Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 409. Ba là người chống lưng cho con

Chương 409. Ba là người chống lưng cho con
Chương 409: Ba là người chống lưng cho con
Nhị Dũng: “Mấy đứa nhỏ muốn đi theo nhưng xe lại không đi được, mà trời thì lạnh quá nên không để bọn nó đi.”
Hôm nay cả hai vợ chồng đều đến, nhưng lại không dẫn theo bất kỳ đứa nhỏ nào.
“Trong nhà có đồ ăn, bọn trẻ không đói được đâu.”
Từ Toa cười: “Nếu vậy thì cũng nên đem ít đồ ăn về cho các em gọi là chia vui.”
“Được được được.”
Cả hai cậu mợ bởi vì làm lụng vất vả, nhìn có vẻ lớn hơn tuổi thật rất nhiều, nhưng không chỉ bọn họ, thật ra những người khác cũng vậy. Đây cũng là lần đầu tiên Từ Toa gặp mẹ và em gái của Cổ Đại Mai.
Theo lý mà nói, mẹ của Cổ Đại Mai khoảng 40 tuổi, nhưng bây giờ mà nói 60 cũng sẽ có người tin. Người phụ nữ trung niên này có vẻ đã lớn tuổi nhưng em gái của Cổ Đại Mai lại còn nhỏ. Nghe nói là bằng tuổi với Từ Toa, ra đời trước Từ Toa nửa năm, nhưng vừa lùn vừa đen, nhìn giống cây sào. Tính cách lại rất giống với Cổ Đại Mai, vừa keo kiệt lại vừa thoải mái.
Tại sao Từ Toa lại rõ như thế? Lần trước khi nhóm em trai Cổ đến, tên nhóc kia đã kể hết những chuyện cỏn con trong nhà ra. Mà bây giờ Từ Toa vừa nhìn em gái của Cổ Đại Mai, tuy gầy gò, đen đúa, nhưng đôi mắt lại rất sáng, cô cho rằng em trai Cổ không nói dối. Cô chào từng người một, đồng thời nắm lấy cánh tay của Giang Phong, nói: “Cháu với Giang Phong rất xứng đôi nhỉ?”
Từ Toa không giống với những cô gái khác, lúc đính hôn sẽ ngượng ngùng, căng thẳng không dám gặp ai. Cô rất cởi mở, điều này khiến mọi người vốn định chế giễu ít câu đã không còn biết phải bắt đầu từ đâu. Người ta đã nói xứng đôi thì bọn họ còn có thể nói được gì? Thế là mọi người thi nhau nói: “Xứng đôi, rất xứng đôi”!
Bà Từ ngồi một bên bật cười, nói: “Làm gì có cô gái nào như cháu.” Rồi bà lại đánh tay cô: “Ý tứ một chút, đừng có khoác tay Giang Phong như thế, người ta cười cho giờ.”
Từ Toa: “Chúng cháu sắp đính hôn rồi, thế là cũng quang minh chính đại chứ nhỉ?”
Giang Phong gật đầu, hùa theo: “Đều là người một nhà, không xa lạ gì, với lại, chúng cháu trước sau đều như nhau, cứ vô tư trong sáng thôi.”
Từ Hồng Vĩ nói khẽ: “Nói chung cháu giữ ý cho chú, nếu không chú cũng không ngại dạy cháu cách làm người đâu.”
Giang Phong mỉm cười: “Vâng ạ.” Anh nhướng mày, không hề sợ sệt: “Cháu còn đang đợi chú khỏe rồi sẽ cùng chú ‘va chạm’ đây.”
Cả gian phòng: “...”
Xem cái bộ dạng gợi đòn của anh kìa.
Từ Hồng Vĩ chau mày: “Không phải cháu nói không muốn ra tay với chú à?”
Giang Phong nghiêm túc: “Cháu muốn, thực ra ‘va chạm’ đôi chút với chú cũng tốt, ít nhất sẽ biết được mình kém ở điểm nào để còn sửa nữa.”
Từ Hồng Vĩ: “Haha!”
Từ Toa vỗ tay: “Được, ba, lần sau ba về, hai người thử xem, con sẽ làm trọng tài cho hai người. Con thích nhất là được làm trọng tài.”
“Con đúng là ham vui!”
Từ Toa: “Có gì đâu. Chẳng phải là con cũng muốn học lén đó ư?” Cô cười rạng rỡ, chất giọng trong trẻo: “Tuy con là con gái, nhưng con cũng muốn thân thủ nhanh nhẹn, mạnh mẽ.”
Từ Hồng Vĩ: “Vậy ba sẽ nghiêm túc dạy con, nếu Giang Phong dám bắt nạt con, con cứ ra tay đừng khách sáo.”
Từ Toa: “Ba yên tâm! Con sẽ làm được!”
Từ Hồng Vĩ: “Dù sao đi nữa con cũng phải nhớ ba chính là người chống lưng cho con.”
Từ Toa xắn tay áo, cười hihi haha. Biểu cảm xắn tay áo chuẩn bị ra tay với Giang Phong của cô khiến mọi người cười rộ lên.
Các cô gái, các cô con dâu trong nhà vừa cười vừa thầm ngưỡng mộ Từ Toa. Không phải bọn họ ngưỡng mộ cô tìm được một người đẹp trai như Giang Phong, đẹp trai cũng không mài ra cơm ăn, điều bọn họ ngưỡng mộ chính là Từ Hồng Vĩ thật lòng yêu thương và có thể bảo vệ cho con gái mình. Đổi lại là nhà bọn họ, ba mẹ sẽ khuyên dĩ hòa vi quý. Nhưng Từ Hồng vĩ lại khác, ông sẽ thị uy thay cho con gái mình.
Con người không có chuyện hiểu hay không hiểu chuyện. Nếu hiểu chuyện thì đều do cuộc đời ép buộc. Nếu được nuông chiều như Từ Toa, hiểu chuyện hay không cũng chẳng thành vấn đề. Chính vì vậy, bọn họ thực sự ngưỡng mộ vô cùng.
Nếu phụ nữ đã ngưỡng mộ thì cánh đàn ông cũng không suy nghĩ quá khác biệt. Thật ra đàn ông có mặt ở đây cũng cảm thấy Từ Hồng Vĩ hơi nuông chiều con gái quá mức, nhưng không ai có ý kiến gì, ngược lại còn cảm thấy nuông chiều cũng đúng.
Ai bảo về bản chất bọn họ đều là họ hàng của Từ Tú chứ. Dù Từ Tú đã không còn, nhưng Từ Toa là con gái của Từ Tú mà! Bọn họ tất nhiên đồng ý với việc Từ Hồng Vĩ đối xử tốt với Từ Toa. Nếu Từ Hồng Vĩ có con với người khác thì có liên quan đến bọn họ không? Không! Vậy nên Từ Hồng Vĩ yêu thương Từ Toa, nuông chiều Từ Toa là có vấn đề ư? Không, hoàn toàn không hề! Suy ra Từ Hồng Vĩ đã làm rất đúng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận