Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 236. Cùng nhau lên núi

Chương 236. Cùng nhau lên núi
Chương 236: Cùng nhau lên núi
Một con chó dũng cảm sẽ được mọi người trong thôn yêu.
Chỉ là lão Hoàng nghe được tiếng sủa thì gọi ra cửa, quát lớn: “Đang nửa đêm, mày sủa cái gì.”
Đại Hoàng xám xịt...
Giang Phong yên lặng đi vòng qua hẻm này đi đến nhà Đại Hổ, anh đi đến trước nhà Đại Hổ, đặt túi xuống, lập tức treo một cái túi lên cửa. Sau đó lại đến bên cửa sổ của Nhị Hổ, cũng làm hành động tương tự.
Đêm nay mưa nhỏ, tuy cũng đã che kín mít, nhưng mà Giang Phong cũng không muốn làm hỏng đồ, anh đưa tay ho khan vài tiếng.
Nam giả giọng gái, còn có vẻ rất lạnh lẽo, quả nhiên trong phòng lập tức có tiếng động.
Giang Phong mặc kệ, xác nhận là họ đã thức dậy, lập tức đi vòng sang chỗ khác, anh còn có nhà khác cần đến nữa.
Nhị Hổ mơ mơ màng màng đã nghe thấy ngoài cửa có tiếng người ho khan, lẩm bẩm một câu, xoay người: “Mẹ, mẹ đứng ở cửa sổ ho cái gì vậy?”
Vừa nói xong, tự mình làm mình thức giấc.
Anh ta ngồi bật dậy, lập tức lay người em trai Tam Hổ: “Tam Hổ, em nghe thấy tiếng gì không?”
Tam Hổ ngủ càng say hơn, lắc đầu.
Nhị Hổ mặc kệ, lập tức đốt đèn dầu, lại kéo em trai dậy. Dắt em trai cam đảm ra ngoài, quả nhiên vừa mở cửa nhìn đã thấy trên cửa sổ treo một cái túi, trên mặt đất... còn có một cái túi lớn?
Anh ta không dám lên tiếng, nhanh chóng đi gọi mẹ mình, chưa được bao lâu, cả nhà đều đã tập hợp ở hai căn phòng. Mọi người nhìn nhau.
Hai đứa con trai, hai cái túi, mỗi túi năm mươi cân đó.
Nhà họ vậy mà có năm mươi cân bột mì rồi sao?
Nghĩ đến đây, bà lão run rẩy.
“Trong túi màu đen này là gì?”
Đại Hổ đưa tay tháo túi ra, ối?
Không biết.
“Đây là bánh trung thu.”
Tuổi già nên vẫn hiểu biết hơn người trẻ.
Ba của Đại Hổ tính toán một chút, nói: “Còn không phải sao, còn nửa tháng nữa là Trung Thu rồi.”
Mặc dù đó là một ngày lễ, bọn họ cũng ăn uống sang hơn một chút thôi, nhưng mà thứ như bánh trung thu này thì vẫn chưa bao giờ được ăn.
“Bẻ một cái, nếm thử xem.”
Một đại gia đình chia đều cái bánh trung thu này, Đại Hổ kết hôn cũng chưa lâu, vợ là con nhà giàu nhưng mà vẫn còn nhỏ tuổi, ăn một miếng lại vui vẻ lay cánh tay của Đại Hổ: “Vừa thơm vừa ngon, trong này nhiều đường đến mức nào chứ? Chắc chắn không hề kém bánh trôi lần trước.”
“Ở trong này còn có cả đậu phộng nữa.”
“Con còn nếm được mùi của hạt dưa nữa.”
“Cũng có rất nhiều kẹo nữa.”
Mẹ của Đại Hổ nóng vội: “Ba con bé, ông mau đếm thử xem có bao nhiêu cái?”
Ba của Đại Hổ: “Một túi ba mươi cái.”
Mắt của mẹ Đại Hổ mơ màng, bà nói: “Thật tốt, thật tốt mà.”
Vừa nói xong đã nhanh chóng cất hết đồ, nhét vào ngăn kéo khóa lại, động tác nhanh như một cơn gió.
Bà nói: “Cái này dù có tốt cũng không thể ăn hết.”
Ba của Đại Hổ lập tức trầm mặt, thấp giọng nói: “Ngày mai, mấy đứa xin nghỉ, lén lên núi đốt chút tiền giấy đi. Chúng ta thật sự nhận đồ của người ta rồi.”
Cả nhà nghiêm túc gật đầu một cái nói: “Vâng.”
Chuyện như vậy cũng xảy ra ở nhà Thổ Cẩu Tử, giọng của mẹ Thổ Cẩu Tử hết sức cảm thán: “Trước giờ mẹ vẫn không tin trên đời này còn có chuyện báo ân như vậy. Những năm cực khổ này, rất nhiều người tốt không hề được báo đáp. Nhưng mà thật sự chưa từng ngờ đến ông trời không phải không giúp người. Cũng không phải không thấy. Mấy đứa xem, Thổ Cẩu Tử làm chuyện tốt cũng được báo đáp. Thứ tốt như vậy người thường có thể có sao? Dù là người giàu nhất thành phố cũng không có thứ tốt này.”
Lời này là thật.
Còn chuyện vì sao họ không hề nghi ngờ có người giả thần giả quỷ ư?
Nếu thật là có người giả thần giả quỷ, có âm mưu gì chứ?
Đồ nhiều tiền như vậy mà muốn cho là cho sao?
Ai lại có khả năng đó chứ?
Còn cả bánh trung thu này nữa, người bình thường ở đây có ai làm được chứ? Ngay cả ở chợ đen cũng không có bán đâu.
Thổ Cẩu Tử cũng là người đã từng đi dạo ở chợ đen.
Ba của Thổ Cẩu Tử cảm khái: “Sau này chúng ta không được làm chuyện gì xấu đâu.”
Cả nhà đều lập tức gật đầu.
Mẹ ơi, chuyện này đáng sợ như thế nào chứ?
Ai dám chứ?
“Sau này làm việc cũng bớt lười đi, khó tránh người đó lại tìm đến.”
Mọi người lại gật đầu.
Từ Toa và Giang Phong thật không ngờ hai người giở trò nhưng mà lại khiến cả nhà người ta hoảng sợ, sau này ngay cả lười biếng cũng không dám.
Mặc dù rất muốn khoe khoang, nhưng mà dù là nhà của Đại Hổ hay là nhà của Thổ Cẩu Tử cũng không hề dám. Dù sao thì tất cả mọi người đều quá nghèo, nếu để họ biết nhà mình có đồ tốt này, anh đến mượn một chút, tôi đến xin một ít thì còn gì nữa?
Nên hai nhà ngầm hiểu ý nhau, cũng chưa từng nói ra.
Nhưng mà ý tưởng lớn gặp nhau, ba người Thổ Cẩu Tử và anh em Đại Hổ cùng đi lên núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận