Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Thành Thị Làm Giàu

Chương 813. Kết cục 8

Chương 813. Kết cục 8
Chương 813: Kết cục 8
Phiếu trong tay cậu bé được cô của cậu bé tặng cho, cô của cậu bé là kế toán trưởng của tập đoàn Thủy Mộc.
Ba bạn học nam ở bên cạnh cậu bé đều là bạn cùng nhau lớn lên với cậu bé, lần này cũng là nài cô cậu bé cho thêm phiếu, lúc này mới cùng nhau tới bên này được. Đối với việc mọi người chụp ảnh ở quảng trường, loại thiếu niên có chứng hoang tưởng tuổi dậy thì như bọn họ rất chướng mắt. Mấy người đều tìm đến chỗ bản đồ trong khu công viên, nói: “Đi, chúng ta đi cái này, xuyên qua dòng thác.”
“Được.”
Mọi người chạy như bay đến xuyên qua dòng thác, đại khái là vì người chụp ảnh đông, nên ngược lại bên này cũng không cần xếp hàng gì, Hướng Tiểu Vĩ nhìn một đôi nam nữ xếp ở phía trước, cứ cảm thấy hai người này có hơi quen mắt. Nhưng, thiếu niên rất nhanh đã vất suy nghĩ này ra sau đầu, không nghĩ nhiều như vậy nữa.
Cậu bé rì rầm: “Không biết có vui không nữa, tớ nghe cô tớ nói, khi bên này chơi thử, có rất nhiều nhân viên công tác đều ướt như chuột lột.”
“Ồ không phải hôm nay mới bắt đầu kinh doanh thử sao?”
Hướng Tiểu Vĩ vô cùng đắc ý: “Thế là các cậu không biết rồi? Nơi này sắp khai trương, làm sao có thể không thử nghiệm nhiều lần được? Bằng không một khi không an toàn thì phải làm sao?”
“Ngược lại cũng đúng.”
Hướng Tiểu Vĩ lại nói: “Bên này kinh doanh thử ba ngày mới cung cấp áo mưa một lần, đợi lúc chính thức khai trương, sẽ phải tốn tiền mua mất, không muốn tốn khoản tiền này, chắc chắn sẽ bị ướt.”
“Ướt rồi cũng có sao đâu, dù sao trời cũng nóng như vậy.”
“Đúng đó, là đàn ông, cũng không có gì phải sợ.”
Càng là trẻ con, càng nôn nóng trưởng thành.
“Phì!” Từ Toa không nhịn được mà bật cười, thu hút mấy thiếu niên đồng loạt nhìn cô, đúng vậy, người xếp hàng trước mặt bọn trẻ chính là hai vợ chồng Từ Toa. Từ Toa rất hiểu lòng tự trọng của trẻ con, dù sao nhà bọn họ cũng có hai đứa trẻ.
Cô lập tức nói: “Xin lỗi, thật tình không phải cô muốn cười các cháu đâu, cô chỉ thấy các cháu là nhớ đến con trai cô thôi.”
“Con trai? Chị gái, chị đã có con trai rồi sao?”
Từ Toa lập tức đắc ý hơn hẳn, chân mày bay lên, đôi mắt cũng sáng lấp lánh: “Đương nhiên, tụi nó chỉ nhỏ hơn các cháu một chút mà thôi, nhưng bây giờ tụi nó đang ở bên quảng trường chụp ảnh.”
Hướng Tiểu Vĩ: “Ồ, chụp ảnh à…”
Mấy bé trai đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ mặt: “Chụp ảnh đều là con nít.”
Từ Toa càng cong khóe miệng, đang muốn nói gì đó, thì vừa vặn cũng đến lượt bọn họ, cũng thật trùng hợp, một xe này của bọn họ, Từ Toa và Giang Phong ngồi hàng đầu tiên, bốn thiếu niên ngồi hàng hai và hàng ba, nhân viên công tác kiểm tra thiết bị, cùng với một tiếng nhạc vang lên, chiếc xe rất nhanh đã khởi động. dòng nước cũng chảy chậm, Từ Toa mỉm cười: “Em thích trò này nhất.”
Giang Phong cười: “Vậy chúng ta chơi thêm vài lần nữa.”
Từ Toa: “Được!”
Trong lúc nói chuyện, đột nhiên chiếc thuyền nhỏ bập bềnh, bắt đầu đi lên, Từ Toa còn chưa phản ứng, thì đi leo lên ngắn đã biến thành trượt xuống ngắn, dòng nước bắn tung tóe lên người, mọi người đều phát ra tiếng hô kinh hãi, người ngồi sau lại phát ra tiếng hét chói tai.
Từ Toa: “Lúc này mới đến đâu thôi…”
Quả nhiên, chút bập bềnh nhỏ này chỉ giống như bắt đầu, rất nhanh đã tiến vào giai đoạn nhô lên nhô xuống. Lúc này cho dù là khu vui chơi hay là các trò chơi đều rất đơn nhất, trò chơi giống như vậy đã được gọi là hiếm lạ và độc đáo rồi.
Đây cũng là lần đầu tiên mọi người được trải nghiệm, tất cả đều phát ra tiếng hét dữ dội, vốn dĩ Từ Toa cũng không hề sợ một chút nào, nhưng lại bị bầu không khí như vậy lây nhiễm nên cũng hét theo, hét đủ rồi, lại không nhịn được mà bật cười to.
Khu vui chơi chính là có sức cuốn hút như vậy, mọi người cùng nhau hét, lại cùng nhau cười.
Khi từ khu bộ đội về thẳng nông thôn, đột nhiên phúc khí của Từ Toa cũng tới rồi.
Cô nghiêng đầu nhìn về phía Giang Phong, nắm chặt bàn tay anh, lớn tiếng hét: “Em thích anh!”
Giang Phong vừa cười, vừa lớn tiếng đáp: “Anh thích em hơn!”
Bọt nước bắn lên gương mặt hai người, nhưng hai người lại chỉ cảm thấy vui vẻ.
Xuyên qua dòng nước rất nhanh, Giang Phong nắm tay Từ Toa, nói: “Đi, chúng ta đi đu tiên.”
Anh vẫn nhớ lời cô nói, đu tiên là thánh địa tình yêu, tiếng cười của Từ Toa trong trẻo giống như chuông bạc: “Không được không được, đu tiên và vòng quay ngựa gỗ đều là buổi tối mới đẹp nhất, lãng mạn nhất, chúng ta đi chơi xe đụng đi!”
Giang Phong: “Được.”
Hai người giống như đứa trẻ, tay nắm tay chạy đi chơi xe đụng.
Lúc này, mọi người đã cảm giác được sự thú vị của khu vui chơi, người cũng nhiều hơn, nhưng trong sân nhiều thiết bị, ngược lại cũng không tính là phân tán, Giang Phong và Từ Toa tay nắm tay, chơi hết trò này đến trò khác. Cho dù là nơi này là do bọn họ thiết kế, trong lòng bọn họ vô cùng hiểu, nhưng khi chơi vẫn cảm thấy hoàn toàn khác hẳn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận