Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 779. Vườn bách thú 6

Chương 779. Vườn bách thú 6
Chương 779: Vườn bách thú 6
Tiểu Lệ :”Cô không lạnh sao?”
Dường như nhân viên bán hàng cũng không bất ngờ về câu hỏi như vậy, mà mỉm cười: “Tôi có mặc quần bó.”
Cô ta hơi lại gần, nói: “Bà xem, cái này của tôi mà màu da, thực ra không phải tôi để chân trần đâu, bên trong quần bó màu da này còn có một lớp nhung dày nữa.”
Ba phu nhân kinh ngạc.
Nhìn thấy bọn họ ngạc nhiên, người bán hàng vẫn mang vẻ mặt tươi cười như cũ, nhưng thầm nói: Khi đó tôi cũng bình tĩnh lắm.
“Chào mừng đã ghé thăm.”
Lúc này lại có những khách hàng khác tới, lập tức có nhân viên phục vụ đi qua tiếp đón, người vào là hai mẹ con, cô con gái kéo tay mẹ mình: “Mẹ, mẹ mua cho con cái này đi, thật đẹp quá.”
Tiểu Lệ thấy cô gái đó chạy tới bên này, lập tức nói: “Cô lấy bộ này cho tôi thử một chút.”
Thực ra cô ta vẫn chưa từng thử quần áo ở bên ngoài, nhưng nghe nói có thể thử, cô ta vẫn có chút động lòng. Dù sao như vậy cũng phòng ngừa mua rồi mà không hợp. Nhân viên bán hàng dẫn cô ta qua, đứng ở cửa nói: “Nếu như bà cần giúp đỡ thì cứ gọi tôi.”
Tiểu Lệ thay áo sơ mi trắng, lại mặc áo lông màu vàng nghệ bên ngoài, rồi mặc thêm chân váy, cả người sững sờ đứng trước gương, cô ta, cô ta cũng quá có phong cách tây rồi, trông giống như đại minh tinh trong phim Hồng Kong vậy.
Tiểu Lệ hoảng hốt đi ra, hỏi :”Thế nào?”
Mấy người đồng loạt sáng mắt: “Đẹp lắm!”
Nhân viên bán hàng vừa cười vừa bảo: “Rất đẹp đấy ạ.”
Cô ta nhìn mái tóc của Tiểu Lệ có hơi loạn vì bộ áo lông, mới nói: “Xin bà đợi một chút.”
Rồi cô ta đi tới quầy hàng, tìm một dây cột tóc, sau đó đi tới bên cạnh Tiểu Lệ, hỏi: “Tôi có thể giúp bà chỉnh lại tóc được không?”
Tiểu Lệ: “Hả? À! Được, được chứ.”
Nhân viên bán hàng bện tóc của cô ta lại, tết thành một bím tóc dài hơn đuôi thỏ một chút, sau đó thắt dây cột tóc dài màu xanh nước biển lên đuôi thỏ của cô ta, nơ bướm rũ xuống, quả thực là giống như vẽ rồng điểm mắt, cả người trông càng khác hẳn.
Nhân viên bán hàng cảm khái: “Bà nên to chút son môi, sẽ càng đẹp hơn.”
Tiểu Lệ mơ màng nhìn chằm chằm vào mình trong gương, thật lâu sau, kiên định nói: “Bao nhiêu tiền, tôi mua nó.”
“Cái quần giữ nhiệt đó…”
Nhân viên bán hàng: “Cũng có luôn.”
Cô ta báo giá của mỗi một trang phục, mọi người nghe xong, quả thực là nhe răng trợn mắt, cho dù bọn họ đều được tính là có điều kiện không tồi, nhưng vẫn phải nói một câu thật sự đắt.
Nhân viên bán hàng: “Thực ra chủ yếu là áo lông đắt, đây là hàng chuyên môn xuất khẩu, dùng sợi len đặc biệt, nếu như tay nghề của bà tốt, thực ra có thể thử tự mình đan len. Như vậy giá tiền cũng sẽ hợp lý hơn rất nhiều. Chúng tôi cũng có bán len sợi.”
Chỉ là lúc này, Tiểu Lệ đã bị mình xinh đẹp mê hoặc, kiên định đáp: “Tôi muốn tất cả, tôi giao tiền.”
“Đầu Hoa…” Bà Vương nhắc nhở.
Người bán hàng vừa cười vừa nói: “Đây là tặng cho vị phu nhân này, ngoài ra nhân dịp khai trương, cửa hàng đặc biệt tặng cho bà hai món qua, đây là một chiếc khăn lụa, bà có thể quàng cổ vào mùa xuân và mùa thu, cũng rất đẹp. Ngoài ra là một ghim cài áo, đợi thời tiết nóng lên, bà không thể phối với áo lông, mặc áo sơ mi trắng không sẽ hơi đơn điệu, đây là cài áo có thể cài trước ngực, cũng có thể phối với quần áo khác, như vậy cho dù là mọi người đều mặc áo sơ mi trắng, thì bà vẫn có thể là người khác biệt nhất, tỏa sáng nhất.”
Có thể nói, một tháng đào tạo này, đã khiến những nhân viên bán hàng này nói ra những lời này một cách thành thạo.
Nhưng lời này lại vẫn khiến Tiểu Lệ cực kỳ vui vẻ.
Ai lại không muốn mình là độc nhất vô nhị chứ.
Tuy rằng tốn tiền, nhưng cô ta cảm thấy số tiền mà mình tốn này thật sự rất đáng giá.
Bà Vương nhìn và bảo: “Tốt thật, tôi cũng xem mới được.”
Chị em tốt đã mua quần áo, cô ta cũng không thể ngồi yên được, lập tức đi khắp nơi nhìn, càng nhìn càng cảm thấy, quần áo bên này rất có phong cách tây, rất thời thượng. Thật sự bọn họ không thể so được. Một nhân viên bán hàng khác qua tiếp đón cô ta.
Tuy rằng Tiểu Lệ đã mua rồi, nhưng cũng không bị lạnh nhạt, nhân viên bán hàng còn chỉ dẫn cô ta: “Trong nhà bà có giày da chứ, một bộ này phối với giày da nhỏ, hơi tô chút son môi, nhất định sẽ rất đẹp.”
Cô ta còn rót một ly nước quýt cho Tiểu Lệ, Tiểu Lệ vui vẻ cảm thấy cực thoải mái. Cô ta ngồi trên ghế da, thầm nói: “Quả nhiên chỗ này là dùng để nghỉ ngơi.
Ngược lại bà Vương không mua váy, cô ta mua một chiếc quần dài thẳng tắp, lại mua một áo lông to màu đỏ và áo sơ mi, thực ra cũng không cần thiết mỗi một cái áo lông đều phối với sơ mi, nhưng cô ta cảm thấy phối hợp như vậy rất tây.
Dù sao rất nhiều người còn đặc biệt mua cả cổ áo giả để phối nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận