Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 140. Trà sữa

Chương 140. Trà sữa
Chương 140: Trà sữa
Từ Toa rất có tiềm năng thuyết phục người khác.
Ít nhất có thể thuyết phục Giang Phong, anh gật đầu: “Cũng đúng.”
Từ Toa nói tiếp: “Đúng rồi, anh qua đây nhìn xem tôi mang gì đến cho anh này.”
Cô mở chiếc cặp sách ra: “Tôi mang theo tám hộp cháo bát bảo, 10 túi sữa, đây là bánh bao chay Tân Cương, lần trước tôi mang ra ngoài, không biết anh có thích không, tôi mang theo hai cái, còn có đây là trà sữa trước đó tôi lấy được.”
Mặc dù không được ngon như Heytea, nhưng hiện tại không có cửa hàng trà sữa, thì loại này cũng rất ngon.
Giang Phong tò mò nhìn, liền nói: “Cảm ơn cô!”
Từ Toa đáng yêu đáp: “Không cần khách sáo/”
Giang Phong nhìn trong cặp sách vẫn còn mấy chai “trà sữa”, bèn hỏi: “Cái này…?”
Từ Toa đáp: “Tôi dự định mang đến bên ban quản lý đại đội, sau đó nhân lúc bọn họ không ở đấy thì đổ thêm nước vào nấu. Cho mọi người nếm thử.”
Vừa nói đến đây, cô rất thẳng thắn mà nói: “Tôi đã chuẩn bị kỹ đồ uống, chắc hẳn bọn họ sẽ không bắt tôi đội mưa ra ngoài tuần tra đâu nhỉ?”
Giang Phong: “…”
Anh nói: “Chai này của cô, cứ thế mang đi à?”
Từ Toa đáp: “Cho nên tôi mới nói là lén lút mà.”
Giang Phong nghĩ một lát rồi nói: “Chỗ tôi có phích nước nóng, cô đổ vào trong đấy, sau đó mang đi, đổ thêm nước vào nấu, nếu như có người hỏi, cô nói dựa theo cách tôi hướng dẫn nấu trà ấm bụng.”
Từ Toa: “!!!”
Vị đại ca này, đầu óc cũng thật nhanh nhạy!
Cô nói: “Như vậy cũng tốt!”
“Nhưng nếu như, đại đội trưởng lại tìm anh lấy thì sao?”
Giang Phong đáp: “Chẳng phải còn rất nhiều ư? Nếu có ai hỏi, tôi sẽ bán cho bọn họ, ba tệ một bát.”
Từ Toa bật cười, không dám tin nhìn Giang Phong, lắp bắp hỏi: “Nhưng mà, nhưng mà thịt heo cũng chỉ mới chín hào thôi.”
Giang Phong gật đầu: “Tôi biết, chẳng phải tôi dùng giá cả để dọa bọn họ lùi bước ư? Ba tệ, ngay cả đại đội trưởng cũng sẽ không mua, ngẫu nhiên gặp phải kẻ không tiếc tiền, đoán chừng cũng chỉ mua một lần rồi thôi. Chẳng phải sẽ bớt đi phiền phức à? Hơn nữa, biết giá cao, bọn họ lại càng biết ơn cô, cô cũng có thể quang minh chính đại lười biếng.”
Từ Toa khen ngợi: “Anh thông minh thật đấy. Nhưng thứ này không có tác dụng làm ấm bụng, bọn họ mắc mưa, vẫn nên dùng nước gừng làm đổ mồ hôi? Tôi sợ bọn họ uống cái này xong thì yên tâm, không để ý đến sức khỏe nữa.”
Giang Phong trả lời: “Không sao đâu, cô cứ nói như thế, bảo bọn họ uống riêng sẽ không có tác dụng lớn, về nhà uống thêm bát nước trà gừng để kết hợp mới có hiệu quả.”
Từ Toa: “…”
Từ Toa đánh giá một lượt Giang Phong từ trên xuống dưới, chầm chậm nói: “Vốn dĩ tôi cho rằng anh là bánh màn thầu, trước sau như một trắng, hiện tại xem ra, anh là bánh trôi nước hạt vừng, còn có chút phúc hắc.”
Giang Phong: “… Phúc hắc?”
Bản thân tự mình suy ngẫm một chút, cười nói: “Tôi chưa từng nghe người khác hình dung về mình như thế, chẳng qua cô đúng là thú vị.”
Anh nói tiếp: “Tôi đi lấy phích nước cho cô.”
Từ Toa đáp: “Ừm.”
Cô cảm thán: “Quả nhiên có hai người, có thể bàn bạc, bịa ra lời nói dối cũng rất logic.”
Giang Phong cũng cười, quay đầu nói: “Tôi hữu dụng như thế, không tính là ăn chùa đúng không.”
Từ Toa cười hì hì: “Đương nhiên là không rồi. Anh giúp tôi đổ hai chai vào trong đấy là được, tôi còn phải bỏ thêm nước.”
Từ Toa hiểu rõ được phân lượng của đồ ngọt bây giờ, cho nên cũng không định để quá ngọt, khiến người ta suy nghĩ nhiều.
“Đợi tôi một lát, tôi tiễn cô.”
Từ Toa lắc đầu: “Không cần đâu, trời mưa to, anh ở yên trong nhà đi, tôi đây là không còn cách nào khác, cho nên mới phải ra khỏi nhà.”
Từ Toa than thở một tiếng, cầm theo phích nước vội vàng đội mưa chạy ra ngoài.
Người khác đều có thể nghỉ ngơi, chỉ có mình phải đi làm.
Thật đáng ghét!
Từ Toa thở dài, chạy về phía ban quản lý đại đội.
Từ Toa rời đi, Giang Phong mở một chai trà sữa ra uống một ngụm, ngọt ngào, còn mang theo hương hoa nhài thoang thoảng, cho dù lúc học đại học ở Bắc Kinh, kiến thức rộng rãi, anh vẫn nhướng mày, ánh mắt sáng lên.
Thứ được gọi là trà sữa này uống rất ngon.
Đây là lần đầu tiên anh uống thứ được mang từ thành phố kia ra, Giang Phong mang theo lòng hiếu kỳ đưa tay về phía hộp cháo bát bảo.
Hộp này… Giang Phong nghiên cứu qua, thử kéo vỏ hộp, quả nhiên mở ra như thế.
Vừa mở hộp anh lập tức ngạc nhiên.
Tràn đầy nguyên liệu.
Anh lấy thìa nhựa kèm theo hộp ra, cúi đầu xúc một thìa nếm thử, ăn ngon, Giang Phong thề, chính mình chưa từng ăn được món nào ngon như thế, loại cảm giác ngọn ngào này, anh rất thích, một xíu ngọt cũng làm cho tâm trạng anh vui vẻ.
Anh cúi đầu, nhanh chóng ăn, không quan tâm gì hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận