Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 564. Cuộc sống mới 4

Chương 564. Cuộc sống mới 4
Cảm ơn bạn cuongct và secretgarden đã gửi tặng kim phiếu cho truyện ^^
Chương 564: Cuộc sống mới 4
Nói đến cũng kỳ lạ, bà Từ có thể diễn vai “bạch liên hoa yếu đuối”, rõ ràng Từ Toa lớn lên có bộ dáng trong sáng của hoa trắng nhỏ, nhưng lại cứ cố tình không diễn ra được vai này. Cho dù cô không nói gì, mọi người cũng sẽ không coi cô thành cô gái yếu đuối.
Ở trong thôn là như thế, bây giờ cũng như thế.
Cô không nói chuyện đã mang đến cho người cảm giác không dễ chọc rồi, càng đừng nói đến lúc mở miệng.
Thấy không, vợ khỉ ốm lập tức không nói được gì.
Vợ Lương Kỳ thì bảo: “Đúng đó đúng đó, cho dù là bé trai hay bé gái, cứ con nhà mình là thích rồi.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
Buổi tối trở về, Từ Toa than thở: “Em không thích người trọng nam khinh nữ.”
Giang Phong biết ý của Từ Toa, anh đáp: “Nếu em đã không thích, vậy không qua lại nữa là được. Dù sao chúng ta cũng chỉ tới nhà thầy ăn cơm một lần, sau này cơ hội tụ tập vẫn rất ít. Ai mà chẳng bận! Còn nữa, nhà ai chịu nổi ăn như vậy chứ?”
Từ Toa vừa cười vừa dựa vào vai Giang Phong, bảo: “Nhà chúng ta đó.”
Sau đó lại nói: “Nhưng chắc chắn bọn họ cảm thấy em thẳng thắn ngang ngược không dễ chọc, bắt nạt anh.”
Khi Giang Phong nấu cơm, cô cũng không bỏ qua vẻ mặt vi diệu của những người khác.
Giang Phong: “Bản thân anh vui là được! Còn nữa, bọn họ nghĩ thế nào là chuyện của bọn họ, chúng ta cũng không chung sống với nhau.”
Từ Toa cười hì hì: “Cũng đúng.”
Cô duỗi thắt lưng, lắc Giang Phong: “Nào, giúp em làm bài tập đi.”
Giang Phong: “… Đã nói sẽ tự mình học mà.”
Từ Toa: “Em là tự mình rồi, nhưng anh chỉ dẫn cho em một chút thôi mà.”
Sử dụng một ông chồng thông minh thế nào?
Đương nhiên là làm giáo viên cho cô rồi.
Không xấu!
Ha ha!

Reng reng reng!
Từ Toa bắt kịp tiếng chuông, chạy vào trong phòng học.
Bạn cùng bàn bĩu môi với cô, nhỏ giọng nói: “Cô lại kịp giờ.”
Từ Toa: “Cũng không có cách nào khác, tụi nhỏ nhà tớ mỗi đứa một chân, ôm chặt không cho tớ đi!”
Chuyện này Từ Toa không nói dối, gần đây con cô học đi, rõ ràng đi không được mấy bước, nhưng lại học được cách ôm chân. Cũng không biết học cái thói quen xấu này ở đâu, biết nhất là chặn ở cửa ôm chân, hai người cô và Giang Phong không cẩn thận là bị bò lên ngay. Sáng nào cũng phải đấu trí đấu dũng.
“Phụt! Cô nói vớ vẩn gì thế, rõ ràng bọn nhỏ đáng yêu như vậy!”
Vào ngày đầu tiên khai giảng tới báo danh, là chồng và con của Từ Toa cùng nhau tới tiễn cô, trong toàn bộ các bạn học bọn họ, cô cũng là người duy nhất không ở trong trường học. Mọi người cũng đều nhìn thấy hai đứa nhỏ giống nhau như đúc đó. Lớn lên như hai giọt nước, mặc quần áo cũng giống y nhau, rất khiến người yêu thích.
Dựa theo lời nói của Từ Toa thì cả lớp bọn họ đều là mẹ bỉm sữa, cho nên Từ Toa oán trách trẻ con nhà mình, khiến mọi người đều không vui.
“Lần sau, cô dẫn tụi nhỏ tới trường học đi, tôi chăm giúp cô.”
“Tôi cũng thế.”
Từ Toa: “Được thôi, nhưng các cô ở chung với tụi nhỏ sẽ biết tụi nhỏ nghịch cỡ nào ngay.”
“Không đâu.”
“Đúng đó!”
Mọi người còn đang nói chuyện, thì nhìn thấy giáo viên đã vào cửa, ông cụ đã hơn sáu mươi tiến vào bục giảng, ho khan một tiếng, mọi người lập tức nghiêm túc hẳn lên, đây đã là học kỳ sau của bọn họ, nên bọn họ cũng biết kha khá về tính cách của các giáo viên. Tuy rằng người này trông ôn hòa, nhưng lại có yêu cầu cẩn thận tỉ mỉ về mặt học tập.
“Tiết học lần này, chúng ta sẽ bàn về kinh tế thị trường, và những ưu và nhược điểm mà kinh tế thị trường có thể mang lại…”
Bắt đầu học kỳ mới, bên ngoài cửa sổ còn có tiếng huấn luyện quân sự của tân sinh năm nhất, nhưng trong lớp cũng không hề yên tĩnh hơn bên ngoài chút nào. Mọi người hăng hái lên tiếng, thảo luận hăng hái, một tiết học trôi qua, Từ Toa cảm thấy mình được lợi không ít.
Cùng với tiếng chuông tan lớp vang lên, mọi người vẫn còn đang thảo luận nhiệt tình với giáo viên. Còn có vài sinh viên to gan đi theo giáo viên ra ngoài, vừa đi vừa nói.
Bạn cùng bàn của Từ Toa tên là Hướng Tinh, cô ta hỏi: “Từ Toa, cô nghĩ thế nào?”
Từ Toa: “Tớ cảm thấy sớm muộn gì cũng sẽ mở thị trường thôi.”
Hướng Tinh: “Này? Sao cô lại nghĩ như vậy?”
Từ Toa sửa lại: “Không phải là tôi nghĩ như vậy, mà là quốc gia nghĩ như vậy. Tôi cảm thấy cũng chỉ chừng hai năm nữa thôi chắc chắn sẽ thay đổi, không tin các cậu cứ nhìn xem.”
Mọi người lập tức vây tới, có người hỏi: “Chắc không có khả năng đâu? Nếu thật sự có kinh tế thị trường, vậy không phải sẽ loạn hay sao?”
“Đúng đó, mười mấy năm không thay đổi rồi, nếu như đột nhiên thay đổi chắc chắn sẽ dẫn tới biến động rất lớn, nếu như…”
Từ Toa ngắt lời của bọn họ: “Các cô có lên lớp không thế?”
Mọi người đều ngây người.
Từ Toa: “Các cô không phát hiện ra, gần đây bài các giáo viên giảng đều là cái gì cả sao?”
Mọi người hơi giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận