Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 174. Phạt 1

Chương 174. Phạt 1
Chương 174: Phạt 1
Từ Toa đi đến phòng làm việc, nói: "Đại đội trưởng, thật sự muốn nói sao. Có liên quan đến nhà chú đó."
Cô nhìn thoáng qua kế toán Vương, kế toán Vương: "..."
Đại đội trưởng càng kiên định hơn: "Cháu đừng nói có liên quan hay không, nói thẳng đi, không sao."
Từ Toa bĩu môi nói: "Trần Tam nhà chú họ chú buôn bán ở chợ đen."
Đại đội trưởng hoảng hốt, lớn tiếng: "Nói bậy gì vậy, chuyện này có thể nói lung tung sao? Cháu có chứng cứ không?"
Kế toán Vương yên lặng nhìn trời, anh ta không nghe thấy gì, không nghe thấy gì hết.
Từ Toa lập tức không phục nói: "Cũng không phải là cháu nói, là do Hồ Hạnh Hoa nói."
Đại đội trưởng vừa nghe đến tên của Hồ Hạnh Hoa thì đã cảm thấy đau não, ông ta nghiêm túc: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cháu nói cho chú nghe xem thử."
Từ Toa: "Cháu đã đến chỗ làm từ sớm, chỉ là khi đã sắp đến đại đội thì lại nhìn thấy có hai người thậm thụt trong hẻm nhỏ. Dù sao cháu cũng là người của đại đội, bọn họ thậm thà thậm thụt như trộm như thế, cháu sợ bất lợi với thôn, cháu lập tức đi theo sau nghe lén. Hai người đang cãi nhau là vợ của Trần Nhị và Hồ Hạnh Hoa. Hồ Hạnh Hoa rất hung dữ, cô ta đòi vợ của Trần Nhị 100 đồng, vợ của Trần Nhị nói là mình không có tiền. Sau đó Hồ Hạnh Hoa lấy việc Trần Tam làm ăn ở chợ đen, muốn vợ của Trần Nhị đòi tiền Trần Tam."
Đại đội trưởng: "..."
Kế toán Vương: "..."
Lúc này đại đội trưởng vẫn chưa có phản ứng gì, đầu óc của kế toán Vương đã đầy bão táp mưa sa rồi, lời này vừa nghe thì không có vấn đề gì, nhưng mà tinh tế một chút sẽ nhận thấy có mùi không đúng. Mặc kệ Trần Tam có buôn bán ở chợ đen hay không. Sao tiền này lại đến phiên vợ của Trần Nhị đòi? Một người chị dâu lại đi đòi tiền em chồng mình, đây là chuyện gì chứ? Nói mà nghe được?
Lúc này lòng của đại đội trưởng cũng tức ứ họng.
Ông ta nói: "Sau đó thì sao?"
Từ Toa lắc đầu: "Không có sau đó, cháu chưa nghe hết thì có vẻ Hồ Hạnh Hoa dường như nhận ra có người, nên cháu nhanh chóng trốn đi rồi."
"Vì sao Hồ Hạnh Hoa lại đòi tiền vợ của Trần Nhị?"
Từ Toa lắc đầu: "Cháu cũng không biết mà. Cháu không dám đến quá gần, chỉ là nghe được một nửa. Dù sao cô ta cũng rất hung dữ. Vợ của Trần Nhị cũng rất hung dữ, hai bọn họ đều như muốn ăn thịt đối phương vậy."
Đại đội trưởng cảm thấy mình con mẹ nó làm chức đại đội trưởng này sẽ chùi đít giúp nhà mình vô số lần, chú họ của ông ta luôn không bao giờ để ông ta được yên. Nhưng mà đại đội trưởng cũng không nghi ngờ lời của Từ Toa.
Thứ nhất nhìn dáng vẻ của Từ Toa giống như một cô gái đơn thuần không có đầu óc.
Thứ hai, cô mới đến, số lần đến công xã cũng không quá nhiều, đừng nói chi đến chuyện cô sẽ đến chợ đen, sợ là ngay cả cổng vào chợ đen ở đâu cô cũng không biết. Chuyện ở chợ đen cũng không phải là chuyện một người mới đến có thể moi được.
Thứ ba, ông ta biết Trần Tam cẩn thận từng ly từng tý, người trong thôn không có ai biết được chứ đừng nói là bị Từ Toa biết.
Điều cuối cùng khiến ông ta không hề nghi ngờ, Hồ Hạnh Hoa rất có thể làm chuyện này, vì lần trước lúc cô ta đến lấy lương thực tinh đã ám chỉ chuyện cô ta biết chuyện của Trần Tam, bảo một đại đội trưởng như ông ta đừng có xen vào chuyện của người khác, nếu không... sẽ cá chết lưới rách.
Nhưng mà đại đội trưởng lại không hề ngờ đến chuyện Hồ Hạnh Hoa vậy mà lại uy hiếp vợ của Trần Nhị.
Hơn nữa đừng nói là kế toán Vương không nghĩ ra, ông ta cũng không nghĩ ra, sao không uy hiếp mẹ ruột như bà cụ Trần, cũng không uy hiếp bản thân Trần Tam, lại uy hiếp Bạch Liên Hoa chứ? Chẳng lẽ người chị dâu và chú em chồng này… Không được nghĩ nữa!
Tuyệt đối không thể suy nghĩ lung tung, đây chính là người trong nhà đấy.
Ông ta mím môi, rất nghiêm túc.
Từ Toa nhỏ giọng: "Cháu không cố tình đến trễ, hai người họ đều rất hung dữ, như muốn giết người vậy. Cháu mà không trốn kỹ sẽ bị họ phát hiện, cháu còn muốn sống đó. Cháu còn nghe họ nói cái gì mà đào hố, cái gì mà phía sau núi, cũng không biết có phải là họ bàn muốn bắt được cháu mang ra sau núi chôn không. Nên cháu phải trốn một lúc lâu, chắc chắn họ đi rồi mới dám đến đại đội."
Từ Toa ấm a ấm ức nói, vốn chỉ là một cô gái yếu đuối, xem ra là đang hoảng sợ.
Đại đội trưởng hít một hơi thật sâu, kế toán Vương bên cạnh yên lặng nhìn trời, cứ như là trên trần nhà có tiên nữ gì đó, khiến anh ta không thể rời mắt.
Đại đội trưởng: "Cháu nói rõ xem, bọn họ nói đào hố sau núi là có chuyện gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận