn sái cả quai hàm.
Trên thế giới, người đáng yêu nhất là ai?
Chính là đồng chí Vương Đại Mỹ.
Chuyển phát nhanh này là đồ ăn nhanh như súp cua, cơm cuộn rong biển, canh trứng cà chua, canh vị nấm, canh hải sản đủ vị. Vàng bạc châu báu quý thật đấy, nhưng ở niên đại mà người có tiền cũng chưa chắc mua được lương thực kia, đồ ăn mới là thực dụng nhất.
Từ Toa: “Em yêu chị chết mất!”
Đồ chuyển phát nhanh của Vương Đại Mỹ khiến cho người ta vui mừng.
Hơn nữa nếu như không phải tìm thấy trong đống đồ chuyển phát nhanh, bản thân Từ Toa cũng không nghĩ đến.
Ý trời.
Từ Toa: “Ôi tất cả đều là ý trời, tất cả đều là vận mệnh…”
Từ Toa ca hát vui vẻ.
Cô tiếp tục bóc hộp tiếp theo, đây là đồ của mẹ hai mập, Từ Toa hiếu kỳ mở ra xem đồ của kẻ “tự xưng là người có tiền” mua là gì… Một chiếc váy ngủ bằng tơ gợi cảm.
Từ Toa khinh thường ném qua một bên: “Vô dụng nhất.”
Mở hộp này còn chẳng bằng hộp sách ôn thi đại học, ít nhất còn có thể nhóm lửa.
Từ Toa giống như một chú heo con lẩm bẩm tiếp tục bóc hàng chuyển phát nhanh, vẫn là hai chiếc váy đi biển, bọn họ là thành phố hải đảo, lúc mùa hè, trên bãi biển sẽ rất đông người, người địa phương cũng đến rất đông.
Từ Toa sờ lên chất vải tổng hợp, cô cũng không hiểu lắm, chẳng qua sờ rất mịn, giống như bông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận