Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 214. Có muốn uống nước không

Chương 214. Có muốn uống nước không
Chương 214: Có muốn uống nước không
Hoàng Diệu Thường: “…” Bản thân lúc cãi nhau với Từ Toa, chỉ cảm thấy tức chết, nhưng mà thấy Từ Toa dùng bộ dáng này đối phó kẻ khác, cô ta lại cảm thấy, con mẹ nó đúng là sảng khoái. Quả nhiên chỉ cần có chung “địch nhân” thì chúng ta có thể làm bạn bè.
Cô ta liếc Từ Toa một cái, bỗng hòa khí nói: “Cô có muốn uống nước không?”
Từ Toa: “…?”
Cô nói: “Tôi có.”
Hoàng Diệu Thường: “Ồ.”
Cô ta xoay người, tiếp tục làm việc của mình.
Những người còn lại: “?”
Họ có chút hoang mang bởi hành vi của Hoàng Diệu Thường, nhưng Hồ Hạnh Hoa ra đến cửa, trong lòng cô ta lại trở nên lo sợ. Nỗi lo sợ này, tất nhiên không phải là nhằm vào Từ Toa hay là Hoàng Diệu Thường. Trong suy nghĩ của cô ta, Từ Toa đời trước đã chết, đời này chưa chắc đã sống lâu. Còn về Hoàng Diệu Thường, cô ta cho dù bây giờ có sống tốt đến mấy, nhưng mà sướng trước khổ sau, cuộc sống vất vả sau này còn đang chờ đón cô ta.
Cô ta sẽ không để những người này vào mắt, bây giờ cô ta nghĩ đến chính là: cả nhà Đại Hổ và Thổ Cẩu Tử đáng chết kia.
Hai nhà này, thế mà lại liên hợp nhau bắt đầu lên núi tìm kiếm thi thể vợ con trai thứ hai nhà họ Bạch.
Mẹ nó không phải kiếm việc cho bọn họ à?
Có phải bọn họ ăn no căng diều rảnh rỗi sinh nông nổi không?
Đời trước, không có chuyện như vậy, bọn họ chính là nhặt được chỗ tốt! Thổ Cẩu Tử trốn lên núi chơi thuận tiện hái quả dại, ngẫu nhiên gặp được hai anh em Đại Hổ Nhị Hổ từ trên núi xuống, hai người đi đưa lương thực cho nhà ngoại về. Ba người bởi vì giành nhau hái trái, không may trượt chân lăn xuống một cái hố, kết quả tình cờ phát hiện một thi thể nữ. Trải qua điều tra thế mà thực sự phân tích ra đây là thi thể của vợ con trai lão Bạch, sau đó phán đoán người là bị đánh chết.
Sau đó chém đinh chặt sắt kết tội con trai thứ hai nhà họ Bạch, anh ta đánh chết vợ, sợ bị người phát hiện nên chôn sâu trong rừng, thậm chí còn không phải là khe suối của Hạ Tiền Tiến, trái lại chôn đến bên xóm Thượng Tiền Tiến này.
Lại để đám người Thổ Cẩu Tử chiếm được món hời.
Ba người nọ cũng được cả huyện khen ngợi.
Không chỉ phát giấy khen, mà còn được tặng một cốc tráng men và một bao gạo.
Hai nhà này tính ra cũng khá là mê tín, bởi vậy khi nhận được quà biếu thì nhanh chóng âm thầm lên núi đốt vàng mã lễ tạ, kết quả trên đường xuống núi, trời tối đường khó đi, lại bị té ngã, ngã xong lại phát hiện một cây nhân sâm.
Dãy núi bên này của họ sản vật không phong phú như vùng Đông Bắc, cũng hiếm có ai đào được thứ tốt như nhân sâm.
Chính là cây nhân sâm này cũng có hơn ba mươi năm tuổi thọ.
Là hàng thật giá thật cực phẩm nhân sâm.
Bọn họ đều cảm thấy, đây là do vợ thằng hai nhà họ Bạch cảm ơn, mới cho mình cơ duyên này. Đại Hổ Nhị Hổ, vốn dĩ chính là thật tốt bụng không cần phải nói. Thổ Cẩu Tử người này ham ăn lười làm hay ăn cắp vặt, thế mà từ đấy lại tin vào luật nhân quả, bắt đầu cải tà quy chính, bước lên con đường chăm chỉ, làm người có ích cho xã hội.
Sau này còn phất lên, xây hẳn cho quê hương một trường tiểu học và một viện dưỡng lão.
Mỗi lần lễ tết, công ty họ đều tặng gạo và mì cho các gia đình mồ côi, người già neo đơn, trong thôn mỗi lần nhắc tới đều phải khen một câu lãng tử quay đầu quý hơn vàng, đều giơ ngón cái.
Hồ Hạnh Hoa vô cùng nghi ngờ, tiền để Thổ Cẩu Tử khởi nghiệp chính là dựa vào bán nhân sâm. Mặc dù chuyện này chưa có ai nhắc đến, nhưng mà Hồ Hạnh Hoa kiên định cho rằng chính là như vậy. Nếu không chỉ dựa vào Thổ Cẩu Tử thì làm sao làm được.
Hồ Hạnh Hoa mất đi cơ duyên tìm thấy “Ngọc trai thiên nhiên hiếm có”, lại nghĩ đến “báo ân nhân sâm” cơ duyên này.
Cho nên mấy ngày nay, cô ta mới lên núi.
Bởi vì đời trước thi thể của vợ lão Nhị nhà họ Bạch tận hai năm sau mới bị đào ra, lúc ấy Hồ Hạnh Hoa cũng đã lấy chồng. Cả ngày ăn không ngồi rồi, còn đi theo người ta lên sườn núi hóng chuyện, cho nên cô ta biết rõ địa điểm chôn thi thể.
Lúc này, cô ta chỉ có thể ước chừng mấy con đường có khả năng đi lên núi là con đường nào.
Bây giờ mới tìm được một ngày, đã bị con khốn Bạch Liên Hoa đáng chết kia ngáng đường, mấy ngày nay đám người Thổ Cẩu Tử lên núi, càng làm hỏng chuyện tốt của cô ta. Hồ Hạnh Hoa hận nghiến răng nghiến lợi, thật sự là tức chết mà!
Lúc này đây, cô ta nhất định không thể để vuột mất cơ duyên này.
Hồ Hạnh Hoa còn đang cân nhắc đến cơ duyên này, Từ Toa cũng nghĩ đến chuyện Hồ Hạnh Hoa đã từng cướp số mệnh của người khác.
Bà chị này, từ lúc trọng sinh đến nay thì không ngừng muốn cướp đi vận may thuộc về người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận