Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 555. Chuyển đi 2

Chương 555. Chuyển đi 2
Chương 555: Chuyển đi 2
Từ Toa: “Đúng vậy, có thể, em có thể đi tới bên chị học cấp hai.”
Nữu Tể: “… Ba, ba mẹ em thì sao?”
Từ Toa: “Đương nhiên bọn họ ở nhà rồi, lẽ nào chị còn quản bọn họ được chắc? Còn nữa, ba mẹ em cũng có việc của mình.”
Đứa trẻ này nhìn rất thông minh, nhưng vào thời khắc mấu chốt vẫn chỉ là một đứa trẻ.
Nữu Tể lại rơi vào trong mâu thuẫn cực lớn. Đương nhiên vẫn còn tận ba năm nữa, cũng đủ để cô gái nhỏ rối rắm.
Từ Toa: “Em cũng đừng cân nhắc sớm như vậy, em có thể đi tới chỗ bọn chị chơi vào kỳ nghỉ đông, thuận tiện xem tình hình thế nào.”
Cho dù là chuyện gì, hình như được Từ Toa nói ra, đều trở nên vô cùng đơn giản.
Nữu Tể nghiêm túc: “Vâng.”
Từ Toa cười: “Vậy thì tốt.”Mua ebook truyện dịch giá rẻ tại : viptruyenfull.com
Từ Toa thành công trấn an Tiểu Nữu Tể, lúc này ngược lại đã liên tục nghe được có người nhận được giấy thông báo trúng tuyển. Nhưng ở đại đội bọn họ lại chưa có một ai. Đại khái chính vì vậy, tuy rằng mùa đông rét mướt, nhưng bầu không khí trong thôn này quả thực cũng nặng nề hơn vài phần.
Mọi người sợ không đỗ sẽ đau như rút một sợi gân.
Mà một vài gia đình có con dâu hoặc là con rể lại thoáng vui mừng, thấy may mắn vì không thi đỗ, không phải bọn họ không mong người nhà mình tốt, mà là thật sự sợ, vì báo danh thi đại học này, nghe nói ở đại đội khác còn có người ly hôn.
Từ đó có thể thấy chuyện này tạo thành sự đả kích lớn bao nhiêu cho bọn họ.
Cho nên trong tiềm thức, bọn họ đều không hy vọng người nhà mình thi đỗ, nếu thật sự đỗ rồi không về nữa, vậy phải làm sao?
Nhưng người có suy nghĩ như vậy cũng không phải tất cả, nhà họ Từ rất hy vọng Từ Toa có thể thi đỗ. Bản thân cô cũng nôn nóng, đừng thấy cô vẫn luôn nói mình có thi đỗ hay không đều có thể đi cùng nhau, nhưng cô vẫn hy vọng mình có thể đỗ.
Nếu đã trả giá, vậy cũng hy vọng gặt hái được thành quả.
Cô chính là một đứa học kém. Kêu một người học kém học hành khó biết bao, nếu không có một chút hiệu quả nào, vậy Từ Toa cảm thấy mình chắc chắn sẽ buồn. Ngay khi sự buồn bực của cô sắp đạt đến đỉnh điểm, không thể kiềm chế được nữa, thì trưa một ngày đó, chỉ trông thấy chàng trai chuyên gửi thư từ bưu cục chạy tới nhà họ Từ: “Từ Toa, có giấy báo trúng tuyển của cô này.”
Cổ họng của anh ta cũng thật lớn.
Từ Toa đang ngây người ở nhà, vừa nghe được tin này, đã oa một tiếng lập tức chạy ra, nhanh chóng phi ra ngoài.
Cô kích động đến run rẩy: “Giấy báo trúng tuyển của tôi sao? Là của tôi sao?”
“Là của cô đó!” Bởi vì hàng hóa của Từ Toa nhiều, cho nên người của bưu cục đều biết cô: “Chúc mừng cô!”
Từ Toa nhanh chóng mở phong thư ra, kêu lên một tiếng chói tai, nói: “Tôi đỗ rồi, tôi đỗ rồi, tôi đỗ rồi.”
Bản thân cô có thế nào cũng không ngờ được, vậy mà cô lại thật sự thi đỗ.
Tuy rằng, cô khoác lác ở trong thôn rất lợi hại, nhưng thật sự thi đỗ rồi, tâm trạng lại hoàn toàn khác hẳn với tưởng tượng. Sau khi cô cười to, lại bật khóc nức nở: “Hu hu hu, cuối cùng tôi cũng đỗ rồi, tôi học hành vất vả quá!”
Khi Giang Phong nhanh chóng ra ngoài, đã nhìn thấy Từ Toa khóc oa oa, anh vội vàng đi lên ôm vợ mình, nói: “Sao thế? Sao còn khóc? Không phải đã thi đỗ rồi sao? Em giỏi nhất.”
Từ Toa còn đang khóc tu tu: “Em mệt quá.”
Giang Phong nhẹ nhàng vỗ lưng cô, đại khái là nghe được tiếng gào khóc thảm thiết của cô, cũng có người ra ngoài xem náo nhiệt: “Sao thế này?”
“Vợ chồng hai đứa cãi nhau sao?”
“Giang Phong, cháu cũng không thể bắt nạt Từ Toa được.”
Giang Phong cười ha ha: “Không đâu, cô ấy thi đỗ đại học nên kích động thôi.”
“Cái gì?”
Lời này thật sự đã dẫn đến một trận sóng to gió lớn.
“Thi đỗ rồi?”
“Ai? Ai thi đỗ cơ? Từ Toa? Ôi má ơi, con bé thật lợi hại!”
Từ Toa không ngừng khóc hu hu, cô dựa lên vai Giang Phong, nói: “Em thảm quá, ngày nào cũng học mệt như chó.”
Giang Phong vỗ lưng cô: “Anh biết anh biết.”
Từ Toa vẫn còn hu hu: “Em còn tưởng mình không đỗ nổi, em khoác lác căng như vậy, mọi người chê cười em thì biết làm sao?”
Giang Phong: “Không phải đã đỗ rồi sao?”
Anh liếc mắt nhìn người vây xem.
Sau khi mọi người thoát khỏi khiếp sợ, lại nhìn Từ Toa, cảm thấy thật buồn cười.
Bản thân Từ Toa cũng không cảm giác được, cô còn đang lẩm bẩm: “Em…”
Quả nhiên Giang Phong ngăn cô lại, bằng không, cô còn muốn làm mất mặt người thêm nữa.
Giang Phong: “Em khóc cũng không dễ nhìn, mau vào nhà rửa mặt đi.”
Có điều, ngay sau đó Từ Toa đã hung dữ: “Anh mới xấu ấy, bà đây đẹp nhất thiên hạ.”
Giang Phong không nhịn được mà cười càng vui vẻ hơn: “Đúng đúng đúng, em đẹp nhất! Toa Toa nhà chúng ta đẹp nhất, nhưng mắt sưng rồi, thật sự không dễ nhìn!”
Từ Toa: “Ai nói em khóc! Đi qua một bên!”
Cô ôm theo giấy báo trúng tuyển của mình một cách âu yến, thản nhiên đi vào phòng.
Đám người vây xem: Phụt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận