Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 193. Người một nhà

Chương 193. Người một nhà
Chương 193: Người một nhà
Bỗng anh ta bị mẹ mình kéo lại, mông chạm xuống mặt đất, bà lão bước nhanh chân về phía trước nói: “Muốn đi cũng là mẹ đi, mấy đứa cũng không thể mạo hiểm.”
Mới sáng sớm mà người nhà này đã trải qua mấy lần kiểm tra tình cảm rồi.
Mẹ của Thổ Cẩu Tử kéo túi nilon màu đen xuống, lấy thêm tinh thần, ngừng thở nhìn vào, nhất thời hơi ngẩn ra: “Ôi?”
Bà ta sửng sốt: “Ôi ôi ôi?”
“Mẹ, làm sao vậy?”
Mẹ của Thổ Cẩu Tử chần chừ một chút, nói: “Ba chúng nó, ông xem thử, ông xem cái này có phải là bánh trôi không?”
Bọn họ cũng đã gần hai mươi năm chưa ăn rồi, cũng hơi không nhận ra nổi.
Ba của Thổ Cẩu Tử nhanh chóng đi đến, đưa tay ra sờ sờ, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, thấp giọng: “Thật sự là phải.”
Mẹ của Thổ Cẩu Tử biến sắc, lập tức nhỏ giọng nói: “Vào nhà.”
Cháu lớn của Thổ Cẩu Tử tò mò hỏi: “Bà nội, bánh trôi là gì?”
Vừa hỏi xong thì Tam Hoa Nhi cũng gật đầu theo, cô ta cũng không biết.
Ba mẹ của Thổ Cẩu Tử hơi khó xử, thầm nghĩ con nít bây giờ tất nhiên chưa từng được ăn. Khi đó họ học nghề ở một quán rượu lớn nên mới có may mắn nếm thử thứ mà nhà nông khó có để ăn này.
Mẹ của Thổ Cẩu Tử: “Đây là đồ ăn ngon, vừa thơm vừa ngon, dù là thần tiên cũng chưa chắc đã có.”
Mắt cả nhà sáng lên.
Bà ta nhíu chặt mày: “Chỉ là, là ai đưa đến?”
Tam Hoa Nhi nhanh chóng nói: “Có khi nào là... nữ quỷ không? Nếu không sao chỉ có thằng tư nghe thấy tiếng động mà những người khác lại không nghe được chứ. Cái này vốn cho nó.”
Vừa nói xong thì cả nhà đều yên lặng.
Vợ của Đại Cẩu Tử: “Tại sao lại tặng cho Thổ Cẩu Tử chứ?”
Mọi người yên lặng, rất nhanh mẹ của Thổ Cẩu Tử đã vỗ đùi nói: “Mẹ biết rồi.”
Bà ta nói: “Mẹ biết rồi, hôm trước thằng tư nhìn thấy quỷ, nhất định là do nữ quỷ cố ý muốn để chuyện này truyền ra ngoài, vậy cô ta mới được giải oan. Chúng ta đã nhìn thấy, cũng đã nói ra, nên đây là quà cảm ơn của cô ta.”
Lời này nghe có vẻ khiến người ta không thể chấp nhận được, nhưng mà nghe cũng có vẻ hơi có lý.
“Vậy cũng được sao?”
Mẹ của Thổ Cẩu Tử: “Sao lại không được chứ? Không phải là do cô ta hù dọa Thổ Cẩu Tử nên áy náy, mới tặng đồ an ủi sao? Mọi người đừng cho là quỷ không tốt, nếu như người khi còn sống mà tốt thì chắc chắn khi thành quỷ cũng là quỷ tốt. Mọi người chờ đi, mẹ đến nhà Đại Hổ xem, nếu như nhà thằng bé cũng có thì chắc chắn là ý này.”
Cả nhà đều không ngừng gật đầu.
Sáng sớm, trên đường không còn bóng người, mẹ của Thổ Cẩu Tử nhanh chóng chạy đến nhà Đại Hổ, hiện giờ nhà của Đại Hổ cũng đã u mê.
Cả nhà mở to mắt nhìn thứ đồ tốt này, không biết phải làm sao.
Vừa nghe thấy mẹ của Thổ Cẩu Tử đến, mẹ của Đại Hổ bỗng nhiên chạy vội ra ngoài, hai bà mẹ cúi đầu thầm thì, nhìn nhau với ánh mắt bừng tỉnh, lập tức tách ra. Mẹ của Đại Hổ vừa vào cửa đã thấp giọng nói: “Chắc chắn, nhà nó cũng có.”
Cả nhà Đại Hổ đều trợn to mắt.
Mẹ của Đại Hổ nhỏ giọng: “Hai bà lão bọn mẹ đã bàn xong, cảm thấy nếu không phải vì nữ quỷ cảm ơn hai đứa thì chính là muốn dọa hai đứa. Nhưng mà dù là thế nào thì chúng ta cũng đừng nói với bên ngoài. Dù sao bây giờ cũng không cho phép truyền bá mê tín dị đoan, hơn nữa đồ tốt như vậy, nhà chúng ta lén ăn là được rồi, nói ra ngoài, đại đội chúng ta đông người như vậy, sao mà chia nổi.”
Cả nhà thận trọng gật đầu.
Mẹ của Đại Hổ thấp giọng: “Hai bà lão bọn mẹ đã bàn xong, hai nhà chúng ta cứ giấu chuyện này đi. Người khác nghĩ thế nào cũng đều mặc kệ, nhưng mà hai nhà chúng ta đã nhận ơn. Nếu như cô ta bị oan chôn sâu thì chúng ta chỉ cần để ý sẽ tìm được tro cốt của cô ta. Mẹ nghĩ điều cô ta muốn nhất là được nhìn thấy ánh mắt trời. Mẹ cũng không làm được chuyện lớn gì, nhưng mà nếu có thể giúp được thì tất nhiên là chuyện tốt.”
“Được.”
Tuy là chuyện này nghe rất khủng bố, nhưng mà mọi người đều không hề sợ.
Họ vốn chỉ làm việc tốt, hơn nữa nói không chừng, có lẽ có khi còn được... thưởng thêm.
Nghĩ vậy nên không chỉ không sợ mà lại còn vô cùng nhiệt tình.
“Vậy thì mẹ nấu một chút, cả nhà chúng ta nếm thử.”

“Cô đã nghe thấy gì chưa?”
“Tôi nói cho cô nghe...”
Mới sáng sớm, Từ Toa đã cảm giác trong thôn có một bầu không khí thần bí.
Cô vểnh lỗ tai, đôi mắt mở to giống như một con thỏ tò mò, cô thỏ rất muốn biết đã xảy ra chuyện gì mà khiến mọi người kích động như vậy. Thế mà mọi người đều bày ra dáng vẻ thần thần bí bí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận