Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 586. Lên thăm 4

Chương 586. Lên thăm 4
Chương 586: Lên thăm 4
Lúc mới đầu là đại đội không đồng ý, sau này ký hợp đồng đến hộ gia đình. Các nhà đều có việc làm của mình, ở nhà cố gắng hơn một chút, chưa chắc đã tốt hơn một xu ba cái khăn. Nếu nói đến cái này, không thế thiếu phải nhắc tới Hồ Hạnh Hoa.
Từ Toa đã rời khỏi Thượng Tiền Tiến vài năm, cũng đã sớm quên mất con người Hồ Hạnh Hoa này. Đột nhiên Cổ Đại Mai nhắc đến, lúc này cô mới nhớ ra, mình là người xuyên thư, và còn có một người như vậy.
“Cô ta đã làm gì?”
Không biết tại sao, phản ứng đầu tiên của Từ Toa khi nhắc đến bà chị này chính là cô ta nhất định lại làm gì đó. Dù sao, đây cũng là người vì phát tài mà không từ thủ đoạn.
Cô ta có thể trơ mắt nhìn Từ Toa chết, có thể dùng chuyện anh trai Bạch Liên Hoa giết người để uy hiếp người ta, chắc chắn không phải là người tốt lành gì. Trên đời này không có người nào không yêu tiền, nhưng phần lớn vẫn là không cần tiền tài bất chính.
Về phần Hồ Hạnh Hoa thì sao?
Rất không dễ nói.
“Bây giờ cô ta cũng giàu có rồi.”
Từ Toa nhướn mày: “Hở?”
Nhiều năm như vậy, Hồ Hạnh Hoa vẫn luôn chạy đi kiếm tiền, bây giờ cải cách mở rộng, cơ hội nhiều, cuối cùng cô ta nắm được cơ hội, cũng không tính là chuyện bất ngờ gì.
Cổ Đại Mai: “Hồ Hạnh Hoa mở một tiệm cơm ở trong huyện, làm ăn cũng được, rất nhiều người tới.”
Cô ta hơi dừng một chút, liếc mắt nhìn hai đứa nhỏ đang la hét, Từ Toa lập tức hiểu ra, nói: “Mộc Mộc Thủy Thủy, các con dẫn dì nhỏ ra ngoài chơi đi.”
Hai đứa trẻ lập tức chạy lạch bạch tới tới trước Nữu Tể, Nữu Tể: “Đi đâu vậy?”
Mỗi một tay của cô bé nắm tay một đứa, hai đứa nhỏ vui vẻ đáp: “Cầu trượt.”
Ba người cùng nhau đi tới khu vui chơi, nơi này dùng riêng một phòng, chừng trăm mét vuông, bên trong có đủ loại đồ chơi.
Nữu Tể: “!”
Lúc này, đám trẻ đi rồi, ngược lại Cổ Đại Mai cũng nói thật ra, cô ta bĩu môi bảo: “Tiệm cơm đó của cô ta không đứng đắn.”
Từ Toa: “Trời ơi.”
Cổ Đại Mai bĩu môi càng dữ hơn, cô ta nói: “Người này không đường hoàng cũng thôi đi, lại còn không có tầm nhìn, có tới thôn chúng ta hai ba chuyến, mợ thấy cô ta không có lòng tốt, nhưng cũng may mọi người cũng không quen cô ta, lần nào cô ta cũng bị người đuổi đi hết. Sau này mợ nghe nói, vợ chồng Trần Nhị lại thêm ba đứa con gái nhà bọn họ đều đi theo cô ta.”
Từ Toa sững sờ, sau đó nghiêm túc hẳn lên: “Con gái của nhà Trần Nhị còn nhỏ mà?”
“Con gái lớn nhà đó mười tám, đứa thứ hai mười bảy, đứa út thì mười sáu, chẳng phải đã lớn rồi à? Bạch Liên Hoa làm ra loại hành vi đó, còn dẫn cả con gái theo, trong thôn có ai không nói nhà bọn họ mất lương tâm. Đừng nói là người khác, ngay cả người nhà bọn họ đều náo loạn hết cả lên kìa.”
Bọn họ cũng không cảm thấy cả nhà này ra ngoài có thể bán lao động kiếm tiền một cách khuôn phép. Dù sao những năm này đều là dựa vào “cái đó” để kiếm tiền, nói người đột nhiên cải tà quy chính, thật sự không có người nào tin.
Từ Toa nhíu mày, không phải cô vô cùng chán ghét con người, nhưng cô cảm thấy, mấy cô con gái của Bạch Liên Hoa đi ra ngoài cùng vợ chồng bọn họ, sẽ không làm việc gì đứng đắn.
Cổ Đại Mai: “Mợ biết cháu cảm thấy trẻ con còn nhỏ, nếu thật sự đi trên con đường của mẹ chúng, Bạch Liên Hoa, thì cuộc đời sẽ đi tong. Nhưng chuyện này, nói làm sao được. Cháu cản cũng vô dụng, bản thân người ta cứ sống chết muốn nhảy vào hố lửa, vậy sao người ngoài sao cản được đây? Hôm nay cháu giúp cản, nhưng ngày mai còn có thể cản được sao? Cháu cho rằng cháu có lòng tốt, nhưng người ta lại cảm thấy cháu đang chặn đường phát tài. Bà cụ Trần đòi sống đòi chết, mà ba đứa con gái nhà đó, người nào cũng làm thinh, kiên quyết phải đi theo ba mẹ bọn chúng.”
Từ Toa trợn trừng mắt há hốc mồm, nhưng rất nhanh đã nói: “Bà cụ Trần còn có thể đòi sống đòi chết được sao? Bà ấy còn quan tâm Bạch Liên Hoa sao?”
Cổ Đại Mai: “Nào có giống nhau? Con dâu cũng không phải ruột thịt, vốn dĩ bà ta không thích cô ta, cháu gái cũng không bằng cháu trai, nhưng vẫn là con của nhà họ Trần. Còn nữa, nếu bọn họ thật sự ra ngoài làm loại việc đó, nhà họ Trần bọn họ còn cần thể diện nữa không?
Nhưng cũng vô dụng thôi, ba đứa con gái đó của Trần Nhị, người nào cũng đều tham hư vinh, vài năm trước cuộc sống của bọn chúng thế nào? Những năm này mẹ chúng làm công việc này đã khiến cuộc sống của cả nhà bọn họ tốt lên. Cho dù có soi mói thì ăn uống cũng tốt hơn trước đây.
Mà Trần Nhị và Bạch Liên Hoa có thể dạy ra con cái tốt được thế nào? Cháu nhìn tuổi tác không lớn, nhưng ba đứa trẻ nhà bọn họ đều không phải đèn cạn dầu gì, cũng chẳng đứng đắn ra làm sao. Cho nên lần này đều kiên quyết phải đi cùng ba mẹ tụi nó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận