Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 690. Kế hoạch kinh doanh mới 1

Chương 690. Kế hoạch kinh doanh mới 1
Chương 690: Kế hoạch kinh doanh mới 1
Tăng thêm bản thân bên này điều kiện cho thuê và kế hoạch tuyên truyền, có thể nói có rất nhiều xí nghiệp đồng ý tham gia.
Đương nhiên, trên cơ bản đều là các xí nghiệp tư nhân tham gia, nhưng cứ như vậy, không bao lâu nữa bọn họ sẽ chấm dứt việc quảng cáo cho thuê, ngoại trừ xưởng quần áo bên Từ Toa ra, xưởng quần áo khác cũng tham gia, Từ Toa cũng không cảm thấy có cái gì không thích hợp cả.
Mẫu mã khác nhau, nhiều lựa chọn mới tốt.
Cô không sợ cạnh tranh nhưng ghét cạnh tranh xấu tính.
Đầu năm mới, theo tiếng pháo nổ lốp bốp, chợ bán buôn của bọn họ sẽ chính thức đi vào hoạt động.
Thật ra thì hằng năm, mỗi dịp đầu xuân đều là mùa ế hàng, hầu như mỗi ngành nghề đều giống như vậy, dù sao thì năm mới, ai mà không muốn một năm tốt đẹp chứ. Cho dù là ăn, mặc, tiêu dùng, cuối năm đều là lúc bán được nhiều nhất.
Số tiền đã chi ra này, tất nhiên đầu năm sẽ không còn tiền nữa.
Đây là lúc mọi người rất thiếu tiền, tuy ở đây bọn họ có hai con đường bán buôn, nhưng hai con đường bán buôn không đồng ý nhận hàng tồn cho nên đầu năm cũng không hưng thịnh.
Nhưng vấn đề này cũng phải nói thế này, mặc dù mọi người không muốn nhận hàng tồn nhưng Thâm Quyến mới mở trung tâm bán buôn, bọn họ luôn muốn đến xem thử. Trước đây đến lấy hàng phải chạy đông chạy tây, nếu như là hàng đơn tàm tạm, nếu như muốn bán mọi thứ vậy thì phải đi khắp mọi nơi.
Mà ở đây có không ít người lái xe xích lô giới thiệu lung tung để kiếm tiền hoa hồng, khiến cho nhiều người bỏ tiền ra mà còn bị lừa nữa.
Loại chuyện thế này nhiều vô số kể.
Cho nên lúc này bọn họ nghe nói về tuyên truyền từ sớm, rất tò mò đối với trung tâm bán buôn này, cho dù như thế nào cũng muốn đến xem thử.
Về phần vì sao tất cả mọi người đều biết trung tâm bán buôn này là do công lao mấy tháng này không ngừng tuyên truyền kêu gọi khách hàng, tuy tốn tiền nhưng hiệu quả lại rất rõ rệt. Thậm chí Từ Toa còn nện tiền để làm quảng cáo trên bức tường trước nhà ga.
Phải khiến cho người ta cảm thấy cái này có quy mô rất rộng.
Phải biết là quảng cáo thế này mỗi năm lại có một giá đấy. Phát triển đáng sợ.
Nếu nói Từ Toa chỉ đơn thuần là tuyên truyền cho quần áo Thủy Mộc thì bọn họ còn có thể hiểu, nhưng bây giờ cô lại tuyên truyền cho toàn bộ trung tâm, tất cả các xí nghiệp tham gia đều có lợi. Cái này khiến cho người ta kinh ngạc đến líu lưỡi luôn.
Có điều chỗ tốt của việc này là ai cũng sẽ biết Thâm Quyến mới mở một trung tâm bán buôn tổng hợp.
Quả nhiên lúc này vẫn chưa được thấy nhiều buổi tuyên truyền lắm, cho nên lần này khai trương vô cùng hoành tráng, người đông nghìn nghịt.
Ai không biết còn tưởng rằng có chuyện lớn gì đó nữa chứ.
“Chỗ này đang làm gì thể? Sao lại còn treo pháo phía trên nữa này?”
“Ai mà biết.”
“Hay là đi xem thử đi, đông người như vậy, nếu có thứ tốt cũng có thể kiếm chát được một chút.”
Thật ra có rất nhiều người không phải đến lấy hàng, chỉ đơn thuần thấy hiếu kỳ, nhưng bởi vì nhiều người hiếu kỳ nên khiến cho ở đây có vẻ càng náo nhiệt hơn.
Tuy nhiều người lộn xộn nhưng khai trương mà!
Tất nhiên đông người náo nhiệt vẫn tốt hơn.
“Hình như ở đây bán buôn.”
“Bán buôn?”
“Bán buôn có thể xem được, đi đi đi, chúng ta đi xem thử nào.”
Dân thường rất nhiều, cũng có không ít người lấy hàng, tuy rằng bọn họ dời chỗ bán sỉ qua giống như có chút kỳ cục, dù sao chỗ ban đầu cũng tiện đường mà! Nhưng cũng may vị trí cũng không xa, hơn nữa mọi người đã đến sau đó phát hiện, ôi!!!, ở đây nhân tiện còn có thể lấy hàng khác, thoáng cái lại cảm thấy rất thuận tiện.
Bây giờ không nói cái này nữa, bán quần áo thì chỉ bán quần áo, giày và các loại khác thì không hứng thú.
Nhưng bán xen kẽ các loại đồ vật lại rất được.
Như Tô Nhị vậy, anh ta vui mừng nhất, Tô Nhị đến từ Sơn Đông, năm trước bắt đầu lấy hàng, cuối cùng thì cuối năm trước cũng đã tích lũy đủ tiền để mua một cửa hàng. Thật ra chính sách của Thâm Quyến và nơi khác không giống nhau. Nếu không thì cũng đâu thể gọi là thí điểm.
Thâm Quyến có thể mở xưởng thuê nhân viên với quy mô lớn, nhưng bên chỗ bọn họ không làm được, có thể mở cửa hàng thật, nhưng không hơn bảy người.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến bọn họ, bởi vì thật sự bọn họ cũng không cần đến bảy người, sau khi anh ta mở cửa hàng, tự phụ trách việc lấy hàng, vợ và con trai anh ta ở nhà bán hàng. Nhưng tóm lại thì loại cửa hàng này của bọn họ không thể chỉ bán quần áo được, cái gì cũng bán cả.
Trước kia lấy hàng, phải qua đây lấy quần áo, đến Tây Châu lấy giày, nếu muốn đủ đồ hơn một chút, nhất định phải chạy xuống dưới xưởng làng nhỏ, chạy tới chạy lui, vô cùng phiền toái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận