Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 411. Thù hận

Chương 411. Thù hận
Chương 411: Thù hận
Cho nên cậu bé cho rằng, em gái sẽ rất sợ sệt, nhưng ngược lại không ngờ, tuy rằng Lâm Tiểu Muội nhút nhát, rúc ở trong góc, nhưng Nữu Tể lập tức kéo cô bé líu ríu nói chuyện, cậu bé nghe không hiểu “ngôn ngữ trẻ con” này, vậy mà em gái vẫn có thể đáp lại rất tốt.
Lúc ăn cơm, cô bé ngồi bên cạnh Nữu Tể, vậy mà cũng trông có vẻ… hợp đàn?
Cậu bé cũng không cần chủ động gắp thức ăn cho em gái, bản thân em gái có thể học đám người Nữu Tể đẩy nhanh động tác trên tay, giành một cách rất hăng hái.
Tiểu Lâm Châu là đứa trẻ bảy tuổi, trong nháy mắt vui mừng.
“Châu Châu, ăn!” Nữu Tể mắt thấy Tiểu Lâm Châu còn đang nhìn lung tung, chọc cậu bé một cái, chỉ vào thịt trên bàn: “Ăn thịt.”
Lâm Châu: “Được!”
Cậu bé gắp một miếng thịt, đặt vào trong miệng, ừm, quả nhiên là thịt ăn ngon nhất. Mùi vị quá tuyệt!
Em út Cổ ăn đến nói năng không rõ, bảo: “Ừm, ngon thật đó, mình không muốn đi tí nào.”
Cho dù là ăn, cũng không thể chặn được miệng cậu bé.
Người ngồi bệt bên cái bàn đặt trên đất trong phòng, chính là ba cậu bé, ba Cổ thò đầu nhìn con trai, mắng: “Thằng nhãi ranh nhà con, ăn chút đồ ăn, đến ngay cả nhà cũng không cần nữa, con nói xem, nuôi con trai để dưỡng già, ba cần con làm gì?”
Em út Cổ ưỡn ngực: “Cái gì con cũng làm được nhé, có thể ăn thịt nhất.”
Phụt một tiếng, mọi người đều cười thành tiếng.
Một ngày này, thật sự vô cùng náo nhiệt.
Trong thôn cũng có vui mừng lây, có người không sao cả, nhưng đương nhiên, cũng có hận chết.
Muốn nói đến người này, thật sự không phải là Hồ Hạnh Hoa.
Hồ Hạnh Hoa là ai, bởi vì sống lại mà biết sự phát triển trong tương lai, đó là cô gái vô cùng mang theo cảm giác ưu việt. Hành động đính hôn này của Từ Toa và Giang Phong, theo quan điểm của Hồ Hạnh Hoa đó là rất không có tương lai.
Tuy rằng Từ Toa có điều kiện tốt hơn những cô gái này ở trong thôn bọn họ quá nhiều, cũng được hưởng đãi ngộ tốt hơn nhiều, nhưng Hồ Hạnh Hoa cũng tin rằng, kết hôn là lần đầu thai thứ hai của phụ nữ. Có lẽ trong tương lai Giang Phong cũng không nghèo cho lắm, cũng tuyệt đối không thể nói là vô cùng có tiền.
Nếu như có tiền, đã sớm truyền ra rồi!
Cho nên, con mắt chọn chồng của Từ Toa kém hơn cô ta vạn dặm.
Lần thứ hai Từ Toa đầu thai cũng không bằng cô ta, cô ta có thể tìm được một người cực có tiền, mà Từ Toa sợ là vài năm sau sẽ chìm xuống, cho nên cô ta đố kỵ với Từ Toa làm gì? Sự ghen tỵ lúc đầu, lập tức hóa thành số không, thậm chí còn mang theo vài phần thương hại.
Vài chục năm sau, mới là cuộc sống thật dài!
Lại thêm, cô ta cảm thấy Từ Toa không chỉ có ánh mắt không tốt, mà đầu óc cũng không tốt, vậy mà lại cảm thấy mình thích anh, thật đúng là một giấc mơ không thực tế, bệnh thần kinh.
Chỉ riêng một điểm này, Hồ Hạnh Hoa lại càng thương hại Từ Toa hơn, chán ghét và thương hại. Thậm chí còn nghĩ đến sau này phải cách một đứa thần kinh như cô xa một chút.
Trùng hợp thay, đại khái là vài tháng trước, Từ Toa cũng nghĩ như vậy. Cô phải cách đứa thần kinh như Hồ Hạnh Hoa này xa một chút.
Cho nên dưới tình huống như vậy, Hồ Hạnh Hoa thật sự không muốn đi ghi hận Từ Toa làm gì.
Người này không phải Hồ Hạnh Hoa, mà cũng không phải là Hoàng Diệu Thường cả ngày bắt bẻ cùng Từ Toa, dường như cũng cảm thấy giống như Hồ Hạnh Hoa, thực ra Hoàng Diệu Thường cũng không thể hiểu được hành động kiên định muốn đính hôn với Giang Phong này của Từ Toa. Theo quan điểm của cô ta, đây là hành động có ánh mắt vô cùng không tốt.
Một người có làm thế nào cũng sẽ không oán hận người “không bằng” mình.
Người thật sự hận Từ Toa ở thôn này, vừa vặn là Bạch Liên Hoa.
Bạch Liên Hoa không chỉ hận Từ Toa, bởi vì chính vì cô mà cả nhà cô ta phải bồi thường, mẹ chồng khắc nghiệt với cô ta. Cuộc sống vốn có của cô ta đã không dễ trải qua, cô ta cũng chịu rồi. Nhưng cuộc sống của chồng cô ta cũng bắt đầu không tốt, cô ta hận chết Từ Toa. Cô ta có thể nào cũng được, nhưng chồng cô ta không thể chịu khổ được.
Mà đồng thời, cô ta cũng hận Giang Phong, nếu không phải có Giang Phong thì chân của cô ta cũng sẽ không đến mức bây giờ vẫn còn hơi khập khiễng. Sau cơn động đất, Giang Phong dựa vào cái gì không miễn phí chữa trị cho cô ta? Anh không miễn phí, nhà họ Trần cũng sẽ không tốn tiền chữa cho cô ta, mà cô ta lại không nghỉ ngơi tốt nên lúc này mới đi cà nhắc.
Tuy cũng không tính là rõ ràng, nhưng hơi đi nhanh một chút, đến bản thân cô ta cũng cảm giác được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận