Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 635. Đào góc tường 9

Chương 635. Đào góc tường 9
Chương 635: Đào góc tường 9
Từ Toa: “Không phải bọn họ vui sướng mà học hỏi công xưởng chúng ta à? Vậy em để bọn họ ngay cả nguyên vật liệu cũng không có.”
Giang Phong nhìn Từ Toa, đột nhiên mỉm cười nói: “Anh thấy em vẫn chưa hết hi vọng.”
Từ Toa gật đầu: “Em chưa hết hi vọng, cái này giống như thấy tiền mà không nhặt ấy.”
Cô hỏi: “Vậy anh thì sao? Buổi sáng anh nghiên cứu thế nào rồi?”
Buổi sáng Giang Phong cũng không nhàn rỗi, anh vẫn đang nghiên cứu kỹ thuật nhuộm màu. Nếu như thật sự phải xuất ra hàng loạt hàng liên quan nhau, bọn họ chắc chắc không thể chỉ có màu trắng. Chuyện như thế này ngoài Giang Phong ra người khác không làm được. Giang Phong:
“Cũng được, có tiến triển nhưng anh cần người lành nghề.”
Từ Toa: “Tiếp tục tuyển dụng.”
Trải qua cuộc họp toàn công xưởng của Đào Ngọc, trong xưởng quả nhiên đã ổn định nhiều, bầu không khí ban đầu có hơi nóng nảy cũng đã âm thầm yên tĩnh lại. Làm người ta không ngờ đến là có vài người còn thật sự chủ động đề nghị muốn được điều vào phân xưởng ba.
Lúc chủ nhiệm ban đầu của phân xưởng ba vẫn còn ở đó luôn kéo theo mọi người oán trách, cảm thấy bọn họ đã chịu thiệt. Lần này toàn công xưởng biết được lương làm thêm giờ của phân xưởng ba cao hơn phân xưởng khác vì vậy công việc mới phức tạp. Lại nhìn người ở phân xưởng ba phàn nàn thì ít nhiều gì cũng thấy vi diệu.
Các người tuy rằng bận nhưng các người kiếm nhiều tiền mà!
Đâu cần vô ơn như vậy chứ, muốn cầm tiền mà không muốn làm việc.
Cũng may đa phần những người còn lại của phân xưởng ba cũng là người thành thật, người có ý kiến đều theo chủ nhiệm của phân xưởng ba nhảy việc sang Hồng Xán Xán rồi.
Tuy rằng có chuyện đi ăn máng khác này nhưng Thủy Mộc dường như không hề bởi vì những người đã đi mà chịu ảnh hưởng gì cả. Thế giới này trước giờ đều như vậy đó, không cần biết là thiếu ai Trái Đất cũng vẫn quay như cũ. Mọi người ai cũng bận riêng phần mình, Thủy Mộc vẫn tuyển người như cũ, tiền lương của họ vẫn nhiều như cũ.
Dù vẫn có bạn đồng nghiệp cũ mà lúc đầu nhảy việc nói vào nhưng nhiều người vẫn không bị lay động.
Hồng Xán Xán thành lập còn chưa được một tháng đó, ai mà biết được có phát lương đúng hạn không? Nói miệng không thì ai mà chẳng biết chứ!
Thủy Mộc ít nhất cũng đã mở được nửa năm rồi, bọn họ vẫn đang ở bên này vậy là nơi đáng tin cậy rồi.
Khoảng thời gian này Thủy Mộc bận rộn vô cùng mà đồng thời trong khi đó một tốp người lấy hàng về cũng đã kiếm được rủng rỉnh đầy túi trong nửa tháng nay.
Dù hàng hóa trong buổi họp báo đặt hàng trước của bọn họ không thể mang hàng đi trước thời hạn nhưng còn có kiểu dáng năm ngoái thì như cũ vẫn có thể lấy hàng bình thường. Đã cất công đến một chuyến thì chẳng có ai sẽ tay không trở về. Mà có mấy người đã tham gia buổi đặt hàng trước lại đã đặt trước nên hàng lấy về càng nhiều.
Giống như hai anh em nhà anh Hoàng cũng giống vậy, vận may của bọn họ tốt, đến vòng thứ năm lúc bán đấu giá quần bò, mấy người trước đều đã hết vốn trái lại đến lượt bọn họ, bọn họ đã lấy 3000 cái quần bò và một đống nơ cài tóc.
Bọn họ không phải chỉ có hai người, tuy rằng chỉ có hai người tham dự buổi đấu giá nhưng bên họ là một nhóm nhỏ, tổng cộng có năm người. Thật ra lúc đầu bọn họ cùng nhau buôn bán ở chợ đen còn có nhiều người lắm nhưng bây giờ cũng không phải trốn trốn tránh tránh gì cả, đều hợp pháp cả rồi.
Có người lý tưởng không giống nhau, có người muốn kiếm nhiều tiền hơn thế là cũng dần dần giải tán.
Năm người bây giờ ngoài hai anh em nhà họ Hoàng và Trần Tam cùng thôn thì còn hai người, một người ở thôn Hạ Tiền Tiến, người còn lại ở bên công xã. Người ở công xã chính là người trước đây mà bọn họ xin Giang Phong tìm thuốc cho.
Chính là năm người bọn họ.
Mấy người họ ở trên xe lửa bàn bạc, cảm thấy quần bò không thể mang về huyện bán được, tuy rằng huyện của bọn họ có điều kiện không tồi nhưng quần bò này không rẻ. Vả lại cũng chưa từng thấy trên tivi, sao mà biết được quần bò là đồ thịnh hành gì chứ?
Mấy người họ bàn bạc ổn thỏa rồi dứt khoát xuống xe lửa giữa đường tại Thượng Hải.
Người ta đều bảo Thượng Hải là thành phố lớn, điều kiện của người ở thành phố lớn chắc chắn càng tốt, tự nhiên cũng càng sành.
Lúc này tuy rằng mọi người vẫn xem thường loại người làm ăn này, cảm thấy mấy người này là đầu cơ trục lợi. Nhưng bởi vì nhiều thanh niên trí thức trở về quê, công việc lại không nhiều cho nên vì kế sinh nhai có rất nhiều người đều đã đi lên con đường này.
Bọn họ tìm con đường tương đối phồn hoa, trực tiếp bày hàng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận